Vợ À, Thua Em Rồi

Vợ À, Thua Em Rồi - Chương 12: Vừa hôn liền ăn một đạp




Tả Vân Nam còn không có lên tiếng , cậu bé bên cạnh anh đã kinh ngạc kêu lên : “Chị Đan Thuần ? Chị là Đan Thuần !”



Trữ Đan Thuần chết lặng , bất ngờ có người nhận ra mình ?! “Cậu là …?”



Tả Khâu Minh bất đắc dĩ nhìn cô : “Đan Thuần , mấy hôm trước em vừa tỏ tình với chị ….”



Tất cả mọi người giật mình nhìn Trữ Đan Thuần , bộ dáng này của cô cũng có đàn em tỏ tình sao ! Thật đúng là không cho người khác con đường sống mà.



!!!!!!!!



Trữ Đan Thuần không chú ý sự kinh ngạc của mọi người xung quanh , mù mờ lắc đầu : “Mấy ngày trước là người nào ?”



Ầm !!!



Một đám người hóa đá . Có lầm hay không , chẳng lẽ số người ngỏ lời yêu với cô không chỉ có một ? !



“Đan Thuần , sao mấy hôm nay chị không đến trường học , nhiều người đang hỏi thăm về chị đấy !”





Trữ Đan Thuần cười gượng hai tiếng , đột nhiên phát hiện tất cả mọi người đang kinh ngạc nhìn cô , bỗng nhiên phản ứng : “Cậu lầm người



rồi , tôi không phải Trữ Đan Thuần .”



Nghiêm Túc không nói gì nhìn cô , thế chẳng phải là giấu đầu hở đuôi sao , người ta cũng chưa có nói họ của cô , tự nhiên cô lại thừa nhận



trước.



Tả Khâu Minh buồn cười nhìn Trữ Đan Thuần : “Đan Thuần , trông chị lúc này rất đáng yêu !”



Trữ Đan Thuần hồn nhiên muốn mắng bản thân mình ngu xuẩn : “Hi , đùa một chút …”



“Đan Thuần , ngày đó chị không cho em câu trả lời thuyết phục !” Chắc là có ông anh họ làm chỗ dựa , Đan Thuần trước mặt người con trai khác tự tạo áp lực cho mình , Tả Khâu Minh càng nóng lòng muốn biết đáp án của cô .



“Chị nói rồi , chị đồng ý làm bạn với em .” Trữ Đan Thuần giả bộ hồ đồ .




“ Xin lỗi , cậu có thể không tỏ tình với vị hôn thê của tôi trước mặt tôi không?” Nghiêm Túc khó chịu , người này không thấy anh ở trước



mặt sao ?



“Anh già hơn Đan Thuần nhiều … trâu già gặm cỏ non?” Tả Khâu Minh nói thầm .



Cái gì ? F.u.c.k !!



“Cô ấy là đàn chị của cậu , cậu là trâu non gặm cỏ già !” Nghiêm Túc cười nhạo , nói .




Trữ Đan Thuần mất hứng , một hồi nói cô là cỏ non , một hồi nói cô là cỏ già …. Nhưng cô là con người ! Bọn họ làm trâu cũng không đáng được gặm cỏ là cô !



“Với tư cách là vị hôn phu , tôi có quyền lợi theo đuổi Đan Thuần ! Ai dám quản !” (Änh:Anh NT ghen rồi kìa*vỗ tay*)



Nghiêm Túc không để ý tới tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng kia , bèn kéo Đan Thuần lại , hôn lên môi của cô . Ở trước mặt mọi người trình diễn nụ hôn cuồng nhiệt .




Tư Đồ An và Cố An Dương lạ lùng nhìn , đồng thời than tiếc , có người nào đó bắt đầu động tâm rồi ….



Trữ Đan Thuần giật mình , đây là nụ hôn đầu tiên của cô .



Qua một hồi lâu Nghiêm Túc mới rời khỏi môi của Đan Thuần , không ngờ, môi cô thật ngọt , ngọt như mật vậy …



“Anh … Anh .. quá đáng !” Trữ Đan Thuần lấy lại tinh thần , hung hăng đạp Nghiêm Túc một phát .



Nghiêm Túc còn tưởng rằng cô ấy sẽ cho mình cái tát , không nghĩ tới lại đạp chân mình … Người phụ nữ này thật đúng là không giống người thường .



“Không phải chỉ là một cái hôn thôi đâu , dù sao cô cũng sẽ gả cho tôi.”



“Cút ! Ai muốn gả cho anh !” Trữ Đan Thuần khinh thường nhìn anh một cái , đáng tiếc không có người nhìn thấy .