Vợ Cũ Thật Quyến Rũ

Chương 1424






Chương 1432

Cho nên phải nhịn, không nói.

Lynda làm món củ cải xào thịt bò, đậu hũ ủ rượu Phúc Kiến, gà xé phay xào, ngồng cải xào tỏi, canh nấm nấu sò.

Nhìn một bàn đồ ăn quen thuộc, vành mắt Trịnh Húc đỏ lên.

Lynda rất có tâm, vậy mà làm cho anh một bàn đồ ăn quê nhà.

“Bà xã…..” Trịnh Húc ôm chặt lấy Lynda, mắt bắt đầu ướt.

“Hai ngày nay đột nhiên em thèm đồ ăn chay. Nhớ rằng anh thích mấy món quê nhà nên làm thôi! Không cần cảm động như vậy đâu!” Lynda cười, hôn nhẹ lên môi Trịnh Húc.

“Thèm đồ ăn chay? Dạ dày không thoải mái sao?” Trịnh Húc lo lắng, đỡ lấy cánh tay Lynda, lo lắng hỏi.

“Cũng có thể…..nói như vậy!” Lynda cắn môi, cười trả lời.

“Sao em không nói sớm?” Trịnh Húc lập tức nắm lấy tay Lynda, nói với cô, “Đi, anh đưa em đi bệnh viện khám!”

“Em không bị bệnh!” Lynda giữ chặt lấy tay Trịnh Húc, cười nói.

“Vậy sao dạ dày em lại không thoải mái? Có phải mấy ngày nay ăn uống linh tinh không?” Trịnh Húc cố gắng nhớ lại những món đã ăn. Chẳng lẽ hôm qua ăn đồ quá cay? Kích thích dạ dày sao?

“Sáng nay em cảm thấy dạ dày không thoải mái đã đi bệnh viện. Bác sĩ nói em có thai!” Lynda giữ bụng, vẻ mặt hạnh phúc.

“Mang thai?” Trịnh Húc kinh ngạc trừng to mắt.

Trong khoảng thời gian này anh vẫn dùng biện pháp tránh thai nha.

“Ừ! Bác sĩ nói mới nửa tháng thôi!” Lynda hưng phấn trả lời.

Cô không nghĩ rằng mình được làm mẹ.

Mấy năm nay, cô vẫn nỗ lực về mặt sự nghiệp. Cô không nghĩ rằng mình thích trẻ con nhưng khi nghe thấy mình mang thai, cô cảm giác mừng như điên, hạnh phúc khi được làm mẹ.

Nửa tháng!

Chính là trong nửa tháng này mà bọn họ đã tạo ra một đứa bé?

Trịnh Húc xoa trán.

Xem ra sản phẩm tránh thai siêu mỏng này thật sự không an toàn!

Cho dù hôm nay anh không có gửi đi sản phẩm chói mắt này, e rằng Hoắc tổng muốn có đứa nhỏ cũng là chuyện sớm muộn.

Anh đột nhiên cảm thấy công sức của mình, công sức của nhiều người đều bị lãng phí, từng hộp từng hộp một.

Nếu sáng sớm đã biết chuyện Lynda mang thang, anh đã trực tiếp đem cái đồ “phế phẩm” này đóng gói chuyện đến nhà Hoắc tổng rồi.

Lynda nhìn vẻ mặt Trịnh Húc có vẻ không vui, liền thu lại nụ cười, bất mãn hỏi:”Anh không vui sao?”

Trịnh Húc mau ôm chầm lấy Lynda, cười giải thích:”Vui chứ! Anh được làm ba sao có thể khong vui! Anh chỉ đang nghĩ về chất lượng sản phẩm tránh thai này của công ty chúng ta.”

“Còn cần phải cải tiến.” Lynda cũng cười.

“Hoắc tổng bảo anh kiểm tra chất lượng của nó, đúng là rất tốt.” Trịnh Húc bế Lynda lên quay mấy vòng, “Anh muốn làm ba!”