*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
7rên đường lái xe trở về, Lục Minh vẫn lạnh mặt, chỉ cần nghĩ đến có kẻ rình coi người phụ nữ của Lục Minh anh, vợ của anh, là anh lại nổi điên, anh còn ra lệnh cho Cảnh Y Nhân: “Về sau em không được học bơi nữa!” “Nhưng mà..
Em không biết bơi, không học thì...” Cảnh Y Nhận biết Lục Minh quan tâm đến cô, nhưng có thật sự muốn học bơi, muốn vượt qua sự sợ hãi với nước
“Về sau, anh sẽ dạy em ở nhà!” Nói xong Lục Minh bá đạo ôm lấy sau gáy Cảnh Y Nhân và nhanh chóng hôn lên trán cô...
Lục Minh nói được thì làm được
Về nhà, sau khi ăn cơm
Lục Minh liền dạy Cảnh Y Nhân trong bể bơi trên tầng ba.
Anh còn cố ý lấy một bộ bikini vàng nhạt gợi2cảm cho cô mặc
Kiểu áo tắm đó hở bạo, mảnh vải bên trên hình tam giác mỏng manh vừa vặn che ngực cô, nhưng phần da xung quanh lại có thể thấy rõ ràng
Còn quần bơi là kiểu có hai dây thừng hai bên.
Cảnh Y Nhân chưa bao giờ mặc quần áo nào hở bạo đến vậy, thật không biết Lục Minh lấy từ đầu, còn bắt cô phải mặc vào
Đây đâu phải là học bơi lội cơ chứ
Cảnh Y Nhân vừa mới xuống nước, bàn tay Lục Minh đang đỡ eo nhỏ của cô đã bắt đầu giở trò, khiển Cảnh Y Nhân vặn vẹo người né tránh
“Em yên nào, anh đang đỡ lấy em đấy, không thì sẽ đuối nước bây giờ!” Lục Minh cười nhẹ, cánh tay ôm cổ chặt hơn, hai cơ thể dán chặt vào nhau
Lục Minh nói9nhỏ bên tai cô: “Có ông xã ở bên, em sẽ không bị đuối đâu.”
“Học bơi lội thì phải học cách nín thở, và đổi không khí trước đã.”
Nói xong, Lục Minh nhanh chóng hôn lên môi Cảnh Y Nhân, bỗng ôm lấy người cô mà lặn xuống
Hai cơ thể lặn xuống dưới nước
Sức nổi của nước khiến mái tóc của Lục Minh và cảnh Y Nhân bay trong nước, cả người cũng chìm nổi theo
Đột nhiên chìm vào trong nước, Cảnh Y Nhân giật mình hoảng sợ, vô thức ôm lấy bả vai Lục Minh, có chút bối rối, nhưng lại cảm thấy mình lại có thể hô hấp, nên trái tim cũng chậm rãi trở nên yên tâm
Lục Minh dịu dàng dồn không khí vào miệng cô
Cảnh Y Nhân cảm thấy trong lòng ấm áp, khi ở bên Lục Minh, cô6luôn có cảm giác an toàn như vậy, thậm chí còn dám mở mắt ra ở trong nước
Nhìn khuôn mặt tuấn tú của Lục Minh phóng đại trước mặt, nhìn ý cười trong đôi mắt anh đang nhìn cô
Ngay lập tức, Cảnh Y Nhân không có một chút sợ hãi nào, trong lòng tràn đầy cảm giác an toàn.
Lục Minh vươn một bàn tay ôm eo cô, một bàn tay quấy nước.
Cảnh Y Nhân vươn một bàn tay ôm lấy cổ Lục Minh, một bàn tay cũng quẫy theo anh
Trong dòng nước trong suốt sạch sẽ, bọn họ trôi nổi bồng bềnh, thì ra cảm giác ở trong nước cũng có thể tuyệt vời đến vậy..
Cảnh Y Nhân thậm chí còn chủ động đá nước, đạp về phía trước
Đến khi truyền không khí xong, Lục Minh ôm Cảnh Y Nhân nhổ lên khỏi0nước rồi cười nhẹ với cô: “Em có sợ hãi không?” Cảnh Y Nhân ngượng ngùng lắc đầu
Lục Minh ôm cô bơi về phía bờ rồi ôm cô ngồi lên thành bể
Lục Minh ôm eo Cảnh Y Nhân, ngón cái chạm vào vết thương bị súng bắn của cô, nó đã mờ đi rất nhiều, mỗi lần nhìn nó, đôi mắt Lục Minh luôn trở nên sâu thẳm
Anh bình tĩnh nhìn, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve, dịu dàng vuốt một cái lại một cái
Biết Lục Minh đang đau lòng vì cô bị thương, Cảnh Y Nhân an ủi: “Vết thương sớm đã lành rồi, không đau nữa...”
Cảnh Y Nhân còn chưa nói xong, Lục Minh đã đột nhiên cúi người hôn lên vết sẹo dưới ngực cô...