Vợ À, Thua Em Rồi

Vợ À, Thua Em Rồi - Chương 9: Tức chết anh , nôn chết anh !




Trữ Đan Thuần ngẩng đầu nhìn học viện , đưa tay lên tự tát vào miệng , đúng là trường học của kẻ có tiền nha ! Đổi lại trước đây, có lẽ cô sẽ không đến đây đâu, nhưng bây giờ, tiền cũng không phải do cô trả, mà là cái tên chết tiệt VỊ , HÔN , PHU , TRẢ.



Thật là , cô – Trữ Đan Thuần nhất định khiến người đàn ông kia nuôi cũng không nổi !??



Chỉ có điều ….. Cô vẫn sùng bái nam học trưởng trong học viện ở đây ! Mặt mũi đẹp trai , dáng dấp được , tên nghe cũng rất hay , cái tên cũng giống như một tỉnh của quốc gia – Tả Vân Nam



Vân Nam , Vân Nam , tên rất là đẹp …. Aizh ! Cô vỗ đầu mình , thế nào lại nghĩ đến chuyện này .



Nhưng , cô rất may mắn nha , vừa mới đến học viện được vài bước thì thấy học trưởng .



“Học trưởng . Chào, em là người mới chuyển đến trường học , Trữ Đan Thuần !”



Tả Vân Nam nhìn nữ sinh trước mắt mình có chút quê mùa , chau mày , thế nhưng lại bị nụ cười sáng lạn của cô bị ảnh hưởng . Xung quanh vùng lông mày xòe ra , lộ vẻ tươi cười : “Chào.”





Trữ Đan Thuần nghe giọng nói của học trưởng , hưng phấn không cách nào hình dung được : “Lần sau mong học trưởng chiếu cố nhiều hơn!”



Tả Vân Nam cười gật đầu , đi về phía phòng học.




Trữ Đan Thuần nhìn bóng lưng của học trưởng , cho đến khi bóng anh dần dần mất hẳn ở cầu thang mới thôi .



Đột nhiên cô nghĩ đến , bộ dạng của cô quê mùa như vậy mà đi gặp học trưởng , thật là mất mặt …. Nhưng học trưởng cũng không vì hình dáng này mà không để ý đến mình đó thôi !



Nghĩ vậy , cô thích thú giẫm từng bước hướng về phía lớp học mới mà đi .



Lúc tan học , Nghiêm Túc không thể không vâng lời ông nội dặn phải tới đón Trữ Đan Thuần.




Cổng trường học đông nghịt người thế này , phân biệt như thế nào hả? Cuối cùng , Nghiêm Túc liếc mắt một cái đã nhận ra Đan Thuần . Lúc này anh mới phát hiện , dáng dấp cô gái này cũng được đấy . Xem ra , diện mạo của cô này chỉ là thứ phụ , phải thừa nhận rằng : dáng người là ưu điểm duy nhất của cô.



Trữ Đan Thuần thấy chiếc ô tô màu đen cao cấp quen thuộc , khóe miệng run rẩy , cô muốn đi qua sao?



Không!



Tuyệt đối không thể đi qua . Nếu đi qua khác gì nói thẳng cho mọi người biết cô có chồng chưa cưới , sau này làm sao cô có thể yêu đương được nữa!




Nghiêm Túc thấy Đan Thuần ngay cả nhìn cũng không thèm liếc mắt về phía này một cái , thật hận không thể trực tiếp lái xe bỏ đi ! Cô gái này , F.U.C.K !



Anh rút điện thoại ra , gọi điện cho Trữ Đan Thuần : “Cô lập tức lên xe cho tôi , nếu không thì chào cô , tôi về !”




Sau đó , anh vừa lòng thấy vẻ mặt của Trữ Đan Thuần không tình nguyện mở cửa xe , ngồi trên ghế .



“Đan Xuẩn , cô đừng có làm ra vẻ không tình nguyện , tôi tới đón cô là vinh hạnh của cô !”



Hứ , người ta là Đan Thuần nhé !



“Làm cho tên đần độn tới đón tôi , thật là vinh hạnh mà!



Nghiêm Túc kìm nén cơn tức giận , khởi động xe , quyết định không nói thêm câu nào nữa. Bởi vì nói chuyện cùng cô gái này , đầu tiên anh muốn nôn mửa đến chết , sau đó lại bị cô làm cho tức chết đi được , đến lúc này , một mạng còn chưa đủ nha !



chú thích : Từ ” Học trưởng” ở đây dành cho người bạn học được người khác kính trọng và mến mộ .