Edit: Mưa bay
Beta: Cindy
Anh cố nén cười nhưng vẫn vươn ngón tay ra ngoắc đáp ứng lời cầu hôn kia, đính hôn với một cô nhóc.
“Cháu à, có thể nói cho chú biết dáng vẻ của chị kia được không?” Anh lại ngồi xổm xuống ôm lấy cô nhóc.
“Chị Y rất xinh đẹp đó, mắt to, long mi thật dài nhưng tóc chị lại ngắn nên chị rất thích buộc tóc cho cháu.” Cô nhóc một hơi nói cho Hoắc Tư Hào.
Trong lòng trầm xuống. Anh chỉ biết cha mẹ cô đã mất từ sớm, cô lớn lên trong cô nhi viện còn những chuyện khác thì anh không hề biết. Chẳng nhẽ nhà mà cô nói chính là nơi này?
“Chú ơi, chú biết chị Y sao?” Cô nhóc nháy mắt hỏi.
“À, chú không biết, vậy khi nào chị Y sẽ quay về đây?” Anh hỏi.
“Dạo gần đây hình như công việc của chị Y rất bận, sáng nay mới ghé qua nhưng cũng chỉ một lát rồi đi luôn không cùng chơi với bọn cháu.” Cô nhóc tỏ vẻ mất hứng mân mê cái miệng nhỏ.
“À, vậy cháu đi chơi một mình nha chú có chút việc cần gặp viện trưởng được không?” Hoắc Tư Hào đặt cô nhóc xuống đứng dậy đi gặp viện trưởng.
Theo sự dẫn dắt của một cô giáo đã tìm được văn phòng viện trưởng, nhưng thật không may viện trưởng vừa đi ra ngoài. Anh đành phải ngồi đó chờ viện trưởng trở về. Ánh mắt nhìn đánh giá căn phòng, hai bức tranh trên tường hấp dẫn ánh mắt anh. Phía dưới hai bức tranh viết: “Vĩnh viễn nhớ ơn hi sinh thân mình cứu người của vợ chồng viện trưởng Lâm Đạo Quang và Trịnh Bội Nghi.”
Bức tranh người phụ nữ dang mạo tú lệ tương đối giống Tuyết Y.
Tranh cha mẹ cô như nào lại đặt tại nơi này? Cái gì mà hi sinh thân mình cứu người? Gia đình họ rốt cuộc từng xảy ra chuyện gì?
Anh cảm thấy hối hận vì anh hiểu cô quá ít. Từ lúc biết nhau đến kết hôn, sau đó là ly hôn nhoáng cái cũng 2-3 năm, thời gian không phải là ngắn vậy mà làm sao anh có thể quyết tâm ly hôn cô được chứ?
Khi rời khỏi phòng viện trưởng anh đã có quyết định mới, dự án trung tâm thương mại nhất định phải thực hiện nhưng là diện tích sẽ bớt lại một chút, cô nhi viện anh sẽ không động đến, anh còn nghĩ sẽ chi ra một số tiền để sửa chữa lại cô nhi viện nữa.
Trước đây cấp dưới báo cáo lại tin tức là sẽ thu mua cô nhi viện và sẽ không làm hại đến nơi đó, nhưng anh không nghĩ tới hành vị của bọn họ lại là tai họa lớn đối với cô nhi viện. Vốn anh là thương nhân khi chi tiền ra thì chắc chắn việc đó phải thu lại lợi nhận nhưng việc lần này anh làm cũng sẽ không sao vì sẽ có người ra mặt lo liệu cho anh.
Nhiều năm như vậy, ở trên thương trường anh nổi danh lãnh huyết Tu La, trực giác lại nháy bén hơn người thường, biết vận dụng tài chính một cách linh hoạt có lợi nhất, ở trên thương trường sát phạt nhau anh cũng chưa bao giờ sợ hãi cùng chưa bao giờ phải lùi bước bởi vì đây là trò chơi mà anh am hiểu nhất. Nhưng lúc này sự việc liên quan đến Tuyết Y, anh có chút lo lắng.
Anh cảm thấy may mắn khi chính mình tự đến đây khảo sát chứ không đi phá hủy nơi mà cha mẹ cô đã dùng cả tính mạng để bảo vệ thì anh tin chắc chắn cô sẽ vác đao đến chém anh.
Cùng với viện trưởng trao đổi thật lâu, anh chỉ có một yêu cầu đó là khi cải tạo xong cô nhi viện thì nơi này phải đổi tên thành “cô nhi viện thân thương”
Bời vì còn ngại với các cổ đông công ty, dù sao đây chỉ là quyết định của mình anh còn là thông tin cơ mật, sự việc lại còn liên quan đến Tuyết nên anh nhờ viện trưởng tạm thời không đem chuyện này lộ ra ngoài bao gồm cả Tuyết Y cũng không thể nói.
Viện trưởng đáp ứng ngay, chỉ cần có người có thể bảo vệ cô nhi viện cũng không thất hứa với vợ chồng cố viện trưởng.
—oOo—
Hết chương 82