Trần Ngọc Lâm vượt qua những dãy núi cao gồ ghề, chợt hắn dừng sững lại, tâm động. Arch Ville cùng với bầy Ma thử của hắn trào ra ngoài, trong nháy mắt lấp đầy một dải sườn núi và còn vượt ra nữa cơ.
Ánh mắt của hắn chĩa về phía trên sườn núi phía cao, bầy Ma Thử rít gào chạy lên trên. Hắn lúc trèo lên một mực lo lắng sẽ bị phục kích, quả nhiên không sai. Một bầy Chân To... những con vượn lông trắng đứng thẳng khổng lồ cầm những tảng đá cũng to không kém lũ lượt ném xuống.
Giết được chừng trên trăm con chuột, tuy nhiên nhanh chóng sau đó bọn hắn bị bầy chuột kéo lên xé xác, đem về lại trong Bách Thú Không gian về cho Mẫu Thử ăn.
Hơn nữa, mấy quả trứng Ma Thử, chừng hơn 3000 quả sắp nở trong vài ngày tới, cũng cần đồ ăn cho đám đó nữa. Khẩu phần cho người ăn chay bị đám Ma Thử này diệt gần sạch rồi.
Có vẻ sau khi bị Arch Ville [Ám Ảnh] tác động, một số tính năng không cần thiết cho một cuộc sống ngắn hạn đã bị loại bỏ chứ lúc trước là chừng 2 tuần cơ, còn hiện tại thì chỉ vẻn vẹn có hơn 1 tuần, hơn nữa ngay sau khi sinh chỉ cần đợi 1 giờ là bọn nó có thể gia nhập chiến trường luôn.
Hắn có thể lựa chọn để tăng cường tốc độ nở của trứng, tuy nhiên sẽ khiến từng con một bị mất các cơ quan nội tạng cần thiết duy trì cuộc sống, khiến tuổi thọ của chúng sụt còn 1-2 ngày, tỉ như gan, thận, ruột, dạ dày..
Mãi mãi đói nhưng không bao giờ no.
Trần Ngọc Lâm mất thêm 5 phút để chạy lên sườn núi đang được bầy Ma Thử chống đỡ, nhìn qua cái mà có thể nói là chiến trường. Xác chết chất thành từng đống, của cả lũ Khỉ Lông Trắng lẫn Ma Thử. Số lượng Ma Thử bị giảm từ 3000 con xuống còn 2800 khoảng đó, nhưng lượng lương thực mà hắn thu được đủ chống đỡ cho mấy ngàn con Ma Thử nên coi như đáng.
Trần Ngọc Lâm quan sát chung quanh, không có gì cả. Hắn rút thử lệnh bài thân phận mà mấy người Liên Minh phát cho mỗi người tham gia Đại Hội ra, chợt cái lệnh bài rung lên một chặp.
Trần Ngọc Lâm nhớ tới, lệnh bài thân phận của hắn có thể cảm ứng được các lệnh bài đặc thù ở xung quanh, nói cách khác quanh đây có một lệnh bài?
Tìm kiếm suốt 15 phút thì hắn moi ra được một cái lệnh bài đặc biệt, trong suốt và sáng chói. Trần Ngọc Lâm nhìn kĩ không thấy điểm đặc biệt nào, chỉ thấy nó cứ như thể là một phần của một tấm ghép hình lớn nào đó vậy.
Chợt Hệ Thống phun ra thông báo:
[Tìm được 1 lệnh bài kỳ bí, khai mở nhiệm vụ ẩn:
[Ghép 50 lệnh bài kỳ bí, mở ra truyền thừa viễn cổ (1/50)]
Phần thưởng: 500 điểm Vận Mệnh.]
Trần Ngọc Lâm liếc nhìn lệnh bài, ánh mắt lóe lên kích hoạt Thông Thái:
[Lệnh Bài Kỳ Bí Mảnh Vỡ Số 21.
Event ẩn.
Tác dụng:
- Cảm ứng các mảnh vỡ khác.
Mô tả: Là một khối lệnh bài kỳ bí được/bị Liên Minh Tu Luyện giả chuẩn bị để đối với Đại Hội Liên Minh tiến hành chọn lựa truyền thừa. Có cả thảy 50 khối mảnh vỡ, thu thập toàn bộ sẽ mở ra Truyền Thừa Viễn Cổ.
Mỗi combo 10 mảnh vỡ thu thập được, sẽ có một tác dụng ẩn chờ khám phá.
Hiện tại đã thu thập: 1/50.
Gợi ý: Những nơi hung thú tụ tập thành bầy sẽ có tỉ lệ xuất hiện Lệnh Bài Mảnh Vỡ cao hơn.
]
Trần Ngọc Lâm đọc lướt qua giới thiệu, gật gù, này mới hợp lẽ thường.
50 mảnh vỡ, tỉ lệ bắt gặp được cũng không quá nhỏ, hơn nữa các khối lệnh bài thân phận cũng sẽ đối với Mảnh Vỡ cảm ứng được, đến những ngày cuối cùng có lẽ toàn bộ 50 mảnh vỡ đều sẽ tụ hội về một phía.
Boss cuối: Tinh Không Huyễn Thú.
Dù sao cũng nên đối với các bầy Hung Thú tiến hành truy sát vậy.
Trần Ngọc Lâm thu hồi đám Ma Thử cũng Arch Villevào, bọn này kêu chít chít liên tục ầm ĩ hết cả tai. Kế đó, hắn triệu gọi ra Địa Ngục Mã, tọa kỵ của hắn.
Đã từ rất lâu rồi Trần Ngọc Lâm không có sử dụng Địa Ngục Mã, một con ngựa trong hình dáng bộ xương ngựa.. bốc cháy, tọa kỵ, chính xác hơn mà nói là có mỗi một lần hắn sử dụng và đó là khi hắn vừa mới tăng lên tới Tam Phẩm tu vi và quyết định cưỡi thử con Địa Ngục Mã, kết quả là mấy cái gai xương sống suýt nữa thì khiến hắn bị liệt dương.
Sau đó hắn phải đi mua cái yên ngựa bằng thép không gỉ, ơn trời là cưỡi được.
Dù sao, con ngựa này là phần thưởng trong hộp quà tấn thăng cảnh giới của hắn, chạy cũng khá tốt, có thể chạy với tốc độ chừng 200 km/h trong tình trạng tối đa, tuy nhiên hắn sẽ giữ vững trong tầm khoảng 80km/h thôi để có gì còn tiện phản ứng.
Trần Ngọc Lâm dưới chân cưỡi Địa Ngục Mã, Địa Ngục Mã hí dài một tiếng, chạy đi mất. Hắn chưa từng học cưỡi ngựa, nhưng do Địa Ngục Mã là tọa kỵ của hắn, đối với phản ứng của hắn chính là 100% phối hợp.
Trần Ngọc Lâm cưỡi Địa Ngục Mã đi ngang qua một cánh đồng lúa rộng lớn. Hắn hái thử xuống một hạt gạo to như nắm tay từ những..cây lúa này.
Giám định hiện ra là [Gạo Huyết Sương]. Một loại gạo được sinh trưởng từ máu, xác và xương của động vật chết, là một loại gạo có thể nói là rất khó ăn, đầy mùi của máu. Tuy nhiên khác với gạo thông thường, gạo Huyết Sương trước khi nấu là ở thể lỏng chứ không rắn chắc như gạo bình thường, xét theo cách nào đó cũng có thể nói là có thể ăn được.
Một số chủng tộc có khẩu vị khác nhau sẽ thấy thứ này rất ngon, tỉ như Trần Ngọc Lâm ngửi thấy gạo Huyết Sương này lúc bóc ra khỏi vỏ trấu có mùi như ngô luộc.
Có điều thứ này còn không tốt bằng gạo bình thường hắn hay ăn, thậm chí gạo hắn đút cho bầy Ma Thử đớp còn có giá trị dinh dưỡng cao hơn, trong Dược Viên cũng chưa mở ra môi trường thích hợp cho loại gạo này nên cơ bản không có giá trị lắm.
Có điều hắn hơi đăm chiêu một chút, quyết định rút lui ra khỏi cánh đồng này, còn tốt hắn mới chỉ tiến vào trong chừng 5 mét.
Một cánh đồng rộng hàng cây số, lại thêm được tưới bởi máu, xác chết làm phân bón? Không cần là thiên tài để đoán ra được có vấn đề gì với cánh đồng này.
Trên bản đồ Đạo Tặc, có thể nói chỗ này là một khu vực đầy màu xanh lá, ban đầu Trần Ngọc Lâm còn tưởng màu xanh lá đó là để chỉ những khu đồng lúa, bởi vì rừng núi các thứ cũng có màu xanh lá này. Hoàn toàn không có cái gì màu đỏ nói lên kẻ địch cả.
Trần Ngọc Lâm không biết bên dưới những cây lúa này ẩn chứa cái quỷ khỉ gì, nhưng chắc chắn hắn không muốn biết. Dù là cái gì đi chăng nữa, thứ đó một là ẩn nấp rất kĩ, hai thì hoặc là vô cùng khổng lồ, hoặc vô cùng đông đúc.
Trần Ngọc Lâm rút lui tới một khoảng an toàn, ra lệnh cho Arch Ville triệu hoán ra một con Nam Tước Địa Ngục, điều khiển nó tiến vào bên trong khu vực đồng lúa.
Chợt, thời điểm nó tiến vào sâu hơn 1km, toàn bộ cánh đồng lúa sôi trào lên.. ừm, theo nghĩa đen, ý là thực sự bốc khói. Phần khu vực xung quanh con Nam Tước Địa Ngục chợt run rẩy, toàn bộ đồng lúa lay động mãnh liệt, thứ mà Trần Ngọc Lâm tin là bằng chứng cho có rất nhiều sinh vật sống bên dưới đó.
Kế đó hắn mất liên lạc với con Nam Tước Địa Ngục.
Trần Ngọc Lâm suy nghĩ, lại giơ tay lên, 4 quả Sét Hòn phun trào ra từ lòng bàn tay hắn, bay vào bên trong đồng lúa. Kế đó từng quả sét hòn nổ tung, tia lửa điện phun ra kèm theo vô số tia lửa. Những tia lửa đánh về phía từng cây lúa một và bắt đầu đốt cháy mấy khu vực bị nổ tung.
Chợt từng "hạt gạo máu" teo tóp lại, từ trên thân cây lúa tiết ra vô số dịch máu, dập tắt từng đám lửa một. Trong nháy mắt ngoại trừ một mảng bốc mùi khét lẹt ra thì chẳng có gì đáng nói nữa.
Không có tổn thất nào đáng nói.
Trần Ngọc Lâm lắc đầu, ban đầu cứ tưởng sẽ có thể đốt cháy cả cánh đồng lúa này được, nhưng xem ra là không thể. Chợt hắn hơi suy nghĩ, ban đầu hắn tưởng rằng cánh đồng lúa này có con gì ẩn bên dưới nên Bản Đồ không hiện ra, nhưng chuyện gì sẽ xảy ra nếu cả cánh đồng lúa này là một cạm bẫy khổng lồ? Kiểu như đầm lầy?
Nếu nó là vật kiểu đó, không thực sự có sinh mệnh thể, bất kỳ cái gì đi qua cũng đều muốn ăn thì nó sẽ không tính như kẻ địch mà giống như một hiện tượng tự nhiên, tỉ như cát lún chẳng hạn.
Trần Ngọc Lâm cưỡi ngựa quay ngược trở lại, lần theo một con đường khác đi.
Chợt Trần Ngọc Lâm nghe thấy một tiếng rít rợn người, giống như tiếng kèn trumpet vậy.
Trần Ngọc Lâm lướt nhìn xung quanh, khu rừng này tuy rằng rất khó cưỡi ngựa, nhưng Địa Ngục Mã hiển nhiên xoay xở rất tốt, tốc độ chưa từng dưới 60km/h. Tuy nhiên dù thế nó vẫn không thể chạy nhanh hơn sinh vật đang cấp tốc lao về phía hắn.
Trần Ngọc Lâm quan sát trên bản đồ 3 chấm đỏ đang chạy với tốc độ áng chừng gấp đôi tốc độ của Địa Ngục Mã, 120km/h. Trần Ngọc Lâm nhảy xuống khỏi Địa Ngục Mã, nhìn về phía 3 chấm đỏ đang lao tới, nhìn thấy rõ ràng 3 con gà đang đu lượn qua các cành cây cao tiến về phía hắn.
Một trong ba con đứng khựng lại trên cành cây, hơi nghi hoặc nhìn về phía hắn, rõ ràng tự hỏi con ngựa kia đi đâu.
Nhìn kĩ hơn, chúng không phải gà mặc dù thực sự mà nói, trông khá giống. Chúng giống như con người vậy, mặt chúng là mặt người, có điều không thực sự có được các đặc tính cá nhân mà giống một thằng cha nào đó cố nặn cái mặt người nhưng lại không rõ lắm mặt người trông như thế nào.
Dù đủ ngũ quan, nhưng lại trông hoàn toàn vô hồn, giống thây ma phân hủy và trọc đầu.
Thân thể bên dưới là của con người với làn da màu nâu đỏ sậm. Phần thân trên thì tạm bình thường, tuy nhiên từ ngực trở xuống nở rộng ra theo chiều ngang, chân thì biến thành cái gì đó giống như chân gà vậy.
Trông giống một gã rất béo, với hai cái đùi gà khổng lồ thay thế hai chân vậy. Ngoại trừ việc khuôn mặt của hắn hoàn toàn vô hồn, toàn thân không có lông và làn da đỏ sậm. Ngoài ra cái miệng của hắn còn kéo dài tới tận mang tai nữa. Có thể thấy hàm răng người bình thường, nhưng phần kéo dài ra đầy răng nanh sắc nhọn.
Tiếng hét vừa nãy là tiếng của một trong ba con, con này đang đứng ở 50 mét trước hắn, hai chân giang rộng, hai tay giơ ra, há mồm hét lớn. Nhìn vào một sinh vật hỗn loạn như thế này đủ khiến hắn hơi thấy nôn nao trong người.
Nhất là cái thời điểm hắn nghe thấy nó thét lên, nghe gần tiếng thét này giống hệt tiếng trẻ con khóc trong đêm, quả thực là sởn gai ốc.
Kế đó, cả 3 con cùng lúc lao về phía hắn. Mấy cái chân gà kia... mạnh mẽ phải biết, rõ ràng không phải loại gà công nghiệp, chí ít cũng là gà chọi.