Không bình thường, rất không bình thường!
“Anh với mẹ tôi đã thông đồng trước rồi đúng không?” Trữ Đan Thuần suy nghĩ cả buổi, hỏi.
Bằng không làm sao mẹ già có thể dễ dàng bỏ qua cho mình vậy được? …. Tiền kia thế nhưng có thể mua một bộ trang điểm cao cấp nha .…
“Thông đồng thì thế nào? –” Nghiêm Túc quay đầu nhìn Đan Thuần cười sâu xa. “mà không thông đồng thì thế nào? Kết quả cũng như nhau thôi .… em cũng đồng ý gả cho anh rồi.”
Trữ Đan Thuần bĩu môi, khóe miệng có một dáng vẻ tươi cười đắc ý: “Nói miệng không bằng chứng!”
Anh ta có thể nham hiểm, mình cũng có thể chơi xấu nha, dù sao – nói miệng cũng không có bằng chứng mà.
Nghiêm Túc nhướng mày: “À?” Lấy di động ra, bấm nút ….
“Nếu anh giúp tôi, tôi sẽ đồng ý gả cho anh!”
“Đây là tự em nói đó nha.”
“Ừ, tôi nói được thì làm được!”
….
Trữ Đan Thuần đổ mồ hôi lạnh .… cái kia không phải là cô .… vừa mới nói đó sao?
“Anh thật nham hiểm!!!” Trữ Đan Thuần phát điên, anh ta, anh ta thế mà lại ghi âm?
“Giống nhau cả mà.” Nghiêm Túc rất khiêm tốn mà nói.
Ừm… Bộ dáng phát điên của Đan Thuần cũng rất đặc biệt! Sau này anh có nên chọc tức cô thêm vài lần nữa không nhỉ?
“ …” Trữ Đan Thuần đã tức giận đến nói không ra lời, thế mà lại nằm trong tay của tên não tàn này! …. Mất mặt mất mặt mất mặt ~ ô …. Sau này cô không dám gặp ai nữa!…
“Anh cũng đã ghi âm lại rồi, em có chối cũng không chối được đâu!” Nghiêm Túc cườiđến vui vẻ, duỗi cánh tay dài kéo cô vào lòng mình: “Mà nếu như…. em xúc phạm gia quy thì phải thế nào?”
Trữ Đan Thuần ngửi hương vị trên người anh, có hương vị yên tâm, cũng không giãy dụa nữa, thuận theo dựa vào lòng anh: “Mẹ tôi không để yên đâu …. Nhất là gần đây có cái gì mà ‘cuộc thi người mẫu bikini’ .… tiền thưởng cũng đủ để bà mua một bộ trang điểm cao cấp đó .…”
Nghiêm Túc không nói gì. “Bà ấy là mẹ ruột em sao?” Vậy mà lại bảo con gái mình đi
tham gia cuộc thi kia? …. Kết quả chỉ là vì bộ trang điểm cao cấp…. ?
“Aizzh~ thì cũng bởi vì tôi không muốn tham gia cuộc thi kia nên bà mới gắn mác xúc phạm gia quy để trừng phạt tôi đó….” Cô có nên nói là mẹ mình quá khôn ngoan rồi hay không đây?
“Ha ha …” Tiếng người của ông Nghiêm truyền đến.
Nghiêm Túc cùng Trữ Đan Thuần nhìn về phía tiếng cười, phát hiện ông Nghiêm đang đứng cùng một người khác.
Ông Nghiêm thấy hai người đang ôm nhau liền nhìn sang Tả Thượng cười cười: “Hòn đảo nhỏ, hòn đảo nhỏ, haha …”
Tả Thượng không nói gì nhìn hai người trước mắt, vừa rồi rõ ràng quan hệ không tốt thế này nha .…
Không được, ông cũng không chịu thua, “Vị tiểu thư này, ta gả cháu trai ta cho cháu có chịu không?”
Trữ Đan Thuần sửng sốt, có người lại đem cháu trai mình gả cho cô sao! …. Gả thì phải là con gái chứ.
Sắc mặt Nghiêm Túc căng thẳng. “Một cô gái chỉ có thể lấy một chồng, cô ấy là vợ của cháu!” Đùa sao, Đan Thuần là của mình mà!
Tả Thượng không thèm để ý tới anh: “Tiểu thư, cháu trai ta là Tả Khâu Minh. Thế nào? Đồng ý chứ, rồi sáng mai sẽ để các cháu đi đăng ký kết hôn!”
Trữ Đan Thuần không biết nói gì , “Cháu ….”
“Cô ấy là người của cháu!” Nghiêm Túc bá đạo lại lần nữa kéo Đan Thuần vào trong lòng.
Trữ Đan Thuần bởi vì những lời này của anh mà lập tức như đi vào cõi thần tiên ! Cái gì gọi là …. người của anh ấy?
Ông Nghiêm cười ha hả vỗ vai Tả Thượng: “ Hòn đảo nhỏ.”
Ha ha, từ lúc đánh cược bắt đầu đến lúc chấm dứt chỉ có một tiếng đồng hồ thì đã thắng!
…