Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân

Chương 192: Song Quân Trấn




Di Tích Bình Minh, tạm gọi là như vậy.



Đây là một khu di tích, có lẽ là cùng một bộ với di tích Hoàng Hôn, nơi mà đám Lang Lộc đã đến đó từ trước.



Di Tích Bình Minh là một khu vực sở hữu những đền thờ cổ kính, những đền thờ này bên ngoài nhìn nó giống một ngôi chùa Nhật Bản. Tuy nhiên tại phía trên các cột lại có những hình vẽ với nét vẽ của Ai Cập cổ, nhưng nội dung thì lại không phải là của người Ai Cập cổ.



Trong khi Lang Lộc, Lily và Bella tiến vào trong, Trần Ngọc Lâm quan sát những bức họa. Hắn cảm giác những bức họa này vô cùng quen thuộc.



Nội dung phía trên những cái cột đá này là về một thảm họa, dường như là thế. Từ trái sang lần lượt kể về một tia chớp đột nhiên khai mở ra một hang động trong lòng núi. Một nhóm người tiến vào bên trong và tìm được ở bên trong đó một cái gì đó, hình như là một bức tượng.



Sau đó bọn họ bắt đầu dựng một đền thở gì đó ở trong hang động này. Tuy nhiên tại một lúc nào đó, bọn hắn đụng phải một loại sinh vật thần bí.



Một con Triều Ảnh Thú, loài thú bóng đêm, ác quỷ địa ngục. Một cái bóng chạy loanh quanh và giết chết mọi người, hoặc nhìn qua là thế. Bởi vì trên bức họa là hình nó moi tim họ, nhưng quả tim này rõ ràng vẫn đập, vì tác giả thể hiện nó bằng những bức họa nhỏ hơn diễn tả trái tim đang đập.



Trần Ngọc Lâm đợt đột kích Quỷ Hầu cũng thấy những con Triều ẢNh Thú này mang theo những trái tim đang đập về hang nữa.



Kế đó, ảnh thể hiện ở bên trong đáy hang, nằm mười mấy khối đá đỏ rực màu máu xếp thành vòng tròn, có những hình vẽ kì lạ ở bên dưới sàn. Nằm bên trên sàn nhà là một quả tim đỏ rực đang đập, xung quanh nó là hàng trăm trái tim khác.



Mỗi trái tim này có một đám rễ tơ bao phủ, tuy nhiên một số bị vỡ nát thành từng mảnh, và chúng vẫn đập dù vẫn còn hoàn hảo hay đã bị xé nát. Một bức tranh diễn tả những sợi tơ này từ từ xé rách trái tim, sau đó từ trong dòng máu nhỏ ra, một con Triều Ảnh Thú bước ra.



Chúng sinh sản từ trong đó.





Rồi đến một bức tranh diễn tả vô số thôn làng bị loài Triều Ảnh Thú này hủy diệt. Những người chiến sĩ cố gắng chiến đấu với chúng, nhưng toàn bộ không có hiệu quả.



Cho đến khi một ngôi chùa ở trên núi tìm ra cách giết chúng, những lời cầu nguyện đối với chúng là thuốc độc. Thế là tất cả mọi người bắt đầu cầu nguyện với tấm lòng mộ đạo chân thành, dẫn quân tới chém giết thẳng vào bên trong hang, cuối cùng đem cả hang động đốt sạch.



Những trái tim kia ngay khi gặp lửa sẽ hóa thành tro, cuối cùng bọn họ đốt cháy toàn bộ những trái tim này và thiêu chúng chỉ còn lại tro và bụi.



Cố sự kết thúc, nhưng không khó để tưởng tượng ra những gì xảy ra tiếp theo. Ngôi chùa.. đền này rất cổ xưa, tường bong tróc vữa ra, thậm chí có những dây leo mọc đâm thẳng vào trong chùa. Không khó để tưởng tượng chỗ này cổ xưa hơn rất nhiều so với những tòa thành ở trong khu này, nghĩa là nơi này bị bỏ hoang rất lâu rồi.



Nó cũng chính là ngôi chùa mà đã tìm ra cách giết lũ Triều Ảnh Thú.



Hẳn là người dân ở nơi này đã lãng quên một đoạn quá khứ, bắt đầu đối với cái hang động kia tìm hiểu, sau đó chợt phát hiện ra một loại khoáng thạch, rồi biến nó thành một khu hầm mỏ. Nhưng việc đó có lẽ đã khiến cho con Triều Ảnh Thú cổ xưa nhất, hoặc những con chưa bị giết, may mắn sống được chạy ra.



Dù nói thật, thời gian thay đổi, nếu hắn không ở trong hang động, rất khó liên tưởng hang động với vô số công cụ khai khoáng và đèn chiếu sáng kia lại là cùng hang động với cái hang thờ kia.



Kế đó, đoạn lịch sử kia lại lặp lại. Nhưng lần này không có cứu tinh. Chỉ có những người liều mạng tiến vào trong hang động, dập cầu dao điện, kế đó toàn hang động ngập tràn trong bóng tối.



Lũ Triều Ảnh Thú ở bên ngoài không biết gì, cũng dường như chỉ có trí khôn ở mức con bọ, vẫn tìm kiếm kẻ để săn, nhưng những trái tim kiếm được thì lại không thể biến thành Triều Ảnh Thú, chỉ có thể thối rữa ra.



Cho nên, chúng chỉ là những kẻ lang thang không mục đích, ít nhất là cho tới khi hắn chạy tới và mở cầu dao điện của cái hầm mỏ kia lên và thả lũ Triều Ảnh Thú này ra ngoài. Tuy nhiên có lẽ đó cũng là ý tưởng của Liên Minh, tăng độ khó cho game.




Trần Ngọc Lâm tiến vào trong, bên trong chùa đã bị đạp đổ, không rõ tại sao. Những hàng ghế cao ngất (do người ở đây là người khổng lồ) một số bị đá văng đi, một số bị phá hủy, một số khác đơn giản là mục rữa ở đây. Bên dưới sàn là một đống lớn kí hiệu và những chữ cái kèm hình vẽ khá là khiếm nhã.



Chắc là mấy chữ cái kia cũng không lịch sự hơn gì.



Lang Lộc 3 người đang mân mê ở chỗ bục giảng đạo. Lily cùng Bella dịch chuyển cái bục giảng đạo ra, trong khi Lang Lộc ở hình dáng nửa người nửa sói tay xách theo Bão Lửa Kiếm giơ lên đề phòng có bẫy, hoặc có một con quỷ quái trời đánh thánh vật nào đó lao lên.



Có lẽ hồi đi qua Di Tích Hoàng Hôn bọn hắn đã bị ăn thiệt thòi bằng cách tương tự?



Trần Ngọc Lâm quan sát bản đồ, đúng là có vài ba con sinh vật ở dưới, nhưng chủ yếu là dơi, chuột, gián và mấy con linh tinh, không tồn tại sinh vật quá Nhị Phẩm. Tuy nhiên bẫy và khôi lỗi thì không rõ.



Trần Ngọc Lâm cũng xách lên Yểm Đao tiến vào bên trong. Hắn triệu hồi chừng 1 con quỷ Imp, loại quỷ rẻ bèo nhất, trình độ tu vi chỉ khoảng Tam Phẩm sơ kỳ, 10 con cũng chỉ chừng 1/10 tổng mana của Arch Ville.



Con quỷ vật này đi trước, dựa theo lời Lily kể bên dưới Di Tích kia có những cạm bẫy đủ để giải quyết Tam Phẩm tu vi. Trần Ngọc Lâm triệu hoán ra Arch Ville cùng Bách Diện Thú, cả 3 cùng đi đằng trước, chỉ sau con Imp tam phẩm. Lily và Bella 2 người đi đoạn giữa, Lang Lộc đoạn hậu.




Bella cùng Lily 2 người kinh ngạc khi thấy hắn một hơi triệu hoán ra 2 con Tứ Phẩm thú nô/quỷ vật, tuy nhiên Trần Ngọc Lâm cũng hơi lười giải thích. Hắn tiếp tục tiến lên.



Bên dưới là một cái hầm to tổ bố, xung quanh trang trí vô số hình ảnh và những cái tên, chắc thế. Trần Ngọc Lâm nhìn quanh, cái hầm này hình tròn, có một lối cửa ra vào đi đến một chỗ khác.



Căn phòng từ đó đi ra sâu thăm thẳm, chính xác hơn mà nói là căn phòng này là một cái hố sâu kinh khủng, tuy nhiên vẫn có thể thấy rõ xung quanh là vì nơi này có một cái thác nước tuyệt đẹp đổ xuống, dòng nước này tỏa ra ánh sáng màu xanh nhạt chiếu rõ mọi thứ.




Vô số cái cây phát sáng, có lẽ do ảnh hưởng bởi dòng nước mọc trong hố, hoa chúng nở ra tuyệt đẹp. Bụi nước phát sáng khiến cho xung quanh trông như một chốn thần tiên.



Trần Ngọc Lâm nhìn qua, có một cái cầu thang đá đen dọc theo thành hố, thành một đường xoắn ốc đi xuống dưới.



Bên dưới là một cái hồ nho nhỏ, vài loại cá kì lạ sinh sống, cả hồ nước phát sáng cũng có một loại hình.. thơ mộng hơn, đặc biệt khi ngay giữa đó là một hòn đảo nhỏ.



"Đến rồi."



Bella nói, rút lại cái bản đồ. Trần Ngọc Lâm nhíu mày không hiểu:



"Cái gì đến rồi?"



"Nơi để Thần Khí của họ."



Bella nói, chỉ về phía hòn đảo, chính giữa hòn đảo là một bệ đá cổ xưa, chính giữa bệ đá cổ xưa lại là hai cây gậy, một Tiên một Giản cắm sâu vào bên trong.



Giản là một cây gậy có bốn cạnh, nặng vô cùng, lực phá hoại cực mạnh, hơn nữa tùy vào trình độ sử dụng có thể đập chết người chỉ trong một chiêu. Tiên về cơ bản giống như cái gậy, nhưng có nhiều móc ngược, còn có thể trang trí một chút cho phù hợp nhu cầu. Uy lực Tiên không bằng Giản, nhưng khả năng phá giáp thì vượt trội hơn.



Song Quân Trấn, Pháp Khí, Giám định là Rank B+.