Tôn Đại Ngọc tin lời nói dối anh ta mới là lạ, chắc chắn là đang gắt ngủ rồi.
Nhưng bây giờ không phải là lúc nói những chuyện đó.
"Anh ngủ nướng chắc là do đêm qua lại thức nên không biết chuyện gì xảy ra đúng không?"
Khương Vân Sênh tò mò: "Xảy ra chuyện gì vậy?"
"Em gái anh kết hôn rồi!!!"
Hai mắt đạo diễn Khương nhìn thẳng, đầu óc trống rỗng, "... Ai kết hôn cơ?"
"Em gái của anh! Khương Mạn! Khương đáng ghét! Sáng sớm cô ấy đã tuyên bố chuyện kết hôn với Bạc Hạc Hiên, hai người họ đăng ký kết hôn rồi!"
"Khương Vân Sênh, anh không biết sao? Anh làm anh hai kiểu gì vậy!"
Sau khi Khương Vân Sênh và Tôn Hiểu Hiểu kết thúc cuộc điện thoại, cả người anh vẫn còn đang bối rối, anh xoa xoa lông mày: "Mình vẫn chưa tỉnh ngủ... Là mơ thôi..."
"Hay là ngủ thêm một lát?"
Khi Khương Nhuệ Trạch vừa mới hạ cánh thì nhận được cuộc gọi từ Tang Điềm. Sau khi Khương Nguy Viễn bị giam giữ và đưa lên xe, anh ta mới thấy vài cuộc gọi nhỡ từ Tang Điềm.
Sau khi gọi lại, có một âm thanh than khóc thảm thiết truyền đến.
"Tang không cay? Em sao vậy, sao em lại khóc vậy? Ai bắt nạt em?" Khương Nhuệ Trạch căng thẳng.
"Hu hu hu, em mất hết rồi... Tình yêu của em đã tàn lụi..."
Trong đầu Khương Nhuệ Trạch đặt ra một dấu chấm hỏi: "Tại sao tình yêu của em lại tàn lụi? Anh vẫn chưa chết mà!"
"Ai nói anh! Bạc Tiểu Tam! Bạc Tiểu Tam đó nhanh chân đến trước rồi!"
“Bạc Hạc Hiên bị làm sao vậy?” Khương Nhuệ Trạch nghiến răng: “Em vẫn không thay đổi phải không, còn để ý đến em gái anh, sao em lại ngồi núi này trông núi nọ vậy?
"Em được nhìn mà không được ăn, lòng em quặn thắt, không hút thuốc uống rượu, em chỉ chụp ảnh chị gái xinh đẹp của em thôi. Em thì sao chứ!"
Tang Điềm rú lên thảm thiết: "Vừa ngủ dậy đã bị trúng đạn, em cũng đâu dễ dàng gì? Khương Nhuệ Trạch, sao anh không nhắc nhở em sớm hơn để em chuẩn bị tâm lý...."
Khương Nhuệ Trạch bối rối, anh nên nhắc nhở em chuyện gì?
"Ôi trời ơi!" Đột nhiên từ bên cạnh truyền đến một giọng nói tinh tuý, Quỷ Hồ kinh ngạc nhìn anh ta: "Sói! Em gái cậu kết hôn rồi sao?!"
Anh ta vuốt màn hình điện thoại lên, một tờ giấy đăng ký kết hôn đập vào tầm mắt của Bạc Hạc Hiên.
Khương Nhuệ Trạch: "Cái quái gì vậy??"
……
Vân Miểu Thiên Châu.
Khương Tử Mặc vừa bước vào cửa đã nghe thấy tiếng pháo chào mừng, trên đầu là dải lụa màu.