Cô nắm chặt tay thành nắm đấm, vận động cổ tay, nhìn Bạc Hạc Hiên với ánh mắt kỳ lạ: "Anh có gì đó sai sai."
Bạc Hạc Hiên chống tay ngồi dậy, anh hiểu lời cô nói đang ám chỉ cái gì.
“Hoàn cảnh của anh hơi khác với Arthur.” Anh nhẹ giọng nói: “Bây giờ anh không khác gì những người bình thường.”
Cô nhướng mày: "Người bình thường không biết nhất thốn quyền. Anh đã từng luyện võ thuật cổ đại à?"
Bạc Hạc Hiên không phủ nhận, anh cười nói: "Anh đã từng luyện nhưng có lẽ không thể đánh thắng Yêu Nhi."
Khương Mạn suy nghĩ một hồi: "Anh nói không khác người bình thường là có ý gì?"
Cô nhớ lại anh trong quá khứ, do dự nói: "Không lẽ anh đã từng tiêm chất ức chế gen để ngăn chặn năng lực lạ thường sau khi biến đổi gen à?"
Bạc Hạc Hiên không phủ nhận, ánh mắt u ám của anh khẽ động, nhìn cô chằm chằm, giọng điệu vẫn dịu dàng: "Hình như Yêu Nhi biết rất nhiều."
Khi nghe đến "Kế hoạch tạo ra Thần", phản ứng của cô bình tĩnh lạ thường.
Bạc Hạc Hiên mỉm cười, phủi bông tuyết trên đầu cô: "Mỗi người đều có bí mật, khi nào em muốn nói thì hãy nói cho anh biết."
Khương Mạn thở dài, ngoài chuyện bản thân mình đến từ Mạt Thế thì cô thật sự không biết mình có bí mật gì mà cáo già này không biết. Chuyện siêu năng lực có lẽ đã bị anh nhìn thấu từ lâu.
Cô đột nhiên giơ ngón giữa lên với anh.
Nhìn thấy "cử chỉ thân thiện quốc tế" này, biểu hiện của Bạc ảnh đế có chút tế nhị, nheo mắt nhìn Yêu Nhi bé nhỏ của mình, ánh mắt có chút nguy hiểm.
“Bình tĩnh đi, thanh niên đừng nóng nảy như vậy.” Khương Mạn cố ý trêu chọc.
Ngay sau đó, một ngọn lửa nhỏ xuất hiện trên đầu ngón tay giữa của cô. Trông như que diêm.
Mắt Bạc Hạc Hiên mở to, anh nhẹ nhàng tán thưởng: "Em giỏi quá, đây chính là siêu năng lực của Yêu Nhi sao?"
Wow, phản ứng này...
Khương Mạn âm thầm thu ngón tay lại, nhìn anh chằm chằm không nói lời nào: "Anh còn dám diễn giả hơn nữa không?"
Bạc Hạc Hiên cười thành tiếng.