*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
0��Nhưng mà, ngài Lục cũng đã nói, để mọi người chơi vui vẻ thì hôm nay dù là ăn uống hay vui chơi thì Lục tổng cũng sẽ bao toàn bộ. Mọi người cứ chơi cho thoải mái ạ!” Nghe vậy, mọi người trong phòng điên cuồng gào thét đầy hưng phấn. Vài cô gái hào hứng giữ nhân viên phục vụ lại, hỏi: “Cậu nói là Lục tổng, Lục Minh sao?”
“Đúng vậy!” “Anh ấy có đến không?”
Nhân viên phục vụ khó khăn trả lời: “Cũng không rõ ạ. Không thấy người thật ạ!”
Các bạn học hào hứng đưa mắt nhìn cảnh Y Nhân. “Y Nhân à! Cô hạnh phúc thật đó! Đi họp lớp mà ông xã lại chuẩn bị hào phóng như thế, sợ cô bị ồn đó!”
“Đúng vậy! Y Nhân! Không ngờ Lục Minh lại là người đàn ông ấm áp như vậy, trước2đây tôi còn cho rằng anh ấy là một khối băng lớn chứ!”
“Hâm mộ thật!”
“Chúng tôi còn tưởng Lý Na đã bao hết chứ! Hóa ra là Y Nhân cô à!“. “Đúng vậy! Vừa rồi Lý Na còn nhận là cô ấy bao hết chứ. Làm bọn tôi cứ tưởng là cô ấy bao thật cơ đấy!”
Các cô gái trái một câu, phải một câu. Cả đám người vây lấy Cảnh Y Nhân. Vừa rồi mọi người đều nịnh bợ Lý Na, giờ đã quay đầu lại nịnh bợ Cảnh Y Nhân.
Cảnh Y Nhân đang ngồi trên ghế yên tĩnh thì giờ phút này thấy quá đông đúc rồi. Lý Na mặt mũi đỏ bừng, rồi trắng bệch xong lại chuyển sang xanh ngắt. Cho dù Lý Na có lúng túng thể nào thì lúc này cô ta cũng phải cười ha ha tới nịnh bợ Cảnh7Y Nhân.
“Y Nhân! Không thể nhìn ra cô được gả cho người tốt như vậy đó!” “Mắt cô mù nên đương nhiên không nhìn ra rồi!” Lý Lộ lạnh lùng đáp lại cô ta một câu.
“...” Cảnh Y Nhân không thèm để ý tới Lý Na.
Chỉ là cô không ngờ Lục Minh lại làm như vậy vì cô. Anh đã cứu vớt thể diện cho cô, không để cô bị mất mặt. Hôm nay coi như Cảnh Y Nhân đến không uổng công, ít nhất cổ đã kết thêm được một người bạn là Bạch Vân.
Từ miệng Bạch Vân Cảnh Y Nhân mới biết, Cảnh Y Nhân trước kia không thật sự xấu như vậy. Một đứa trẻ không có cha, mẹ đã mất thì cô ấy có thể có tình cảm cao thượng được đến đâu chứ? Tuy hành vi của cô ấy thô tục, động1một chút là đánh nhau, mắng chửi người khác, nhưng thực ra cô ấy cũng chưa từng làm việc gì độc ác.
Chỉ là cô ấy thấy thiếu cảm giác an toàn nên làm như vậy giống như một hình thức để tự bảo vệ bản thân thôi.
Chỉ cần có ai hơi hung dữ với cô ấy một chút thì cô ấy lập tức phản kích để tự vệ. Nghĩ tới lúc đầu, cô ấy được gả cho Lục Minh chắc cũng rất sợ hãi, thêm nữa, phần lớn là do Cảnh Đức Chính ép cô ấy làm. Cảnh Y Nhân trước đây đã không còn nữa, như thế, cô sẽ thay “Cảnh Y Nhân” sống tốt hơn. Ít nhất để người khác coi cô chính là “Cảnh Y Nhân“. Vì “Cảnh Y Nhân” trước kia nên Cảnh Y Nhân hôm nay đã cố gắng làm cho mình7có vẻ nổi bật nhất trước mặt đám bạn học. Cô bảo Lý Lộ gọi điện cho Cảnh Hi tới cổ vũ. Vừa hay hôm nay Cảnh Hi cũng rảnh, cậu đang cùng một vị ảnh để* có quan hệ không tệ chơi bowling trong một câu lạc bộ tư nhân.
(*) Ảnh đế: chỉ nam diễn viên được đạt giải nam chính xuất sắc nhất.
Đột nhiên nhận được điện thoại của Lý Lộ bảo cậu tới tham gia buổi họp lớp của Cảnh Y Nhân, để cho Cảnh Y Nhân thể diện.
cảnh Hi vừa nghe đã lập tức mở miệng: “Tôi có thể đưa người tới cùng không?”
“Được! Mau đến đi!“. Cảnh Hi cúp máy, đưa mắt nhìn sang anh chàng ảnh đế nổi tiếng với khuôn mặt đẹp trai, thành thục ở bên cạnh rồi hất đầu.