Trong phòng khách Bạc Hạc Hiên ngồi trên sofa nhắm hai mắt, Khương Mạn ngồi khoanh chân ở bên cạnh, tay cầm một miếng sandwich vừa ăn vừa nói: “Để tôi làm cho, anh cứ nghỉ ngơi đi……”
Mặt người đàn ông cười cười có chút âm hiểm, rồi lại lén mở mắt nhìn cô một cái.
“Nghiêm túc đi, cười cái gì mà cười! mặt anh vẫn đang cười đấy!” Khương Mạn phồng hai má lên như con hamster nhưng giọng điệu lại rất nghiêm nghị.
Bạc Hạc Hiên nhịn cười: “Tuân mệnh.”
“Thật là cạn lời với anh, cái dạ dày ngàn vàng của anh còn dám uống rượu, tối qua đã uống nhiều rồi, sáng nay lại uống tiếp……”
“Dạ dày đã yếu mà trong nhà còn không có thuốc dạ dày.”
Khương Mạn chậm rãi cúi người, đưa tay vào trong áo ngủ của người đàn ông.
“Aaaaaa!!!” Từ bên ngoài cửa sổ chuyền tới tiếng hét thất thanh.
Khương Mạn run lên một cái, nhìn sang chỗ Khương husky đang kích động tới mức muốn đập vỡ cửa kính. Tay ấn một cái, lòng bàn tay chạm vào cơ bụng của người đàn ông, Bạc Hạc Hiên nhìn gương mặt trắng nõn của cô:
Khương Mạn khịt mũi hai cái rồi gạt bỏ mọi tạp niệm trong đầu, lòng bàn tay đặt vào vị trí dạ dày xoa nhè nhẹ. Lòng bàn tay cô ấm lên như một cái lò sưởi, vừa ấm vừa nóng truyền qua từng thớ cơ của người đàn ông.
Lần này không phải Bạc Hạc Hiên giả vờ bị bệnh, đúng là sáng sớm ngồi uống rượu với Khương Nhuệ Trạch làm bệnh dạ dày của anh tái phát.
Khương Mạn trộm dùng dị năng, mồm thì nhai miếng bánh để bổ sung năng lượng…..
Cơn đau ở dạ dày dần dần tan biến, cảm giác lạnh lẽo bao trùm cơ thể cũng được hơi ấm xua tan, đúng là loại cảm giác thần kỳ……
“Đỡ hơn chưa?” Khương Mạn nhìn sắc mặt của anh.
Bạc Hạc Hiên nhắm mắt, che đi tơ máu trong mắt, giọng có chút khàn khàn: “Vẫn còn hơi đau.”
Còn đau? Lòng Khương Mạn có chút khó hiểu, hiệu quả chậm thế à…...
“Vậy để tôi giúp anh xoa tiếp.”
“Được.”
Trong vô thức hai người dựa sát vào nhau, Bạc Hạc Hiên hơi xoay người nhìn như đang dựa vào vai cô ấy.
Khương husky ở bên ngoài điên cuồng đập cửa sổ, nhưng đây là loại kính chống đạn nên có đập thế nào cũng không vỡ. Bạc Hạc Hiên mở mắt nhìn con husky hai chân đang phát điên ở ngoài. Nghiêng đầu càng dựa sát vào người Khương Mạn hơn.