Trong mắt Bạc Hạc Hiên hiện lên một tia ý cười: "Nước mũi, lau đi."
Khương Nhuệ Trạch vội vàng lau mặt, cũng chán ghét hình tượng người đàn ông khóc lóc vừa rồi của bản thân nên anh ta chạy vào phòng vệ sinh rửa mặt rồi mới đi ra, tâm trạng mới bình tĩnh trở lại.
Không đợi Bạc Hạc Hiên hỏi, anh ta đã không giấu nổi nữa liền kể hết về việc làm vĩ đại của mình tối hôm qua cho anh nghe!
"Tôi sớm đã biết đồ ruồi nhặng đó không tốt đẹp gì. Tôi chỉ muốn hù dọa ông ta một chút, nhưng cuối cùng lại thành doạ thật!"
"Chẳng trách anh cả của tôi nhiều năm như vậy vẫn không tìm được Khương Hổ, hoá ra tên khốn nạn kia đã phẫu thuật thẩm mỹ rồi, còn Lý Vân - vợ cũ Khương Hổ cũng đã phẫu thuật thay đổi mặt mũi như ông ta."
Mặt Khương Nhuệ Trạch vô cùng hung dữ:
"Khương Đại Cường chính là Khương Hổ! Vậy thì người được gọi là ông ngoại tên Lý Thiết Trụ đó chắc chắn là Hứa Mạnh!"
"Khương Nghiệp Thành đã tính toán cả rồi, ban đầu bảo Khương Hổ đưa em gái tôi đi, âm thầm chỉ thị cho nhà họ Phong giúp Khương Hổ và Lý Vân đổi một khuôn mặt mới, sau đó lại sai Hứa Mạnh đó đi đóng giả làm ông ngoại!"
Khương Nhuệ Trạch đập mạnh tay lên bàn: "Để khiến chúng tôi không thể tìm thấy em gái, ông ta đã đích thân chỉ đạo một màn kịch, vốn dĩ giấu trong thành phố! Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất!"
Ánh mắt trầm tĩnh của Bạc Hạc Hiên khẽ động: "Lúc trước cậu có nhắc tới cô của mình là Khương Nhược Lai, cô ấy và Yêu Nhi trông rất giống nhau à?"
"Nghe nói là rất giống nhau. Tối hôm qua tôi đã nhờ anh cả điều tra rồi. Người xưa có câu cháu ngoại là con trai sẽ giống cậu, cháu gái sẽ giống cô, tôi cũng không ngờ rằng cô của mình vẫn còn sống!"
"Ngay cả anh cả của tôi cũng cho rằng bà ấy đã chết và cũng chưa từng gặp..."
Càng nói Khương Nhuệ Trạch càng tức giận, sau đó cảm thấy có gì đó không đúng, trừng mắt nhìn Bạc Hạc Hiên nói:
"Không đúng, vừa rồi cậu gọi ai là Yêu Nhi? Ai là Yêu Nhi của cậu?"
"Tôi khuyên cậu nên tự biết thân biết phận Bạc Hạc Hiên à, cậu đừng có lại gần em gái tôi!"
Bạc Hạc Hiên nheo mắt nhìn husky hình người ở phía đối diện.
"Cậu đã kiểm tra DNA chưa?"
Khương Nhuệ Trạch hất cằm lên: "Chuyện này chắc chắn không sai! Ngoại hình con lai của em gái tôi, chiều cao, khí chất, trí tuệ đều là gen của gia đình tôi!"
Bạc ảnh đế mỉm cười, nhìn husky nào đó đang tự tát vào mặt mình, tự hài lòng!
Anh vẫn bình tĩnh như thường, dùng đầu ngón tay gảy gảy ly rượu, hàng lông mi dài che đi vẻ u ám trong mắt: "Vậy là tiếp theo, cậu định bỏ qua bước giám định quan hệ huyết thống, trực tiếp đi nhận người thân sao?"