Vợ Boss Là Công Chúa

Chương 381




Khách mời ở bên ngoài lộ ra vẻ mặt kỳ quái nhìn nhau, chỉ trong chốc lát đã bị thu hút sự chú ý. AS Bọn họ đều biết Tiểu Nhã là một người hiền dịu, sao có thể ra tay đánh mẹ chồng được. Cả đám người ùn ùn tiến vào phòng. Đặc biệt là cha mẹ của Phương Tiểu Nhã, bọn họ biết tính cách con gái mình yếu đuối nên sợ cô bị bắt nạt, vội vàng xông vào xem tình hình con gái ra sao. Họ chỉ thấy cảnh Y Nhân hùng2hổ đứng bên cạnh giường, chặn đường từ ngoài vào trong. Phương Tiểu Nhã đang ở bên trong trang điểm, đám cô dì chú bác đứng dàn hàng bên ngoài, nét mặt rất khó coi. Bà mẹ chồng già thì chỉ vào Cảnh Y Nhân tố cáo. “Thông gia này! Có ai như các ông các bà không? Cố tình gọi một cô gái tới đánh tôi! Ông bà nhìn mặt tôi mà xem, tôi bị con bé đánh sưng đỏ lên rồi!”

“...” Nghe vậy, tim cha mẹ Phương Tiểu Nhã đập thình thịch, rồi lại5nhìn gương mặt của bà thông gia, ngoài việc bị ướt ra thì hình như không có dấu vết gì. Bọn họ cũng không dám đắc tội với Cảnh Y Nhân. Hôm nay Cảnh Y Nhân có thể tới tham dự hôn lễ của con gái bọn họ, hơn nữa còn làm phù dâu, như vậy đã nể mặt nhà họ Phương lắm rồi. Cha của Phương Tiểu Nhã khách sao hỏi thăm Cảnh Y Nhân.

“Cô Cảnh này, sao cô lại đánh bà thông gia nhà chúng tôi thế? Hơn nữa tuổi của bà ấy cũng6đã lớn như vậy...”

“Bà ta mắng cha chồng tôi là đồ ngu, nói chồng tôi không có mắt, cả nhà tôi là ăn mày!”

Cảnh Y Nhân vừa nói xong, cha Phương Tiểu Nhã giật mình, vai run lên, mắt mở to quay đầu lại trợn trừng nhìn bà thông gia. ở đây, trừ họ hàng của bà ta thì tất cả mọi người đều mở to mắt, âm thầm hít vào một hơi. Có lẽ bà già này không biết mình đã đắc tội với ai đâu.

“Bác nói có nên đánh hay không?” Cảnh Y Nhân5hất cằm. “...” Đúng là nên đánh, ai lại dám mắng tổng thống đại nhân với thái tử gia như vậy chứ?

Cho dù không phải là Cảnh Y Nhân, người ngoài nghe xong cũng sẽ đánh bà ta.

Cha Phương Tiểu Nha hốt hoảng liên tục nói xin lỗi.

“Thưa cô Y Nhân! Cô đừng để ý nhé, bọn họ đều là người ở quê, không biết thân phận của cha chồng cô, người không biết thì không có tội...!”

Lời xin lỗi của cha Phương Tiểu Nhã còn chưa nói hết thì bà già kia đã coi thường3chỉ trích. “Ông thử xem người cha như ông có đáng mặt đàn ông không? Đúng là quá vô tích sự! Người khác bắt nạt thông gia nhà ông mà ông không giúp đỡ, lại còn đi xin lỗi! Chỉ là một con nhóc, cha chồng cô ta là ai? Là ông trời chắc?” “Trông ông sợ rúm vào như thế kia, con trai tôi xui xẻo tám đời mới muốn kết hôn với con gái ông bà!”

“...” Cha Phương Tiểu Nhã tuy không làm ăn lớn nhưng đã lăn lộn trong thương trường mấy năm nay, đến tận bây giờ cũng chưa có ai coi thường ông ta như vậy.

Hơn nữa, vừa rồi ông giải vây cho bà già đáng chết này, vậy mà còn bị bà ta mắng. Nghĩ đến đó, cha Phương Tiểu Nhã thật sự không thể nhịn nổi nữa. Ông ta tức giận, quay đầu lại mắng: “Cút! Cả nhà các người cút hết ra ngoài cho ông!” “Con gái ông không lấy chồng nữa! C+ cút hết!”

Đã phá hoại thông lệ thì thôi không tính, cũng chưa biết vừa rồi con gái họ có phải chịu ấm ức hay không, lại còn đắc tội với khách quý của bọn họ nữa, loại thông gia không biết suy nghĩ như thế thì còn cần làm gì?

“...” Thông gia nổi giận khiến mấy bà già ngớ người đứng tại chỗ.

Giận dữ đến mức này sao? Không kết hôn nữa à?

Bọn họ đâu làm gì sai, hai cô gái trẻ này bất kính với bọn họ trước mà, thông gia có bị đần độn không vậy? Bà ta bực bội giậm chân: “Không kết hôn thì thôi, con trai tôi còn đang không muốn cưới xin nữa đây này!” Nói rồi, bọn họ xoay người lại chuẩn bị rời đi. Đúng lúc đó, ở bên ngoài có tiếng chuông cửa, rồi một giọng nói quen thuộc với bọn họ vang lên: “Em yêu! Ông xã yêu quý của em tới rước em này!”