“Cảm ơn, tôi vừa ăn rồi.” Khương Mạn chỉ vào cái cùi ngô ở trên bàn.
Tôn Đại Ngọc ngạc nhiên, cô trưởng thành rồi đấy à, đồ yêu tinh! Thức ăn dâng tới miệng mà cô còn không cần?
“Còn chuyện gì nữa không?”
“Không, không còn gì nữa……” Nụ cười Dương Na Ni bỗng chốc gượng gạo, lại lập tức điều chỉnh lại, tay vẫn đặt đồ ăn xuống, thăm dò hỏi:
“Chị Khương, kỳ này chị muốn chọn Lý Thiên Nguyên à?”
“Cậu ấy leo núi cực kỳ giỏi, chắc chắn là có chủ đề chung để nói chuyện với chị Khương, em cảm thấy hai người thành một cặp sẽ rất vui.”
Khương Mạn sắc mặt như bình thường, gật đầu ừ một tiếng: “Tôi cũng cảm thấy như thế.”
Dương Na Ni giống như đã xác nhận được điều gì đó, thở phào một hơi, nụ cười chân thành hơn nhiều: “Vậy em không làm phiền hai chị nữa, lát nữa ghi hình rồi gặp.”
Sau khi cô ấy rời đi, Tôn Hiểu Hiểu vẻ mặt hứng khởi: “Ồ, xem ra Bạc-Đường Tăng cũng đã bị yêu quái nhớ thương rồi.”
“Khương-Ngộ Không, vòng này rốt cuộc là cô chọn ai vậy?”
Khương Mạn không trả lời câu hỏi này mà hỏi ngược lại: “Anh ấy là Đường Tăng, tôi là Ngộ Không, vậy cô là ai? Tôn-Bát Giới à?”
Trong chuyện đặt biệt danh cho người khác, Tôn Đại Ngọc không thắng nổi!
Cô ấy trợn trắng mắt: “Tôi đi đây!”
“Vội gì chứ, cho cô thứ này hay ho lắm nè, là người khác thì tôi còn lâu mới cho.” Khương Mạn tỏ vẻ thần bí nói: “Hôm nay cô nhất định sẽ dùng tới nó.”
Tôn Hiểu Hiểu tò mò.
Khương Mạn lục qua lục lại trong túi xách, đưa một hộp thuốc qua.
——Thuốc tiêu hóa hiệu Giang Trung.
Tôn Đại Ngọc: “……”
Khương Mạn vỗ vai cô ấy, nghiêm túc nói: “Tin tôi đi, thuốc này trị tiêu hóa kém, cực kỳ hữu hiệu!”
“Tôi cảm ơn chị.” Chị quan tâm tôi quá cơ!
Tôn Hiểu Hiểu chộp lấy hộp thuốc rồi bỏ đi.
Cô ấy đi về phòng hóa trang của mình, trên đường đi ngang qua phòng hóa trang của Dương Na Ni, cánh cửa khép hờ, có thể nghe thấy tiếng cô ấy hihi haha nói chuyện với nhân viên công tác:
“Tốt quá rồi, cô Khương nói lần này cô ấy nhất định sẽ chọn anh Tiểu Lý.”
“Tôi cảm thấy cô Khương thật sự rất thích thể thao mạo hiểm đấy, cô ấy và anh Tiểu Lý nhất định có thể trò chuyện vui vẻ với nhau……”