Chương 1: Khởi Đầu
"Vạn vật có sinh có diệt, thời đại có thịnh có suy, nhân sinh có lúc trẻ cũng có lúc già yếu...vạn sự đều từ duyên mà bắt đầu...theo tuần hoàn mà thành quy tắc...quy tắc chuyện này nói đơn giản càng dễ nhận biết, nhưng mấy ai hiểu rõ...quy tắc, quy tắc bên trong chúng sinh bình đẳng...quy tắc bên ngoài, thiên địa bất dung..."
......
Tàng Kinh Các tầng ba, ngồi đó là một tên tiểu tử đang lẩm bẩm từng trang sách cổ, ánh mắt chăm chú không ngừng tra cứu...Hắn năm nay sắp tròn chín tuổi, mắt sáng như tinh vân, diện mạo dễ nhìn, khí chất ngời ngời. Hắn gọi Trương Thiên Sơ thuộc dòng chính của Trương gia cổ tộc, sớm đã lụi tàn, thế gian nay chỉ biết tới Trương gia.
Tàng Kinh Các cấm chỉ người không phận sự, chỉ mở ra đối với dòng chính của gia tộc, mà hắn lại là tiểu thiếu gia. Từ nhỏ Trương Thiên Sơ đã sớm khai tâm, chí hướng không chỉ tại gia tộc, hắn không phải là trưởng thành sớm, mà là sớm đã trưởng thành rồi.
Đúng vậy, hắn tuy sinh ra tại thế gian này lại mang theo kí ức và sự trưởng thành của thế giới trước kia, hắn c·hết rồi nhưng dường như được ban ân sinh ra một lần nữa. Thời khắc nhận ra mình có kí ức đã là lúc hắn 3 tuổi năm đó, hắn bình thản mà đón nhận, lựa chọn một lần nữa sống đi lên, dung nhập thế giới xa lạ này.
Hiểu biết của hắn về thế giới hiện tại sớm đã được gia tộc giảng dạy qua, hắn cũng vì đó mà biết thế giới này đã không có gì trùng lặp với thế giới trước đó. Thế giới này rộng lớn, không ai biết phần cuối đẫn đến đâu, cũng không rõ nơi nào là điểm bắt đầu. Tựa như từ thuở xa xưa, thương hải tang điền, đã là quá khứ truyền lại câu nói này.
Thế giới này lấy tu luyện làm đầu, vạn tộc phân tranh, nhà nhà đều không một người tầm thường. Mọi chuyện bắt đầu từ môi trường của thế giới này, vạn vật đều hít thở lấy Linh khí. Thiên địa có Linh khí, vạn tộc vì đó mà hưởng lợi, Linh Khí có khả năng kì diệu vô cùng.
Hàng ngày, đa phần thời gian hắn đều tra cứu điển tịch bên trong Tàng Kinh Các bởi vì hắn còn chưa đủ tuổi tu luyện, gia tộc cũng vì đó mà cảm thấy kì lạ. Lấy niên kỷ của hắn xác thực hiếm có đứa trẻ trầm tĩnh như vậy, những đứa trẻ khác không quậy phá thì lại đánh nhau, làm tức trưởng bối, luôn ham chơi không thích học.
Hắn mang lại cho gia tộc cảm giác an tâm, tương lai gia tộc dường như thật đáng chờ mong...
Hắn sở dĩ như vậy là bởi vì lòng mang chí lớn, hắn muốn trường sinh, hắn đ·ã c·hết qua một lần, lại một lần nữa sống lại cuộc đời mới, nên trân quý cuộc sống này vô cùng.
Linh khí thứ này là sức mạnh, là khởi nguồn thay đổi vạn vật, bình thường chỉ có hít vào trọc khí, Linh khí rất khó dung nhập, vào ngày Khai Linh mới có thể dung nạp vào cơ thể.
Linh khí một khi dung nhập sẽ cải biến cơ thể, thay đổi từ trong ra ngoài, khiến cho người người có sức mạnh, tuổi thọ kéo dài, vạn vật đều như thế. Tu luyện nói tới chính là như vậy, thay đổi là có thay đổi, nhưng phải nhìn xem biến hóa bao lớn. Mỗi người sinh ra đã khác nhau, tu luyện cũng vậy, tuổi thọ kéo dài là có kéo dài, nhưng trường sinh nói nghe thì dễ, làm được lại có ai?
Kiếp trước tri thức văn minh đã cho hắn cái nhìn tổng quát, hiểu rõ chuyện như vậy khó mà thành. Theo lý mà nói, tu luyện kéo dài tuổi thọ, tuổi thọ lại hỗ trợ con đường tu luyện, nhưng không thể mãi mãi tương hổ, sẽ đến một lúc ngươi lại tạm biệt thế giới này, mà thế giới này sẽ không có ngươi, luôn là quy luật khó mà tránh thoát.
Mà trước mắt hắn hiểu rõ, tri thức mới là thứ quan trọng nhất, tu luyện chỉ là bước sau đó tiến hành. Hắn tin tưởng, dùi mài tri thức đến một lúc nào đó hắn có thể tiếp cận bí mật của con đường trường sinh.
...
"Tiểu Sơ, tìm ngươi thật dễ, không ở giảng đường thì là Tàng Kinh Các haha."
"Thật là một đứa trẻ ngoan, thật dễ dạy, mau lại đây ta có chuyện muốn nói cho tiểu tử ngươi."
Vừa mới gọi vọng vào từ trước cửa phòng là gia gia của hắn, Trương lão thái thượng, Trương Phong. Vẻ ngoài tuy lão nhưng chưa suy, mặt mày hồng hào, thân hình hữu lực, nhìn không ra còn tưởng là đang tuổi vừa mới trung niên.
"Gia gia, còn chưa xong, ta còn muốn nghiên cứu ít lâu mới thôi đây."
Hắn đứng dậy vẻ mặt chưa bỏ, hận không thể ngồi thêm chút nữa, vừa bước vừa nói.
"Gia gia ta ở đây, có chuyện gì cần ta vậy."
"Haha ngươi còn khó chịu như vậy, chẳng phải là ngươi ham mê đọc sách quên mất ít ngày nữa là có chuyện gì đúng không?"
Trương lão vừa cười hiền lành, vừa nhìn hẳn mà hỏi lại.
"Là chuyện kia ư, ta sắp 9 tuổi sẽ phải trải qua Khai Linh, đúng không gia gia?"
Hắn mãi chăm chú tra cứu mà quên mất chuyện quan trọng sắp tới, vừa lúc gia gia hắn nhắc nhở mà giật mình hưng phấn như có dòng diện chảy qua cơ thể, vội vàng mà hỏi.
"Haha là chuyện này, ngươi đi theo ta về phòng, gia gia có thứ muốn bàn giao với ngươi."
Hai ông cháu cùng về tới phòng lớn, đây là phòng của gia gia hắn, nhìn từ ngoài vào đã thấy đơn giản nhưng không đơn điệu, rất ngăn nắp chỉnh chu. Gia gia hắn từ tủ gỗ lấy ra một chiếc lọ nhỏ không biết làm bằng chất liệu gì, quay người nói cho hắn.
"Còn vài hôm nữa là gia tộc sẽ tổ chức sự kiện quan trọng nhất đời người, lúc ngươi 9 tuổi cũng là ngày Khai Linh diễn ra."
"Ngươi cùng các con cháu khác trong gia tộc sẽ tiến hành Khai Linh, bước vào con đường tu luyện."
"Trên tay gia gia là Thiên Địa Linh Dịch, vật này quá hiếm có, gia gia cũng chỉ có một lọ duy nhất là phụ mẫu ngươi dùng mạng để đổi."
"Ai, ta cũng không hi vọng chuyện này để ngươi cảm thấy quá đau buồn, bởi vì còn có gia gia ở đây."
Trương lão vừa nhắc đến chuyện này vừa tiếc hận, vừa cảm giác bất lực, một cổ bi thương hiện lên trên mặt, lòng mang chuyện xưa nhưng cố nén một lần nữa vẻ mặt mong chờ nói.
"Thứ này không phải phàm vật, tác dụng duy nhất chỉ có trong ngày Khai Linh sẽ giúp căn cơ của ngươi đạt tới bước tiến lớn nhất của cơ thể hiện tại. Không chỉ vậy con đường tu luyện của ngươi về sau sẽ trở nên càng tốt, tương lai ngươi sẽ đi được xa hơn gia gia."
"Trong này vậy mà chứa Thiên Địa Linh Dịch được mệnh danh là tinh túy của trời đất, thứ này thật có thể tăng lên thiên phú của bất kì sinh vật nào sao?"
Trương Thiên Sơ vừa ngạc nhiên thầm nghĩ, sớm đã hiểu được vật trước mắt tại sao lại trân quý như vậy. Đồng thời cũng rõ ràng phụ mẫu vì hắn tốt hơn nên năm hắn lên 6 tuổi liền rời gia tộc sau đó không còn trở về được nữa.
Trong lòng nhỏ máu hồi tưởng lại khi trước, hai tay nắm chặt thành hình nắm đấm, kiếp trước cô độc, kiếp này có người thân yêu đã sớm mất đi, chỉ còn gia gia của hắn và gia tộc.
Hắn càng quyết tâm mạnh hơn để tìm hiểu ẩn tình của phụ mẫu, mấy năm thời gian dùi mài tri thức không ngừng. Hắn hiểu được bản thân yếu đuối chính là nguyên tội, hiện tại còn chưa thể chạm vào chuyện này, hiểu được muốn trường sinh cũng phải là nhân vật đứng ở đỉnh cao mới có quyền truy cầu.
Một vẻ nghiêm túc hiện lên trên mặt, Trương Thiên Sơ kiên định nói.
"Gia gia, ta sẽ nắm chắc, sẽ không phụ xương máu của phụ mẫu để lại cho ta bình Thiên Địa Linh Dịch này."
Trương lão cũng tin tưởng hắn, đứa cháu này trước giờ luôn để hắn yên tâm, gật đầu đáp lại.
"Tiểu Sơ, nhớ kĩ, vật này chỉ có thể dùng trước thời khắc Khai Linh một chút, tác dụng cụ thể thế nào không ai biết được nhưng sẽ không hại ngươi. Còn nữa không được để ai khác thấy, sẽ mang đến phiền phức không ngừng."
"Cất kỹ vật này, chuyện khác đừng lo, tập trung chuyện trước mắt, làm tốt chuẩn bị là được rồi."
"Vâng, ta đã nhớ rồi, gia gia hãy nghỉ ngơi, ta sẽ làm tốt chuyện này."
Để vào trong ngực Thiên Địa Linh Dịch, Trương Thiên Sơ cúi người đáp lại, sau đó quay người đi.