*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
7ào giây phút nhìn thấy Nhạc Phong, vẻ mặt phu nhân của Raoul đột nhiên cứng đờ, sắc mặt trắng bệch, sau đó lập tức rũ mắt xuống, giả vờ không nhìn thấy anh ta
Nhạc Phong đã sớm nhận ra phu nhân Camilla của Raoul có sự khác thường nhưng không hề để ý mà đi tới
Quản gia Trần cung kính kéo chỗ ngồi đối diện với Camilla, ở bên cạnh Cảnh Y Nhân ra
Dường như anh ta không ngờ Camilla sẽ sợ mình như vậy
Đầu tiên, Nhạc Phong nhìn Raoul rồi mỉm cười, chủ động chào hỏi một cách lễ độ: “Đã lâu không gặp, ngài Raoul!” Nhạc Phong dùng tiếng Anh nói, đồng thời đưa tay ra
Raoul cũng2đưa tay ra, bắt tay với Nhạc Phong: “Chúng ta đã ba năm không gặp rồi
Không ngờ lại gặp ngài Nhạc ở đây!” Nhạc Phong khẽ cười: “Tối qua thực ra đã gặp rồi, chỉ là trong bữa tiệc ngài Raoul bận quá nên tôi không đến làm phiền.” Raoul có vẻ ngạc nhiên: “Tối hôm qua ngài Nhạc cũng ở đó sao?” “Đương nhiên rồi, Lục Minh cũng coi như là người nhà họ Nhạc chúng tôi, chúng tôi là họ hàng.” Nhạc Phong rút tay về, nhận bát đũa mà người giúp việc đưa đến
“Ha ha! Khéo như vậy sao!” Nói rồi, Raoul giới thiệu với Lục Minh:
“Năm năm trước tôi đã biết Nhạc Phong của gia tộc họ Nhạc
Cậu ta đã từng là bạn rất thân của vợ trước9của tôi
Thông qua vợ trước của tôi thì chúng tôi mới hợp tác làm ăn, như vậy sản phẩm của công ty Raoul tối dây mới được làm sản phẩm mà hoàng thật chuyên dùng.” “...” Nghe vậy, vẻ mặt Lục Minh vẫn thản nhiên, giống như những chuyện này anh đã quá quen rồi, đó chỉ là thủ đoạn của thương nhân, không thể bình thường hơn
Nhưng Cảnh Y Nhân lại nhíu chặt lông mày, đưa mắt sang nhìn Nhạc Phong.
Nhạc Phong chuyên mua bán súng đạn, mà Raoul lại là người buôn bán bình thường, Cảnh Y Nhân rất khó tưởng tượng chuyện bọn họ hợp tác thế nào? Mua súng ống của Nhạc Phong để đưa cho hoàng gia, sau đó hoàng gia liền dùng sản phẩm của công6ty Raoul sao? Ngoại trừ điều này Cảnh Y Nhân không thể nghĩ được khả năng thứ hai
“Là ngài Raoul sáng suốt hơn người nên mới có thành tựu như ngày hôm nay.” Nhạc Phong khen Raoul
Camilla ngồi bên cạnh Raoul vẫn không hề nói gì mà cúi đầu ăn soup
Cảnh Y Nhân đột nhiên mở miệng hỏi: “Hiện giờ ngài Raoul đã kết hôn lần thứ hai rồi sao?” Raoul lễ độ gật đầu: “Đúng vậy!” “Ngài và vợ trước của ngài vì...” Nhắc tới chuyện này, trong mắt Raoul xẹt qua một sự đau buồn nhàn nhạt, ông ta chỉ giải thích đơn giản: “Thời gian dài trôi qua nên tình cảm nhạt dần, giữa vợ và chồng không còn cảm xúc mãnh liệt nữa
Cô ấy đã yêu người khác,0đề nghị ly hôn với tôi
Tôi tôn trọng sự lựa chọn của cô ấy.”
“...” Cảnh Y Nhân có hơi không hiểu, coi như tình cảm giữa hai vợ chồng không còn nồng ấm nữa, cũng không còn tình yêu, thì cũng phải có tình thân chứ
Lẽ nào bọn họ không có con sao? Nói ly hôn là ly hôn được?
“Ngài Raoul không níu kéo sao?”
“Loại phụ nữ không chung thủy như vậy không đáng để tôi níu kéo
Hơn nữa hiện giờ tôi đã có em yêu Camilla rồi, em ấy thật sự tốt hơn vợ trước của tôi rất nhiều
Khi ở bên Camilla tôi mới hiểu cái gì là người phụ nữ yêu tôi chân thành, cái gì là người phụ nữ tư lợi.”