Vợ Ảnh Đế Là Paparazzi

Chương 356




Chương 356. -

 

----

Gió đêm thổi qua, mang theo cái lạnh của mùa thu.

Hạ Trừng Trừng rõ ràng là cười, nhưng anh Trương nhìn đôi mắt của cô, lại cảm thấy không rét mà run.

Anh ta cảm thấy mình dường như không quen cô, không quen biết nghệ sĩ mà anh ta đã dẫn dắt hai năm nay.

Hạ Trừng Trừng lên Bentley.

Trên Bentley, Tạ Tri Hành và Kim Nhất Phàm đã chờ đã lâu.

Kim Nhất Phàm ngồi ở ghế lái phụ phía trước, lên tiếng trước:

"Chị họ, người đại diện của chị, đúng là rác rưởi quá đi, chị vẫn nên chuyển qua Thiên Thịnh đi, ở lại cái công ty này rõ ràng toàn là bẫy."

Tạ Tri Hành hiếm khi đồng ý với Kim Nhất Phàm: "Công ty giải trí Tinh Không rất có vấn đề."

Hạ Trừng Trừng bắt lấy ám hiệu trong lời nói của Tạ Tri Hành:

"Ý của anh là công ty giải trí Tinh Không có dưa."

Tạ Tri Hành gật đầu:

"Trước khi chúng ta đăng ký kết hôn, anh từng bảo Chu Đặc điều tra Tinh Không, tuy rằng không tra ra cụ thể là gì, nhưng cảm giác nước ở Tinh Không rất sâu."

"Thú vị nha." Hạ Trừng Trừng thoải mái dựa lên đệm Bentley.

Lúc trước, cô đọc tiểu thuyết, thông qua góc nhìn của nguyên chủ phát hiện Tinh Không rất không đúng, nhưng tiểu thuyết cũng không viết cụ thể là cái gì không đúng, đến cuối cùng cũng không phơi bày ra mặt đen tối của Tinh Không.

Nhưng vừa nãy Tạ Tri Hành nói như vậy, ít nhất có thể xác định, Tinh Không nhất định là không đơn giản.

"Nhưng em nhớ rằng, Tạ thị hình như có hợp tác với Tinh Không." Hạ Trừng Trừng hỏi.

"Không phải anh hợp tác với bọn họ."

Tạ Tri Hành giải thích:

"Là do một năm trước Tạ Thành Nghiệp ký hợp đồng với bọn họ, sau khi anh tiếp quản Tạ thị, bọn anh đã kết thúc hợp tác, cho nên anh cũng không biết được Tạ Thành Nghiệp rốt cuộc đã ký hợp đồng gì với bọn họ."

Tạ Tri Hành tiếp tục nói:

“Nhưng một tháng trước, một giám đốc của Tinh Không có ý muốn tiếp tục hợp tác với anh.

Anh không biết nội dung hợp tác cụ thể, cho nên để Phó Dương Vinh điều tra dòng chảy của dự án của họ, lợi nhuận rất cao."



Kim Nhất Phàm xen vào: "Nếu có lợi nhuận cao, không phải nên hợp tác sao?”

Hạ Trừng Trừng từ chối cho ý kiến:

"Ngành công nghiệp điện ảnh và truyền hình quả thật dễ dàng kiếm lời, nhưng trong đó sự rủi ro quá lớn, yếu tố không ổn định rất nhiều, mà các ngành nghề khác có lợi nhuận thường không phải là nhờ làm ăn chính đáng."

Về phần việc làm ăn bất hợp pháp cụ thể là gì thì cô không biết.

Chiếc Bentley đã đi lên đường cao tốc.

Kim Nhất Phàm ngồi ở hàng ghế phụ, xem lại những lời phát ngôn gần đây của anh. Tạ Tri Hành ngồi bên cạnh cô, đeo kính gọng vàng, trả lời email công việc.

Hạ Trừng Trừng dựa vào sofa, thân thể chìm trong sự mềm mại.

Bầu trời đêm bên ngoài cửa sổ đã tối đen, bởi vì thành phố bị ô nhiễm không khí, nên không thể nhìn thấy một ngôi sao nào.

Nhìn con đường dài dằng dặc không thấy điểm cuối, luôn làm cho người ta cảm giác buồn ngủ.

Cũng không biết chiếc Bentley đã chạy bao lâu.

Hạ Trừng Trừng nhìn cảnh tượng ngoài cửa sổ, dường như đang suy nghĩ cái gì đó, vẻ mặt ngưng trọng.

Hệ thống nhảy ra, an ủi:

"Ký chủ à, cô đang lo lắng không điều tra ra được vật liệu đen của Tinh Không sao?

Cô yên tâm còn có tôi bên cạnh cô đây mà."

"À…" Hạ Trừng Trừng đang ngây ngô lúc này mới phản ứng lại, vẻ mặt hoài nghi.

Hệ thống cũng đờ ra một lát:

"Không phải cô đang suy nghĩ làm thế nào điều tra ra vật liệu đen của Tinh Không sao?"

Một giây sau, cậu nhìn thấy Hạ Trừng Trừng cầm điện thoại di động, trên màn hình là giao diện trò chuyện với dì Lưu.

Hạ Trừng Trừng: “Dì Lưu, dì nói xem ban đêm tôi nên ăn gì, lẩu bò rất tốt, nhưng cá luộc cũng rất ngon!”

Hệ thống: “...”

Hệ thống: "Tôi còn nghĩ cô đang lo lắng chuyện gì lớn lắm, kết quả cô đang rối rắm ăn đêm cái gì."

"Đó là chuyện của ngày mai."

Hạ Trừng Trừng chấn động nói, đột nhiên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lại suy sụp:

"Làm sao bây giờ, tôi muốn ăn cả hai, nhưng đã muộn như vậy, chắc dì Lưu cũng chỉ kịp làm một món, chờ món kia làm xong thì tôi cũng no mất rồi."

Hệ thống: "...”