*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
3��Quân Tuyết, em có thích anh không?” “..
Trong đầu Quý Quân Tuyết trống rỗng, theo bản năng đáp lời: “Anh Cảnh Triệt, em thích anh!” Một giây sau, khuôn mặt Cảnh Triệt tiến sát tới, phủ lên đôi môi mềm mại của cậu..
Cả một buổi tối, Cảnh Triệt không ngủ, đêm qua xe của anh ta vốn không hề rời khỏi trường của bọn họ
Hôm qua, anh ta vốn định về công ty cho qua một đêm, nhưng nghĩ dù sao cũng chỉ có một người, ở đâu mà chẳng giống nhau, thế nên anh ta lại quay xe về đây rồi ngồi trong xe cả đêm
Quý Quân Tuyết lên xe, thắt dây an toàn vào, Cảnh Triệt khởi động xe9và rời đi.
Lúc Cảnh Triệt và Quý Quân Tuyết tới công ty thì mới chỉ 8 giờ 20 phút
Giờ làm việc là chín giờ
Nhân viên bình thường chưa tới sát giờ thì không ai đến công ty sớm làm gì cả.
Cảnh Triệt mua đồ ăn sáng rồi đi lên phòng làm việc với Quý Quân Tuyết
Vừa vào phòng, bàn làm việc của Cảnh Triệt vẫn giữ nguyên trạng thái của ngày hôm qua, tài liệu vẫn để lộn xộn trên bàn.
Thấy vậy, Quý Quân Tuyết liền bắt đầu làm công việc của cậu, dọn dẹp bàn làm việc của Cảnh Triệt cho sạch sẽ.
“...” Thấy vậy, Cảnh Triệt bèn đặt đồ ăn sáng trong tay xuống, đi tới trước mặt Quỷ Quân Tuyết, ấn cậu ngồi xuống ghế tổng tài của mình.
“Em không phải vội làm mấy chuyện này, còn chưa tới giờ làm việc đầu, ăn sáng cái đã.“.
Nói5xong, Cảnh Triệt gạt động tài liệu trên bàn sang một bên, để trống ra một khoảng và đặt cốc sữa đậu nành mới xay và một bát cháo thịt được đóng gói lên bàn làm việc.
“Tranh thủ đang nóng thì ăn nhanh đi.”
Sau đó, anh ta lười biếng dựa vào bàn của mình và bưng một tách cà phê lên uống
“Anh cảnh Triệt..
Cảnh tổng!” ở công ty, Quý Quân Tuyết thấy mình nên làm theo mọi người, gọi Cảnh Triệt là cảnh tổng, hôm qua cậu cũng gọi như vậy.
“...” Cảnh Triệt nghe mà vô cùng khó chịu, cách xưng hô này dường như đã kéo dãn quan hệ của bọn họ ra vậy.