*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lát sau, Nhạc Phong lạnh lùng uy hiếp nói bên tai cô: “Tôi mặc kệ em có muốn hay không, lát nữa trở lại nhà ăn phải cự tuyệt Phong Thích Minh
Nếu không thì vĩnh viễn đừng mong nhìn thấy Thượng Tiểu Ca con trai em nữa!”
Con người Thượng Hảo Hảo bỗng co rụt lại, một chút bối rối xẹt qua.
“Anh...”
“Tôi cái gì mà tôi? Mau đi đi!” Nói xong, Nhạc Phong đẩy cánh cửa toilet ra, đẩy cô ra ngoài.
“...” Thượng Hảo Hảo ngỡ ngàng, loạng choạng lùi ra sau hai bước, quay đầu lại thì “Ẩm” một tiếng, Nhạc Phong đã đóng cửa lại.
Thượng Hảo Hảo quả thực hết chỗ nói rồi, cứ cảm thấy Nhạc Phong hôm nay có điểm là lạ, không giống với ngày2thường đối xử với cô
Tuy rằng anh vẫn lạnh nhạt như trước, lại không thật sự hung ác với cô, hoặc là nhục nhã cô
Lúc này, Thượng Hảo Hảo không còn thời gian suy nghĩ chuyện Nhạc Phong nữa, cô đang lo lắng lát nữa nên nói với Phong Thích Minh như thế nào
Một khi cô từ hôn sẽ rất khó trốn khỏi nơi này
Tên Nhạc Phong biến thái kia muốn nhốt cô ở đây để tra tấn đến chết sao? Nghĩ đến đây, Thượng Hảo Hảo liền hận đến mức nghiến răng.
Thượng Hảo Hảo có chút mất hồn mất vía trở lại nhà ăn, ngồi xuống.
Bên cạnh, Phong Thích Minh lo lắng hỏi: “Em sao vậy? Chỉ đi toilet mà đã mất hồn mất vía rồi?”
Thượng Hảo Hảo7bất đắc dĩ lắc đầu, cầm dĩa ăn, dùng sức cắt sườn lợn rán trước mặt, chỉ hận sườn lợn rán này không phải là Nhạc Phong để cắt chết anh ta.
Thượng Hảo Hảo lúc trước còn khiếp đảm, Nhạc Phong không ở đây, bây giờ trông đã bình thường hơn
Một lát sau, Thượng Hảo Hảo chuyển mắt nhìn Phong Thích Minh: “Sau khi ăn cơm, anh trở về à?”
“...” Phong Thích Minh gật đầu.
Bị ảnh hưởng bởi những lời vừa rồi của ti úy Lãnh, Phong Thích Minh luôn muốn nói chuyện với Thượng Hảo Hảo một chút, nhưng lại không biết nên nói ra như thế nào.
“Để chúng tôi tâm sự một mình nhé!” Thượng Hảo Hảo vừa mở miệng, mọi người trên bàn đều nhìn cô.
Chẳng9lẽ thật sự giống như ti úy Lãnh nói, người phụ nữ này không muốn gả cho Phong Thích Minh?
Trong lòng Phong Thích Minh có tiếng lộp bộp, anh ta biết rõ Thượng Hảo Hảo vốn không tình nguyện gả cho mình, muốn nói chuyện chắc cũng là về từ hôn, hoặc là ra điều kiện khiến anh ta biết khó mà lui.
Mặc kệ Thượng Hảo Hảo đưa ra yêu cầu gì, anh ta nhất định phải cưới Thượng Hảo Hảo
Mặc kệ lát nữa đáp án của Thượng Hảo Hảo gì, anh ta vẫn sẽ cưới cô.
Phong Thích Minh nhướng mày: “Không cần một mình, nói luôn bây giờ đi, dù sao boss không ở đây, cũng không có gì vô lễ bất kính cả
Việc cá nhân của chúng5ta, bọn họ cũng sẽ không nhàm chán chạy đi nói với boss.”
“...” Thượng Hảo Hảo do dự một lát, quét căn phòng một vòng, thấy quản gia Robert không ở đây mới lớn mật mở miệng: “Nếu anh thật sự muốn cưới và đối xử thật tình với tôi, thì sau khi kết thúc bữa tối hãy đưa tôi đi, tôi không xin anh đưa cả Tiểu Ca theo hôm nay nhưng ngày kết hôn, anh phải đưa Tiểu Ca đi.”
“...” Nghe giọng, có vẻ như cô cực kỳ sợ ở lại đây
Nhưng cũng phải, từ trước đến nay boss luôn lạnh như băng, đối với phụ nữ cũng lạnh nhạt, cô Thượng sợ boss cũng là bình thường
Nghe vậy, Phong Thích Minh hưng phấn nhếch khóe miệng3lên, nhướng mày với các ti úy khác, biểu cảm “Xem đi! Cô ấy bằng lòng gả cho tôi” mà quét mọi người một vòng, đặc biệt ti úy Lãnh.