Cô dùng cái giọng kì quái đó nói chuyện, tiếng “anh Bạch Thất” đó khiến Bạch Lộc Dư không đỡ nổi, thêm hai chữ “chị dâu” thì da đầu anh ta chợt run lên.
“Đừng nói bậy, chị dâu gì, anh có quen cô ta đâu?”
“Thế hả?”
Nam Mẫn cười lạnh lùng: “Em thấy người ta cứ “anh Thất” mãi, gọi kiểu thân thiết lắm í. Còn đòi anh kêu bảo vệ vào đuổi em ra ngoài mà”.
Cô quay sang nói với Bạch Y Đình: “Xin lỗi cô, cháu không kiềm chế được nên lỡ phá hỏng bữa tiệc tối của cô rồi, thôi cháu xin phép về trước, hôm khác sẽ đến nhà họ Bạch xin lỗi sau”.
Nam Mẫn thật sự không có hứng ở lại, xoay người định đi thì Bạch Y Đình lại ngăn cản.
Bạch Y Đình đá cho Bạch Lộc Dư một cái thật mạnh, trừng mắt hỏi anh ta: “Chuyện gì thế này?”
Bạch Lộc Dư oan uổng muốn chết: “Cháu thật sự không biết cô ta mà!”
Em gái đang nổi trên mạng bị vả mặt bôm bốp, vẫn còn muốn làm nũng, cậu bảy nhà họ Bạch lập tức gọi bảo vệ vào đuổi mấy cô gái gây chuyện kia ra ngoài, dám chạy tới chỗ anh ta gây chuyện, còn bắt nạt cả em gái anh ta, chán sống mà!
Mấy cô gái bị hắt rượu kia bị đuổi ra khỏi khách sạn vẫn chưa kịp phản ứng, rốt cuộc lúc nãy đã xảy ra chuyện gì?
Tại sao kẻ bị đuổi đi là bọn họ? Mà không phải là cô cả nhà họ Nam kia?
Mấy em gái gây chuyện bị đuổi khỏi hội trường, người hắt rượu là Nam Mẫn lại thành công rút lui khỏi vụ việc.
Cô đòi đi, Bạch Lộc Dư và Bạch Y Đình không chịu, khuyên mãi mới giữ được Nam Mẫn, Bạch Thất lại dỗ dành cô: “Được rồi, được rồi, đừng nóng giận, lát nữa buổi bán đấu giá sẽ bắt đầu, em thích cái gì cứ nói với anh, anh mua cho em!”
Vừa đi vừa kéo cô ra ngoài, lại trách cứ: “Lần sau gặp được chuyện thế này có thể gọi anh được không, đừng tự ra tay như thế, nhỡ bị tổn thương thì phải làm sao bây giờ? Em có để cho anh sống được không?”
Hành động yêu thương cưng chiều không có chút nguyên tắc nào khiến quần chúng vây xem đều trợn tròn mắt.
Quần chúng ăn dưa không biết gì lại tưởng cậu ấm thứ bảy nhà họ Bạch có quan hệ nào đó với cô cả nhà họ Nam, người nghe phong thanh được đôi chút thì biết nhà họ Bạch và nhà họ Nam luôn thân thiết, nhưng thân đến mức nào thì bọn họ không rõ lắm, nói cũng chẳng nói được gì.
Nhưng vụ việc “hắt rượu” kịch tính này đã tạo thành sự ảnh hưởng rõ rệt chính là… Những kẻ lúc nãy còn nói ra nói vào về Nam Mẫn đều ngậm miệng, chẳng dám nói một câu nào.
Mọi người tản đi, Dụ Lâm Hải nhìn Bạch Thất kề vai sát cánh bên Nam Mẫn thì hai mắt tối sầm, hiện lên vẻ hung ác nham hiểm.
Anh hắng giọng hỏi: “Bọn họ có quan hệ huyết thống gì ư?”
Phó Vực cử động lưỡi: “Không thể nói rõ. Chuyện về Nam Mẫn bên này rất ít người biết, còn cậu bảy nhà họ Bạch thì nghe nói không phải con của bà cả nhà đó, nhưng rốt cuộc mẹ đẻ anh ta có thân phận gì thì cũng không có ai biết. Không cùng cha khác mẹ, cũng chẳng cùng mẹ khác cha, chẳng lẽ là anh em kết nghĩa?”
Khóe miệng Dụ Lâm Hải cứng đờ.
Bất kì một người anh trai không cùng huyết thống nào anh cũng không cho phép!
…