*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
9úc này cậu mới phản ứng được.
Cậu bị đàn ông bắt chuyện sao? Người nước T đường đường chính chính bắt chuyện với đàn ông như thế à? Quý Quân Tuyết ngơ ngác đưa mắt nhìn Cảnh Triệt trên ban công phía xa cùng với người đàn ông với khuôn mặt đẹp hơn cả con gái nhưng lại vô cùng ngạo mạn kia
Khi nhìn thấy Nhạc Phong, Quý Quân Tuyết đột nhiên thấy mình giống như một đóa hoa bị mất hết màu sắc
“...” Anh ta chính là người đầu tiên anh Cảnh Triệt thích sao? Anh ta ở ngoài đời còn đẹp hơn cả trong ảnh
Cho dù là bề ngoài hay là thực lực, anh ta giống như Thiên hoàng nơi cao không thể với tới vậy, mà Quý Quân Tuyết lại thấp kém, chẳng là gì cả
Đừng nói là so sánh với người đàn ông này,3mà đứng cùng một chỗ thì cũng là sỉ nhục người ta
Nếu người ta là hoa mẫu đơn, vua của trăm hoa thì Quý Quân Tuyết cậu nhiều nhất chỉ là một nụ hoa nhỏ nhất, nhỏ nhất mà còn chưa nở
“...” Cảnh Triệt thấy tầm mắt Quỷ Quân Tuyết vẫn dính lên người Nhạc Phong, mà cậu còn nhìn chằm chằm không hề chớp mắt, cứ như bị sắc đẹp của Nhạc Phong làm chấn động vậy
Cũng giống như anh ta năm đó khi nhìn thấy Nhạc Phong vậy, Cảnh Triệt sầm mặt xuống, lông mày nhíu lại.
Cảnh Triệt gọi Quý Quân Tuyết: “Quân Tuyết! Về thôi!”
“...” Quý Quân Tuyết khó xử trả lời: “Em không biết đi đường nào ra ngoài!” “Đường lát đá màu đỏ!” Nhạc Phong hờ hững nhắc.
“Ồ! Cảm ơn!” Quý Quân Tuyết không dám nhìn vào mắt Nhạc Phong, cậu luôn cảm0thấy đôi mắt kia có lực uy hiếp làm cho cậu không dám nhìn thẳng vào anh ta
Cậu cúi đầu nhìn xuống mặt đất, lúc này mới chú ý tới viên đá mà cậu đang giẫm lên có màu xanh.
Nơi ngã ba ở phía sau lưng có đá lát màu đỏ và đá lát màu vàng.
Quý Quân Tuyết lập tức đi về phía những viên đá lát màu đỏ.
Không tới mười phút thì cậu đã đi ra được khỏi vườn hoa.
Rời khỏi vườn hoa, Quý Quân Tuyết quay về biệt thự
Vừa vào nhà thì thấy cảnh Triệt và Nhạc Phong đi từ trên tầng xuống
“Sắp phải dùng bữa tối rồi, đi rửa tay thôi!” Cảnh Triệt thờ ơ nói.
Người hầu đứng bên cạnh lập tức dẫn Quý Quân Tuyết tới nhà vệ sinh...
Trên bàn ăn dài năm mét của phòng ăn xa hoa, dưới tiếng nhạc diễn tấu5đàn violon du dương, bên cạnh còn có người hầu hầu hạ bữa ăn
“...” Từ trước tới giờ Quý Quân Tuyết chưa từng ở một nơi xa hoa như vậy, lại còn được dùng bữa như vua chúa nữa
Cậu không tự nhiên, cứng nhắc
Cậu có hơi không hiểu, người chủ nhân tên Nhạc Phong này có thể quen bị một đám người nhìn mình dùng bữa, lại còn không hề để ý mà vẫn ăn được
Thấy cậu như vậy, Cảnh Triệt ngồi bên cạnh Quý Quân Tuyết tuy trò chuyện với Nhạc Phong nhưng lúc nào cũng để ý thấy Quý Quân Tuyết không thoải mái.
Anh ta thản nhiên quay lại nói với người hầu: “Đi xuống đi, không cần hầu hạ.” Hai hầu gái đứng phía sau Quý Quân Tuyết và Cảnh Triệt hơi cúi người rồi lui ra ngoài
Lúc này Quý Quân Tuyết mới thở phào4một hơi, thả lỏng, cầm dao và nĩa, bắt đầu từ tốn ăn
Đồ ăn ở đây đúng là rất ngon, nhưng Quý Quân Tuyết nhìn đề tài mà Nhạc Phong và Cảnh Triệt trò chuyện thì cậu không thể chen vào được một câu
Hai người không nói với tình hình gần đây của nhau thì lại nói về con trai của Nhạc Phong
Từ đối thoại của họ, Quý Quân Tuyết mới biết người đàn ông tên Nhạc Phong này đã sớm kết hôn, con cũng được bốn tuổi rồi
Bà xã của anh ta hôm nay dẫn con trai ra biển chơi.