Tăng Cốc bị lão Nghiêm ép tới không thở được, Chu Vương Hành Khiển Ly Tào Phán Quan bị phật quang trấn áp lung lay sắp sụp đổ. Đột ngột Tăng Cốc cắn lưỡi, phun máu phè phè về phía tôn Phán Quan, Cửu U khí tức đen ngòm lập tức đại thịnh, tôn Phán Quan giải thể, Cửu U khí ào ào chui hết vào người Tăng Cốc. Từng thớ thịt căng phồng, cơ bắp nứt ra, quần áo rách toạc, Tăng Cốc trong nháy mắt biến thành một tôn cự nhân khổng lồ mặt mũi tràn đầy hung ác.
Lão Đại Mo Sư thấy thế bèn hoảng hốt kêu lên: "Nhanh, nhanh giết hắn!".
Nghiêm Bảo Tính nghe thấy biết có điều không ổn liền nhảy bổ vào nhưng Tăng Cốc đã kịp kích hoạt Cửu U Khế Ước, bán toàn bộ linh hồn cho Cửu U đổi lấy lực lượng.
Lúc này ở một thế giới âm u quỷ dị tràn đầy hắc ám, quanh năm không có nổi lấy một tia nhật quang, từng đoàn dài linh hồn bị trói vào gông xiềng xích sắt nặng nề lê bước, thi thoảng có từng đầu âm binh quỷ hồn dùng roi sắt quật mạnh, Cửu U pháp tắc thiêu đốt khiến đám linh hồn gào lên như quỷ tru, nhưng cũng có linh hồn trừng mắt nhìn về bọn âm sai, cũng có linh hồn thở dài đầy tiếc nuối, bọn hắn kiếp trước đều là thần thông giả muốn vượt lên trên thiên địa pháp tắc, bị Cửu U Âm Sai truy bắt về đây. Cả đám linh hồn tội nghiệt này bị âm binh đuổi về hướng tòa thành khổng lồ đen đặc phía trước, xung quanh tòa thành dầy đặc Cửu U độc trùng, nơi này chính là Cửu U Chu Vương Thành, địa phận của Ly Tào Phán Quan.
Ngay lúc Tăng Cốc thiêu đốt linh hồn đem Cửu U Khế Ước kích phát, Ly Tào đột nhiên mở mắt, song nhãn hắn đen ngòm như đang nhìn thấu tới Hoang Giới. Ly Tào vung bút, vết mực loang lổ khắp thiên không Chu Vương Thành, độc trùng từng đàn đen kịt bay lên che kín bầu trời, bầy độc trùng xoay tròn dựng nên một vòng xoáy khổng lồ, từng tên âm ai ngửa cổ trông lên, một cây bút lông khổng lồ chấm phá vào giữa vòng xoáy độc trùng mở ra một hắc động khổng lồ, đầu bên kia hắc động chính là Hoang Giới Hoàng Liên Sơn Mạch, đám âm sai trông thấy tru lên từng hồi thanh âm ghê rợn, mấy đầu linh hồn gầm gào tức giận, bứt phá xiềng xích tấn công âm binh, liều mạng lao về phía Chu Vương Thành.
Lý Minh xách trường côn xông lên muốn hợp sức với Nghiêm Lão Quỷ hòng giết chết Tăng Cốc, nhưng bầu trời Man Hoang đột nhiên mở ra một hắc động khổng lồ, kèm theo đó là hình ảnh hắn chưa từng thấy trong đời, một tòa thành đen kịt quấn đầy xiềng xích, độc trùng phủ kín thiên không, bên dưới là âm binh âm sai thân người đầu thú đủ mọi chủng loại, còn từng đám linh hồn đang loạn động, khí tức hắc động tỏa ra có phần tương đồng với tôn Ma Thần được Tăng Cốc triệu hồi. Cường giả trong Man Hoang nhất loạt nhìn về phía Hoàng Liên Sơn Mạch, ào ào chạy về phía hắc động mở ra, Tăng Cốc nhìn lên hắc động cũng thoáng run rẩy.
Ly Tào dò đường, một thủ chưởng khổng xuyên qua hắc động đập xuống thung lũng. Nghiêm Bảo Tính thấy vậy buông Tăng Cốc, nhảy về phía hắc động vận pháp, một tôn Phật đà khổng lồ sừng sững giữa thiên địa, Phật đà giơ tay đấm ra một quyền phát huy toàn bộ uy lực của Tam Đại Quyền Kinh, Phật thủ sáng lòa va chạm cùng Cửu U thủ chưởng, âm chấn nổ vang, thiên địa vặn vẹo, tôn Phật đà bị thủ chưởng đập nát, Nghiêm Bảo Tính bay đi, miệng phun máu, kêu lên: "Thần cấp!".
Lại thêm một thủ chưởng nữa từ hắc động ầm ầm đập xuống, Nghiêm Bảo Tính lần này e rằng bị đập nát thành tương, may thay lúc này có một chiếc hồ lồ khổng lồ bay tới, hút toàn bộ thủ chưởng từ hắc động vào trong hóa giải nguy cơ, hồ lô lại hóa nhỏ bay về bên hông lão Tả Ao. Lý Minh mắt tròn mắt dẹt, đấy chính là chiếc hồ lồ hắn chuyên dùng để đi mua rượu, thảo nào mua nhiều mua ít cũng không bao giờ thấy đầy.
Trong hắc động lại xuất hiện đen đặc từng bầy Cửu U độc trùng lao về phía thung lũng, Lý Minh thầm than hỏng bét, nhưng lúc này bầu trời Man Hoang xuất hiện vô số cổ tự nhảy múa, cổ tự xếp thành một màn hộ tráo phía dưới hắc động, từng đầu độc trùng lao vào hộ tráo liền chết, xác độc trùng rơi rụng lả tả chất thành núi. Nhưng độc trùng vẫn liên miên không ngớt lao về màn hộ tráo, cổ tự càng ngày càng mờ, lão Nghiêm đã phế, phía xa lão Tả Ao cùng Triệu gia vẫn hỗn chiến ác liệt. Lý Minh ra hiệu, bọn Hoàng Nam Từ Thức bỏ địch nhân mang theo Nghiêm Lão Quỷ lui về phía tế đàn chuẩn bị rời đi, hắn biến mất phía sườn thung lũng.
Man Hoang cổ tự vẫn từ bốn phương tám hướng tụ tập về hộ tráo, đám cổ tự phù văn này Lý Minh đã từng thấy qua, chính là màn hư ảnh che đi Hoàng Liên Sơn Mạch. Độc trùng số lượng quá lớn, hộ tráo chịu không nổi ầm ầm sụp đổ, độc trùng theo hắc động trào ra phủ đen đặc cả thung lũng, nào nhện, rết, bọ cạp mỗi con đều có cánh bay loạn khắp nơi, trâu bò lợn gà chẳng mấy chốc bị độc vật hút chỉ còn trơ bộ xương, xác người cũng không ngoại lệ.
Lại thêm Ly Tào giở trò, hắn giấu một đạo nguyên thần trong một đầu độc vật xuyên tới Hoang Giới, đạo nguyên thần chiếm đoạt thần hồn Tăng Cốc, xóa sạch ấn ký. Tăng Cốc vốn giở trò, hắn dụng một đạo phù văn giữ lại linh hồn ấn ký hòng đánh lừa Cửu U Khế Ước, chỉ bán đi một phần linh hồn mình, nhưng hắn không ngờ phía sau là trùng trùng âm mưu, sâu kiến như hắn chỉ là tốt thí, một chút linh hồn còn lại của Tăng Cốc chết không thể thảm hơn.
Ly Tào đoạt xác, tôn cự nhân càng hóa khổng lồ, tay cầm nghiên bút khua loạn thiên không, xung quanh hắn độc trùng bâu kín, tình cảnh thung lũng quả thực không khác gì một trận Thiên Ôn hàng tai trong truyền thuyết.
Tôn cự nhân mỗi bước chân ầm ầm đạp về tế đàn phía sườn bắc thung lũng, Cửu U khí cuồn cuộn tràn ra, độc trùng từ hắc động không ngưng nghỉ kéo tới, chấn cho màng tai Lý Minh kêu ong ong. Lúc này đột ngột một đạo trận văn được kích hoạt, lửa cháy ngùn ngụt, linh khí ít ỏi của Man Hoang bị trận pháp tụ hết về phía thung lũng, Hao Hang bấy giờ trông như một cái phễu khổng lồ, bên trên linh khí chảy xuôi, phía dưới lửa đỏ hừng hực.
Lý Minh tốc độ nhanh như gió, thủ pháp biến ảo, hắn như con quay chạy quanh sườn thung lũng, đi tới đâu trận kỳ cắm tới đó, hắn một lần nữa bày ra Thiên Ngục Hỏa Trận, linh khí thưa thớt không đủ buộc hắn phải bày trận thế rộng lớn, may mắn Hang Hao Sơn vốn sẵn Phượng Hoàng Sơn Thế, mà Phượng Hoàng vốn thiên sinh hành hỏa nên trận thế của hắn được bù đắp phần nào.
Cửu U vốn kháng Ngũ Hành, vậy nên độc trùng không sợ lửa, vẫn bay loạn khắp nơi, nhưng lửa cháy càng lớn, không khí bị đốt tới vặn vẹo, từng đầu độc trùng bắt đầu chao đảo rơi rụng. Lửa này là Thiên Ngục Hỏa nằm ngoài Ngũ Hành Bát Quái, Thiên Ngục là Thần giới trọng ngục, chuyên giam giữ trọng phạm, hỏa ngục thiêu đốt nghìn năm, hỏa trận này vốn chính mô phỏng hỏa ngục do tiền nhân để lại, Cửu U độc vật cũng không phải ngoại lệ.
Đúng như tên gọi, chỉ một lát thung lũng liền biến thành hỏa ngục, dung nham từ sườn núi thành dòng chảy xuống, Ly Tào Cự Nhân bị sa lầy trong nham thạch, Cửu U khí bị hỏa ngục đốt chỉ còn một đám nhỏ. Cự Nhân gào rống vung Ôn Phán Bút đập về phía Lý Minh đang chạy, Phán Bút vượt qua hỏa trận đánh nát một góc sườn núi, dư chấn hất Lý Minh lăn lông lốc, suýt chút nữa hắn rơi xuống hỏa ngục do chính mình tạo ra.
Ly Tào Cự Nhân tiếp tục nhắm hướng Lý Minh đập khiến hắn kêu oai oái: "Gia gia, cứu mạng, cứu mạng!".
Nhưng lần này không có ngon ăn như vậy, lão Tả Ao bị vây vô pháp cứu viện, nói với sang bên này: "Tiểu tử, không đánh được liền chạy!"
Hai ông cháu đương nhiên có cùng suy nghĩ, Lý Minh vốn cũng muốn trốn vào tế đàn, nhưng tôn cự nhân kiên quyết đuổi theo không buông, trái một đập, phải một đập khiến hắn không cách nào thoát đi. Hắc động phía trên trời, Lý Minh bắt đầu thấy từng đạo âm binh đầu trâu mặt ngựa tới vạn người rầm rập tiến về Man Hoang.
"Con mẹ ngươi Tăng Cốc, đừng có ép ta." - Lý Minh hét lớn.
Hắn mở nắp Sinh Mệnh Thủy Bình ném vào giữa Thiên Ngục Hỏa Trận, cắm đầu đạp Âm Dương Long Vân Bộ chạy đi. Thủy Bình vỡ nát, chất lỏng tràn ra, cực sinh hóa diệt, hủy diệt khí tức tràn khắp thung lũng, độc trùng rơi rụng toàn bộ trong nháy mắt, Ly Tào Cự Nhân cũng không nằm ngoại lệ, hắn bị thủy mệnh đổ lên người, chỉ trong phút chốc Cửu U khí tức bị triệt tiêu sạch sẽ, cả thân thể khổng lồ da thịt tiêu biến, nguyên thần vỡ vụn, tôn cự nhân sụp đổ bị hỏa ngục cùng huy diệt khí tức nhấn chìm.
Cửu U Chu Vương Thành vang lên một tiếng gầm kinh thiên động địa, tiếng gầm theo hắc động vang vọng khắp Man Hoang, âm sai quân đoàn vẫn ầm ầm theo hắc động chạy đi, ma ngữ khó hiểu rì rầm theo hắc động vang vọng.
Lúc Lý Minh ném vỡ Sinh Mệnh Thủy Bình, hắn nhanh chân chạy về phía đám huynh đệ, đem Cầm Mộc Kiếm cắm ngay trước cửa tế đàn, bích lục quang mang bạo phát, hủy diệt khí tức từ dưới thung lũng tràn lên gặp Cầm Mộc Kiếm sinh mệnh lực liền triệt tiêu, cả bọn thở phào nhẹ nhõm. Lão Đại Mo Sư nhìn Tăng Cốc bị hỏa ngục thiêu đốt, ánh mắt buồn vui lẫn lộn.
Đang lúc thế cục loạn không chịu nổi, rối hơn canh hẹ, bầu trời lại xuất hiện thêm một lá ma kỳ, Ma Huyết Phiên đón gió trải rộng bay phần phật, huyết hải
phủ kín cả thiên không, ma khí thôn thiên, mấy chỗ rách nát trên ma kỳ đã khôi phục bảy tám phần, kèm theo một giọng nói: "Sư đệ, đã lâu không gặp!"
Lão Tả Ao nghe thấy khí tức quen thuộc, đôi mắt trừng lớn kích động, điều một đạo lôi đình thô to bổ bay Triệu Khống, gầm lên: "Cao Biền chó má, hôm nay ngươi đừng hòng rời khỏi đây.".