Vợ À! Em Bớt Nghịch Lại Đi!

Chương 7




Huân Vũ nhìn Nam Khanh mà cười sặc sụa

"hahahaha"

"Này này! Cậu cười cái gì? "

"À! Không.......hahha.... Còn mình là Bạch Huân Vũ nhị thiếu gia nhà họ Bạch.

"Chào hai cậu mình là Hàn Tử Nguyệt "

Cô giới thiệu xong rồi nhìn họ và im lặng thì Nam Khanh toả ra thái độ ngạc nhiên

"Ủa! hết rồi hả? "

"Ừ!"

"Tới mình nè nhe! Mình là Phan Thuý Châu tiểu thư Phan gia, Hết "

Sau khi họ ăn xong thì Huân Vũ chở Tử Nguyệt về nhà. Đến trước cổng thì bị ba cô gặp,cô vừa bước chân vào cổng thì lại bị mắng:"Con gái con lứa! Đi tới giờ này mới về, mày biết giờ là mấy giờ rồi không?

"Dạ....con xin lỗi... ba... "

Mẹ cô nghe tiếng chửi mắng thì đi ra nói:

"Thôi ông! Con nó đi chơi đã xin phép em rồi đừng la nó!Con mau lên phòng tắm rửa rồi ăn cơm đi! Ở đây mẹ lo cho! "

Cô quay lưng bước vào nhà

"Này! ba chưa nói xong với mày mà! "

Cô bước vào trong căn phòng mình, không gian trong phòng một màu tối ôm cứ thế cô bước vào phòng nhưng không bắt đèn.Cô ngồi xuống trong một góc nhỏ tủi thân mà khóc.Chiếc điện thoại bỗng dưng reo lên cô nghe thấy nhưng vẫn không bắt chiếc điện thoại vẫn tiếp tục reo rồi lại tắt, rồi lại reo tiếp,cô cảm thấy khó chịu khi nó cứ reo mãi nên đã cầm lên và bắt máy

"Alo"

"Chị là em nè! chị sống ở trên đó có tốt không? "

Một giọng nói của một đứa trẻ tầm 12 tuổi vang lên trong điện thoại

"Là Thanh Dân hả? "

"Chị hông nhớ em hả! Huhu chị ở trên đó rồi giờ quên em rồi? "Nũng nịu làm nũng với Tử Nguyệt

"Chị nhớ mà! "giọng cô khàn khàn trong rất mệt mỏi

"Chị đang buồn à! Hay để em kể chị nghe cái này!..chị ơi em vui lắm.. ngày mai em được lên chị rồi do mai là sinh nhật chị nên ông Hàn đã mời em với ba mẹ lên.À!mà chị! Chị ruột em có xinh hông?"

"Có xinh lắm! Vậy thôi cúp mái nhé chị có việc bận! "

"Dạ! "

Hôm sinh nhật....

Tử Nguyệt mặc trên người một cái đầm màu trắng có đính vài hạt ngọc trai ở cổ, đeo một đôi bông tay hình hoa cúc, ngoài môi cô có chút son còn lại mọi thứ trên mặt không chút phấn. Cô để mặt mọc nhưng cũng đủ xinh hơn Tử Tuyết.Ả ta mặc một chiếc đầm màu đỏ hở ở phần lưng phía sau trên cổ có đeo một sợi dây chuyền kim cương cao cấp

Sự xuất hiện của của Tử Nguyệt và Tử Tuyết tại buổi tiệc làm cho mọi người đều bất ngờ. Bọn họ nghĩ nhà họ Hàn chỉ có một cô con gái đâu ra thêm một người nữa?Họ điều bàn tán về vẻ đẹp của hai người.

"Này Tử Nguyệt " Thuý Châu vẫy tay với cô

"Ủa cậu sao lại? "Cô hơi ngạc nhiên về sự xuất hiện của Thuý Châu

"À mình đi đến buổi tiệc này cùng với mẹ! Công ty của ba mẹ mình sẽ hợp tác với công ty ba cậu trong thời gian tới nên ba cậu mời ba mẹ mình!"

"À! Ừm! "

"Mà hôm nay sinh nhật cậu hả? "

"Ừm! "

"Mình cho cậu cái này nè! Mau mở ra xem đi " Thuý Châu đưa cho cô một hộp quà

"Cảm ơn cậu! " cô mở ra bên trong là một chiếc lắc tay bằng bạc có biểu tượng của cỏ bốn lá

"Này tụi này cũng có quà cho cậu!" Huân Vũ cùng với Nam Khanh bước lại đưa cho cô một bó hoa hồng và hoa hướng dương

"Cảm ơn hai cậu! "

Phía xa Tử Tuyết đang quạo

"Tại sao nó lại thân với những người họ được!"

Lúc đầu ả ta cố gắng tiếp xúc để thân với Thuý Châu nhưng vẫn không được.Ả ta còn thích thầm Huân Vũ nhưng chưa có cơ hội tiếp xúc vậy mà cô đã mới chuyển vào trường học hai ngày đã trở nên thân với họ.