Chương 19: Bắc minh thần công, ta chọn ngươi
Đã có Cửu dương chân kinh như vậy cái tiếp theo Tống Thanh Thư nghĩ tới chính là Cửu âm chân kinh.
Cửu âm chân kinh có rất nhiều nơi có.
Bên trong Ỷ Thiên Kiếm cùng Đồ Long Đao, nhưng hai thứ này hiện tại không cách nào tập hợp.
Ở Đào hoa đảo có bản chép tay, có điều đường lên Đào hoa đảo như nào?
Trong Cổ mộ ở chân núi Chung Nam Sơn bên cạnh Toàn Chân phái.
Lối vào hắn có biết, nhưng bên trong lúc này có người canh gác hay không hắn không biết.
Cổ mộ cực kì bài ngoại, hắn đi vào nếu không có ai thì còn có thể dụng phải các loại cơ quan bẫy rập.
Cho dù may mắn tránh thoát gặp ác ý của chủ nhân Cổ mộ chỉ sợ cũng xong đời.
Cho dù làm tốt hai thứ này, đọc được Cửu âm chân kinh được khắc trên tảng đá trong Cổ mộ hắn cũng mất thời gian tu luyện.
Cái này lại quay về nguyên điểm, thiên phú tu luyện của hắn tầm thường, hai năm hoàn toàn không đủ để cho hắn có được cảnh giới mà hắn mong muốn.
Bởi vậy Cửu âm chân kinh chỉ có thể xem như một kì ngộ dự bị, sau này hắn có thời gian cùng năng lực liền đi lấy sau.
Lên núi Hoa Sơn tìm Phong Thanh Dương học Độc cô cửu kiếm?
Ha ha ha, lão già kia không đem hắn chặt 18 khúc đã là may lắm rồi.
Đi Phúc uy tiêu cục nhặt Tịch tà kiếm phổ, muốn luyện thần công vung kiếm tự cung?
Thứ cho kẻ hèn bất tài, bỏ qua.
Lẻn vào Thiếu Lâm học lấy trộm Dịch cân kinh?
Hắn không có năng lực dịch dung như A Châu, Thiếu Lâm bây giờ cực kì hận hắn, chạy tới đây chẳng phải là hiến mạng một cách vô ích?
Tiếp theo chính là Trân lung ván cờ, cọ 70 năm công lực của Vô Nhai Tử.
Đáng tiếc, ở trên giang hồ lúc này chưa hề nghe phong thanh gì về thứ này.
Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng Tống Thanh Thư không còn lựa chọn nào khác.
Bây giờ kì ngộ thích hợp hắn thu hoạch chỉ có một cái duy nhất mà thôi, đó chính là Bắc minh thần công cùng Lăng ba vi bộ.
Cái này vốn nguyên bản là kì ngộ của Đoàn Dự, nhưng kì ngộ này không phải là tính duy nhất, hắn có thể học, Đoàn Dự vẫn có thể tiếp tục học, trừ khi hắn cố ý cầm đi bí tịch khiến cho Đoàn Dự mất đi kì ngộ vốn nên thuộc về mình.
Bắc minh thần công không chỉ tâm pháp nội công thượng thừa, nó còn có thể hút nội công của người khác cho mình luyện hóa sử dụng.
Cái này cao minh hơn Hấp tinh đại pháp của Nhậm Ngã Hành cùng Hóa công đại pháp của Đinh Xuân Thu rất nhiều.
Như vậy cho dù thiên phú tu luyện của Tống Thanh Thư có kém tới đâu, chỉ cần hắn hấp đủ nhiều, như vậy hắn liền có thể ở trong thời gian ngắn đột phá cảnh giới, đạt tới mục đích của mình.
Hắn chỉ cần cẩn thận với lòng tham của mình, không nên hấp thu một lượng nội công quá lớn vượt qua năng lực luyện hóa của hắn, như vậy con đường tu luyện của hắn sẽ cực kì dễ dàng.
Lăng ba vi bộ là một môn khinh công thân pháp thượng thừa chuyên dùng để xê dịch trong khoảng không gian ngắn, nó có thể nâng năng lực bảo mệnh của Tống Thanh Thư lên rất nhiều lần.
Trên giang hồ cao thủ mạnh hơn Tống Thanh Thư không chỉ trăm người ngàn người, đánh không lại liền bỏ chạy, giữ được rừng xanh sợ gì không có củi đốt.
Hơn nữa võ công thiên hạ vô kiên bất tồi, duy khoái bất phá.
Trước đây đọc truyện, gặp qua trường hợp một cái tanker tăng full thủ, cùng một cái thích khách tăng full thân pháp.
Tanker không cách nào động được vào một sợi lông của sát thủ, sát thủ liên tục gây sát thương, nhưng sát thương của hắn lại yếu đến nỗi không phá nổi một thân bọc giáp của tanker.
Cho dù lâu lâu đánh ra một ít tổn thương còn chưa bằng tốc độ hồi máu của đối phương, chưa kể đối phương còn có thể dùng thuốc hồi phục.
Bởi vậy thích khách full thân pháp đối mặt với tanker ở trong game kia quả thật rất bất lực.
Nhưng trong giang hồ thì lại khác.
Võ lâm nhân sĩ không ai mặc một bộ giáp sắt toàn thân a.
Không phải là không có năng lực, không đủ tiền mua, mà là phạm pháp.
Ai dám mặc, không cần người khác ra tay, triều đình lập tức sẽ phái thiên quân vạn mã tới trấn áp.
Một cái tội mưu phản ném vào trên mặt ngươi, giải thích cũng vô ích, tru di tam tộc.
Cho nên cho dù là Tông sư có nội lực phản chấn, nhưng chỉ cần tốc độ ngươi đủ nhanh, trên tay cầm một cái lợi khí, như vậy Tông sư nếu không cẩn thận cũng sẽ bị ngươi chọc mấy chục cái lỗ máu.
Đương nhiên đây là điều kiện lí tưởng, Tông sư thành danh ở trên giang hồ cũng không dễ chơi như vậy.
Lăng ba vi bộ có thể cung cấp cho Tống Thanh Thư một môn thân pháp tốc độ cực kì khủng kh·iếp, hắn lại phối thêm một thanh đoản kiếm hoặc dao găm, như vậy cho dù hắn không có võ công công kích cũng có thể hoành hành giang hồ.
Tống Thanh Thư không có võ công công kích sao?
Hắn có a, Thái cực quyền.
Chẳng qua môn võ công này không đánh ra hiệu ứng bạo tạc, lực sát thương không khủng kh·iếp bằng Hàng long thập bát chưởng của Cái Bang mà thôi.
Không nghi ngờ gì, kì ngộ của Đoàn Dự vô cùng thích hợp với hắn.
Như vậy cái kì ngộ này lại ở đâu.
Rất đơn giản, gần Vạn Kiếp Cốc, một chỗ sơn động gần thác nước.
Cái sơn động này rất dễ tìm, bởi vì phía dưới chính là thác nước, trực tiếp nhảy xuống cũng không có vấn đề gì.
Không giống như kì ngộ của Trương Vô Kỵ nằm ở cheo leo vách núi, xung quanh khu vực Chu Vũ liên hoàn trang lại vô cùng nhiều núi rừng, quả thật như mò kim đáy bể, còn dễ m·ất m·ạng như chơi.
Nhắc tới Vạn Kiếp Cốc, cốc chủ của Vạn Kiếp Cốc là Chung Vạn Cừu, phu nhân của hắn là Cam Bảo Bảo, người này tuy là vợ của Chung Vạn Cừu nhưng lại là tình nhân của Đoàn Chính Thuần, con gái Chung Linh của hắn cũng là con gái của Đoàn Chính Thuần.
Không có gì bất ngờ, Chung Vạn Cừu cũng là hiệp sĩ đổ vỏ, trên đầu một mảnh thảo nguyên xanh mượt, có phần giống nguyên kịch bản của Tống Thanh Thư.
Nhưng ít ra đối phương còn có lão bà bên cạnh, có được quyền sử dụng lão bà của Đoàn Chính Thuần nhiều năm như vậy, coi như không quá lỗ a.
Mà nguyên chủ của Tống Thanh Thư thì thế nào?
Không chỉ làm liếm cấu, đấu cẩu cho Chu Chỉ Nhược, còn phải nhìn Chu Chỉ Nhược cùng Trương Vô Kỵ ân ân ái ái, sau đó mang danh bất hiếu, bất trung, bất nghĩa chịu cả giang hồ phỉ nhổ rồi c·hết đi.
Quả thật là không còn gì để nói, cẩu tộc cũng không muốn hắn xuất hiện trong gia tộc của bọn nó a.
Nghĩ đến đây Tống Thanh Thư lập tức có mục tiêu, hắn nhanh chóng xuất phát, thẳng tiến tới Vạn Kiếp Cốc.
Vạn Kiếp Cốc cách chỗ của hắn khá xa, nhưng Tống Thanh Thư trên người mang rất nhiều tiền.
Đói thì vào tửu quán ăn uống, lên đường lại đổi ngựa liên tục, một lòng nhắm thẳng tới Vạn Kiếp Cốc.
Bởi vậy không tới nửa tháng Tống Thanh Thư liền xuất hiện ở bên ngoài Vạn Kiếp Cốc.
Lúc này bên người của hắn còn có mấy chục cái nông phu người bình thường.
Tống Thanh Thư ăn mặc một thân quần áo sạch sẽ quý giá, trên tay cầm một cây quạt, rất có phong thái công tử giàu có.
Hắn tới chỗ này tìm kì ngộ, còn mang theo một đống người làm cái gì?
Tuy là biết rõ chỗ hắn cần tìm ở xung quanh đây, nhưng một mình hắn tìm không biết mất nhiêu thời gian mới có thể tìm tới.
Bởi vậy hắn quyết định dùng một số lớn nhân lực rải thảm tìm kiếm, đem địa điểm kia tìm ra.
Dù sao đám nông phu này cũng chỉ là biết một ít vị trí đại khái, bọn hắn cũng không biết Tống Thanh Thư ở đây tìm cái gì, bởi vậy không cách nào c·ướp đoạt cơ duyên của Tống Thanh Thư.
Cho dù bọn hắn đột nhiên tìm thấy hang đá kia, tìm được tượng ngọc, bọn hắn biết Bắc minh thần công cùng Lăng ba vi bộ giấu ở đâu sao?
Cho là bọn hắn vận may phá trần lại tìm được công pháp đi, lấy trí tuệ của bọn hắn có thể đọc hiểu sao?
Nói chung, người bình thường đột nhiên tìm thấy công pháp muốn một bước lên trời còn gặp rất nhiều khó khăn trắc trở, không phải có thể thành công một cách đơn giản như vậy.
Cho dù Đoàn Dự có được kì ngộ, ngươi cảm thấy hắn thật sự là may mắn học được thần công sao?
Đoàn Dự thân là vương tử từ nhỏ được nhận giáo dục cao cấp nhất, đọc rộng hiểu nhiều, cho dù là công pháp đạo gia tối nghĩa khó hiểu nhất hắn cũng có thể đọc hiểu một cách dễ dàng.
Từ nhỏ không cần lo cơm ăn áo mặc, trưởng bối yêu quý thuộc hạ cung kính, tính cách của Đoàn Dự cũng cực kì hiền hòa.
Nam nhân khác không dễ dàng quỳ gối, tượng Thần tiên tỉ tỉ yêu cầu quỳ bái 1000 cái đối với bất kì người nào vừa mới gặp đều rất vô lý khiến người ta khó lòng mà đáp ứng được.
Nhưng Đoàn Dự lại khác, hắn không có một chút tính tình nào trực tiếp liền làm theo.
Bởi vậy cái cơ duyên này xuất hiện ở trước mặt người khác bọn hắn chỉ sợ cũng sẽ cùng nó vô duyên.
Tống Thanh Thư lạnh nhạt lên tiếng:
"bản công tử nghe nói Vạn Kiếp Cốc phong cảnh hữu tình, muốn dẫn giai nhân đến đây dạo chơi một hồi.
Đáng tiếc ta vừa tới chỗ này, không biết ở đâu có phong cảnh đẹp, bởi vậy mới cần tới các ngươi.
Ta đang muốn tìm một chỗ có thác nước lớn, ít nhất phải cao hơn 10 mét.
Nhiệm vụ của các ngươi là tìm ra những chỗ có thác nước như yêu cầu của ta.
Mỗi người tìm thấy sẽ được thưởng 20 lượng bạc, người tham gia sẽ được thưởng 2 lượng bạc một ngày, đã hiểu rõ chưa?".
"hiểu rõ, công tử hào phóng".
"được, bắt đầu tìm đi".