Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Việt Nam Diệt Quỷ Ký

CHƯƠNG 17: Lời đồn




CHƯƠNG 17: Lời đồn

Cuộc sống của tôi sau khi gặp lại Bảo Mập cũng thay đổi, tôi không chỉ có Kiều Phương ở bên mà còn có thêm một người bạn thân khiến cho những tháng ngày cuối cùng của năm cấp 3 của tôi trở nên tích cực hơn đôi chút.

Một ngày cũng như mọi ngày, sau khi tan học tôi chở Phương về, còn Bảo Mập hắn ta đi xe theo phía sau vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ, chúng tôi ghé qua quán chè gần trường làm một cốc chè ngọt mát lạnh để xua đi những áp lực của những cô cậu học sinh cuối cấp, đương nhiên là không quên tám chuyện với nhau về những gì đang xảy ra trong trường lớp rồi.

Đang ngồi ăn chè hóng mát thì chúng tôi nghe được bàn bên cạnh có một nhóm cũng là học sinh cùng trường với chúng tôi, đang kể chuyện gì đó rất sôi nổi.

“Này bọn mày biết gì không trường mình hiện tại có gì đó lạ lắm” - một bạn nữ trong đó nói

“Chuyện gì, chuyện gì mà lạ” - Có những người xung quanh tò mò và bọn tôi không ngoại lệ, cùng với những người đó, chúng tôi ngồi bên cạnh cũng lắng tai lên mà nghe ngóng tình hình.

“Nghe nói rằng có vài nữ sinh lớp 12, của trường khi nhìn vào khu phòng học cũ của trường đã thấy những bóng dáng hình người lướt qua lướt lại cực nhanh trong trường khi học bổ túc buổi tối tại trường”

Nói về trường tôi một chút thì trường tôi khá rộng, xây theo sơ đồ hình chữ “L” ngược với nhiều dãy phòng học. Trường tôi đã được thành lập và xây từ khá lâu rồi, vì thế nên sẽ có những khu phòng học mới và phòng học cũ. Trường từ lúc đổi mới giáo dục sau giải phóng đến nay thì vẫn đổi mới cơ sở vật chất hằng năm nên là nhìn từ bên ngoài vào thì trường học lúc nào cũng trông rất mới và vô cùng khang trang. Nhưng có một điều kì lạ là phía sau trường tại một khu vực cũng khá rộng và vô cùng khoất, được gần như là các kiến trúc tân thời của trường cách biệt ra bên ngoài, khu kiến trúc này được mọi người trong trường gọi là khu phòng học cũ. Và dường như là đã rất lâu, rất lâu rồi trường không hề sử dụng đến khu phòng học này mặc dù vẫn có những kiến trúc những dãy phòng ở đó. Mặc dù là không sử dụng đến nó thì trường vẫn có đầy đủ thậm chí thừa cơ sở vật chất cho học sinh học nhưng không sử dụng một khu đất như vậy thì thật rất phí phạm, đó là điều kì lạ nhất mà tôi cũng như nhiều học sinh đã học tại trường vô cùng thắc mắc.

“Vậy thôi thì có gì đâu mà ghê” - một người lên tiếng nói

“Thì nếu như thế thì chưa ghê nhưng mà chuyện động trời phải để sau đó nữa, những nữ sinh gặp bóng trắng rồi chạy thì không chuyện gì, người thật sự gặp chuyện là một cặp đôi ở khối 12” - bạn nữ kể chuyện nói

“Chuyện như thế nào” - mọi người nhao nhao hỏi

Thấy thế thì bạn nữ đang kể chuyện cũng không thừa nước đục thả câu thêm mà kể:

”Thì cũng như nhiều người khác thôi, cặp đôi này không tin vào ma quỷ, mặc dù lúc đó thì chuyện tin đồn về bóng trắng tại, nhưng cặp đôi này đâu có tin và nghĩ chỉ là lời đồn bịa đặt để có chuyện nói trong đám học sinh với nhau. Thế là vào buổi tối cách đây mấy hôm thì hai người này quyết định trốn học bổ túc buổi tối tại trường, và đi qua khu phòng học cũ đó hẹn hò cho nó riêng tư”

“Hai người này vẫn lên trường học như bình thường nhưng lại không đi học, họ trốn ra một lối mòn nhỏ cũ nát giữa hai dãy phòng học nằm ở cuối trường và đây cũng là con đường đi duy nhất trong trường dẫn đến khu phòng học cũ. Tại đây học chọn một gốc cây có ghế đá, đón được ánh trăng và cũng khá riêng tư mà ngồi đó hẹn hò. Nhưng hai người này lại không ngờ rằng buổi tối hôm đó chắc là buổi hẹn hò đáng sợ nhất đời họ.”

“Hey người này cũng có khiếu kể chuyện ma ghê ha, nghe hấp dẫn gì đâu, đi mà mở kênh Youtube kể chuyện chắc nổi tiếng mất” - Bảo Mập vừa nghe vừa quay sang nói với chúng tôi. Tôi cũng chỉ cười cười và chăm chú nghe, vì chuyện có vẻ đã tới đoạn hấp dẫn

“Theo như thông tin nghe được thì ngay đêm đó không biết có chuyện gì xảy ra nhưng hai người này đã m·ất t·ích cả đêm hôm đó và được tìm được thấy vào sáng hôm sau khi bác bảo vệ đi kiểm tra và thấy hai người này đang ngất xỉu trên con đường dẫn vào khu “Phòng học cũ” đó” - Bạn nữ đó lại kể.

“Hai người đó trong đó gặp cái gì” - một người hỏi

“Cái đó không rõ ràng nhưng …” - Giọng bạn nữ trở nên bí hiểm

“Hai người đó được đưa vào phòng y tế của trường, khi mà họ tỉnh dậy thì la hét dậy trời, những người đi học sáng hôm đó nghe được trong lúc la hét hai người đó có nói “quỷ áo đỏ”. Sau sáng hôm đó thì hai người này cũng nghỉ học cho tới bây giờ luôn, chắc cũng gần 3 ngày rồi”

Kể xong câu chuyện thì nhóm bên đó cũng dần giải tán, không khí trong quán chè cũng vắng lặn bớt chỉ có tiếng gió thổi, tiếng cây xào xạt trong buổi trưa gần hè nắng nóng. Đang lúc tôi đang nghỉ ngợi lung tung thì Bảo Mập hỏi:

”Sao đại pháp sư thần thông quảng đại, nghĩ sao về câu chuyện vừa rồi”

Tôi liếc nhìn cậu ta mà nói:

”Không có gì để bình luận, bởi vì cũng chưa đến khu đó bao giờ, chuyện đó phải xác nhận mới biết nhưng chắc cũng không có gì đâu, mấy chuyện như thế toàn là lời đồn cũng không biết bao nhiêu phần trăm là thật nữa nên thôi quan tâm làm gì, lo chuẩn bị thi tốt nghiệp kìa. Ăn nhanh lên còn về nhà nghỉ ngơi tối còn học kèm đó.”

Nói thì nói vậy nhưng tôi thầm nghĩ, mình ở trong trường lâu vậy mà không hề đi qua hay để ý gì về khu “Phòng học cũ” trong trường cả, thật ra là có nghe loáng thoáng mà không hề để tâm mà thôi, một phần thì do sắp xếp của nhà trường nên tôi gần 3 năm qua học ở lớp gần như gần với cổng trường nhất nên là cũng ít khi đi vào xâu bên trong trường. Vì thế nên không phát hiện ra gì bất thường. Cũng có thể là tin đồn nhảm, vụ này trường nào chả có cứ mỗi trường học tại cái đất nước Việt Nam này lại có nhiều lời đồn về ma quỷ khác nhau, khó phân thật giả.

Ngày hôm đó của chúng tôi vẫn trôi qua một cách bình thường và yên ả, lời đồn về câu chuyện ma trong trường cũng chỉ là một gọn sóng nhỏ trên mặt hồ, không ảnh hưởng quá nhiều đến chúng tôi. Nhưng tôi lại không ngờ rằng câu chuyện này lại dẫn đến một chuỗi chuyện sóng gió hơn phía sau đang chờ chúng tôi.