6h50 sáng
Trong góc khuất gần cửa sổ trong một quán cafe nhỏ hiện hữu một cô gái ới mái tóc dài.... đang nhâm nhi tách cafe trên tay
bất chợt cô nhìn đồng hồ:
- đến giờ rồi... cô lặng lẽ để lại tờ tiền rồi nhẹ nhàng bước ra khỏi nơi đó như một cơn gió
-----------
trong lớp học, một mớ hỗ loạn chả khác nào bầy ong vỡ tổ
cô vừa bước vào cửa bỗng môt lực đạo từ sau đẩ ngã cô, giọng kênh kiệu
- con nhỏ xấu xí này, tránh ra coi, mày che hết đường đi của tao rồi thấy không?
-..... cô im lặng, đứng dậy phủi đi bụi bẩn trên người lặng lẽ về chổ
- mày.....mày dám lơ tao sao? để lại đôi mắt căm ghét của hàng tá người
---------------
aaaa...tụi bây, báo tin này... nghe nói có học sinh mới đến đấy, nhà giàu có lại đẹp trai nữa, quan trọng hơn là sẽ chuyển đến lớp mình đấy
cả lớp lại nhốn nháo lên
trống điểm, cô giáo vào lớp, theo sau là môt chàng trai khôi ngô, cao chừng 1m8, da trắng, đôi mi dài, khá điển trai
vừa bước vào, nhìn chung quanh lớp, anh mỉm cười khi nhìn thấy " sinh vật lạ " thứ anh cần tìm
- chào! tôi là Hoàng Quốc khang, mong được giúp đỡ
cả lớp ồ lên, vỗ tay thật to chào tv mới
- À... em tìm chỗ cho mình đi - cô giáo mở lời
cái lớp ồn ào hẳn lên, mấy đứa con gái gọi anh đến ngồi cùng
anh tiến thẳng tới góc lớp, nơi có con mèo hoang đang ngủ rất say, nở một nụ cười nhàn nhạt... mặc kệ có bao nhiêu mũi tên đang tiến đến bên hai người
- này! - khẽ lay cô, anh gọi
cô hí mắt, nhăn mũi vì bị lay tỉnh
- gì /
tôi ngồi đây nhé?
Mặc kệ cậu!
lại tiếp tụi vùi đầu vào giấc mộng
anh cười khổ.... con mèo khó bảo... thú vị nhỉ?
sáng 6h
- cô bước ra khỏi nhà như thường lệ tất nhiên là sẽ ghé quán cafe đó, nhưng cô không chú ý rằng hôm nay không chỉ mỗi cô mà còn có anh...
cô lại đến một góc khuất lặng ngồi xuống và kêu một tách cafe nóng
6h30
cô cảm giác phía sau có người
quay lại xem thì thấy một bóng hình to lớn
Cô không nhớ anh là ai
Nhưng có cảm giác rất quen thuộc
Trong lòng 100% khẳng định là nhớ nhầm
- " nhưng mà.... không đúng... anh ta đang đến gần mình " - cô quay đầu lại ngước đôi mắt to tròn nhìn anh
Anh nhanh tay kéo cô, và.. dán cánh môi mình lên hai cánh hoa của cô...
không gian bỗng chốc im lặng
Và... sau đó là... * Chát * (hiểu rồi ha :v - tui vô tội đó hẳn là bản năng)
-.... sau đó cô quay ngoắc bỏ đi
- thật thú vị nga~.... đó là chứng cứ em thuộc về tôi, cơ mà ra tay cũng ác thật ( -_- Mèo: trừng trị dơm xề phải thế, Khang: cưng vừa nói gì? Mèo: ơ em có nói gì đâu ahihi)
Cô yên lặng đến lớp, ngồi vào bàn và bắt đầu ngủ
- Này!
- gì?
- Làm quen nhé?
- tôi đang bận, tránh ra ( bận ngủ :v )
- Cô bận nhưng tôi thì không
- kemeanh -_-
- cô... sống trong tự trách thế không tốt đâu...
- kemetoi... nói rồi cô nhìn chằm chằm sinh vật lạ đang đứng trước mặt mình
- hơ....
-.......
-------------------
- Alo con nà ba
- con cưng ~ về nhà ngay
- Dạ???
- tút tút...
- hơ... ---
-------
- ba! con mới về
- con lại đây
tại phòng khách một người đàn ông trung niêm đang ngồi đọc báo và uống trà, đối diện là một chàng trai.....
- ba gọi con về làm gì thế ạ >
- pa bớ con ba gọi về không được à? /- - ánh mắt vô tội :v ]
- ba -_-
- từ từ :v để ba giới thiệu, vừa nói ông vừa chỉ về phía người con trai kia
đây là Hoàng Quốc khang, người có hôn ước với con từ bé, người ba nhận là con rể, từ mai con hãy về ở chung với nó để vun đáp tình cảm nhé
- Ba? Sao? Ủa? - cô ngơ ngác quay sang nhìn người đối diện...
- Là anh!!!!
nhanh chóng từ khuôn mặt con sói vồ mồi thành mèo con đáng yêu :v
- Ba à ~ Ba ơi... Ba ơi... Ba... Ba... con hong muốn /- cùng lắm con về ở với ba /- pa ơi....
- ba quyết rồi, không bàn cãi gì hết!!!
- BA!!!!!!
- con càn dám cãi ba giận bây giờ!
- đi thì đi /- hứ cô ôm tức chạy lên phòng
từ này giờ anh nhìn rất rõ biểu hiện của cô " con mèo này lúc nhõng nhẽo cũng đáng yêu quá chứ "
- còn tiếp -