Chương 63: Họp Ban Lãnh Đạo
Mấy ngày sau, đoàn người cũng đã bình an trở về đến Hồng thôn. Hùng Đảm lúc này cũng theo về mà không trở lại Hùng Linh tộc.
Nguyễn Long bố trí nơi ở cho những người mới. Vẫn theo nguyên tắc cũ, sống xen kẽ lẫn nhau. Cùng nhau làm việc, cùng được phát thức ăn và cùng học tập tu luyện.
Thiên cảnh của các đại tộc vẫn không có tin tức gì. Nguyễn Long thật muốn một mẻ hốt gọn tất cả bọn chúng nhưng tình hình thực tế lại không cho phép.
Hồng thôn tuy phát triển nhưng cũng không phải giàu có gì, việc thu nạp một lúc ba tộc chỉ vài trăm người đã là một gánh nặng không nhỏ lên kinh tế Hồng thôn. Nói gì đến một đại tộc cả mấy ngàn người.
Hơn nữa những người mới đến cũng cần một thời gian để hoà nhập thích nghi. Khi nào họ thực sự trở thành người Hồng thôn thì mới có thể tính đến việc mở rộng dân số.
Hiện tại họ chưa tạo ra được thứ gì, toàn bộ việc ăn uống phải lấy từ trong kho dự trữ và nguồn cá dồi dào dưới sông. May mắn các sản phẩm từ chăn nuôi cũng đã đến thời gian sử dụng được, đa phần là các loại gia cầm và trứng của chúng.
Lượng muối được đem về là thứ quý giá hơn cả, Nguyễn Long từ trước cũng đã cho trồng mía lấy đường, ớt, hành, gừng, tỏi cũng đầy dãy. Đến đây các loại gia vị trừ bột ngọt đã có đầy đủ. Chất lượng bữa ăn đã hoàn toàn khác trước.
....
Một tháng sau, trong căn nhà rộng rãi chính giữa Hồng thôn.
Đây là nơi tổ chức các buổi họp của cao tầng lãnh đạo đã được mở rộng sửa sang lại. Nguyễn Long ngồi xếp bằng vị trí chủ vị của chiếc chiếu trải giữa nhà. Phía dưới là toàn bộ những người có chức trách trong Hồng thôn.
"Chào chư vị, hôm nay chúng ta gặp nhau nơi đây để cùng nhìn lại những điều làm được và chưa làm được trong tháng vừa rồi để rút kinh nghiệm cho tháng tới".
"Để bắt đầu, mời từng người báo cáo về lĩnh vực mà mình phụ trách".
Tiếp đến từng người bắt đầu báo cáo về tình hình ngành nghề mình phụ trách, đưa ra những thành tựu đạt được, những điều chưa làm được, những dự hướng sắp tới, ưu và khuyết điểm trong việc thực hiện,...
Những điều này Nguyễn Long đã hướng dẫn cách thức rất kỹ càng. Hắn đi đến từng người một quan sát cách làm của bọn họ, hỏi thăm tình hình và đưa ra gợi ý để họ tự nhận định.
Sau mỗi người báo cáo, tất cả những người còn lại sẽ cho ý kiến đóng góp. Tất cả các ý kiến đều được ghi chép lại dù đúng sai hay dỡ. Nguyễn Long không khen cũng chẳng chê bất cứ ý kiến nào, hắn cũng không cho mọi người phản bác ngay lập tức mà chỉ cho phép nêu ra rồi ghi lại.
Cứ thế, mọi người báo cáo và đóng góp nhiệt tình, nêu lên cái nhìn cá nhân về từng vấn đề một.
Sao khi mọi người đã báo cáo xong, Nguyễn Long mới lần nữa lôi ra những ý kiến đã đóng góp để mọi người bàn luận.
Việc này nhìn chung rất mất thời gian, tuy nhiên nó lại rất có có hiệu quả. Lúc này, những ý kiến ban đầu sẽ không còn ai nhớ là của ai, nó không còn là cá nhân mà trở thành của tập thể.
Điều này sẽ làm mọi người thoải mái đóng góp ý kiến. Người có ý kiến tốt không sinh ra kiêu ngạo, người có ý kiến chưa tốt cũng không bị vùi dập. Không gây ra tình trạng ý này của người này có uy tính hơn hơn được chấp nhận nhiều hơn, ý kia của người kia thấp cổ bé họng không được ai chú ý dù nó rất hay.
Mọi người cùng nhau phân tích các ý kiến một, lại nói ra những ưu khuyết điểm của chúng. Lúc này họ có thể tranh cãi sôi nổi, không cần quan tâm trước mặt là ai.
Sau cùng Nguyễn Long sẽ tổng hợp chúng lại, có khi dùng nhiều ý phối hợp với nhau để cho ra cái hoàn thiện hơn, được chấp nhận bởi đa số sẽ đưa vào thực hiện.
Trong cuộc họp này, cái Nguyễn Long muốn là tư duy của mỗi người chứ không dựa trên uy tín hay lời nói của một cá nhân nào đó.
Đối với những quan điểm mâu thuẫn nhau, hắn sẽ tìm ra điểm chung để gắn kết chúng lại. Có thể ví dụ như thế này: một người muốn uống cà phê rồi mới chạy xe đi lấy đồ, một người lại muốn phải lấy đồ trước rồi mới uống cà phê. Hai ý kiến này hoàn toàn mâu thuẫn nhau, nhưng có cách giải quyết được khá dễ dàng, đó là làm một ly cà phê mang theo, rồi vừa có thể đi lấy đồ vừa có thể uống cà phê.
"Cám ơn tất cả mọi người đã nhiệt tình đóng góp ý kiến để chúng ta ngày càng phát triển hơn, giờ đây chúng ta sẽ bàn bạc về một vấn đề rất quan trọng!" Nguyễn Long nói tới đó liền im lặng.
Mọi người bất giác ngồi thẳng lên, nghiêm túc lắng nghe.
"Hồng thôn chúng ta nhìn như yên bình, nhưng kỳ thực nguy cơ tứ phía. Trước mắt là mối lo Sơn Việt và Dương Việt. Dù mấy tháng nay cao thủ của họ biến mất, nhưng không có gì đảm bảo bọn họ không trở lại".
"Cho nên chúng ta phải làm công tác chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất, bọn chúng dẫn người công thẳng đến đây!"
Nguyễn Long lại im lặng, liếc nhìn toàn trường.
"Ý thủ lãnh là chúng ta sẽ tăng cường phòng thủ Hồng thôn?" Mai An Long lên tiếng hỏi.
"Đúng thế, nhưng làm thế nào để chống lại một lực lượng có thể hơn xa chúng ta?" Nguyễn Long hỏi lại.
Mọi người trầm ngâm giây lát, Cao Lỗ lên tiếng:
"Chỉ cần chế tạo thành công thần nỏ, hoàn toàn có thể chống lại bất cứ lực lượng nào. Việc này chúng ta đã có tiến triển rất tốt, tin chắc không bao lâu nữa, thứ vũ khí lợi hại kia sẽ ra đời".
Lúc trước khi giao việc rèn luyện vũ khí cho Cao Lỗ, Nguyễn Long cũng đã nói về nỏ thần mà chính Cao Lỗ đã tạo ra trong thời Thục Phán An Dương Vương.
"Việc đó trước mắt cứ cố gắng thực hiện, nhưng còn cách nào khác không?"
"Cần tăng thêm nhân số của Hồng Lâm quân đoàn, lực chiến đấu của họ thực sự rất khủng bố", Cao Bá Bao lên tiếng.
Nguyễn Long không nói gì, tiếp tục nhìn về mọi người.
"Xây dựng những phòng tuyến trên đường kẻ địch có thể tấn công chúng ta. Phía bắc Hồng thôn là dãy Hồng Lĩnh, phía nam có rừng Tiên La, phía đông có sông Hồng Hà, phía tây có cấm địa Màng Trắng. Đây đều là những nơi dễ thủ khó công. Nếu tận dụng tốt chúng ta há sợ gì lực lượng hùng mạnh", Mai Thúc Loan phân tích.
Mọi người gật đầu khen phải, nhưng Nguyễn Long vẫn tiếp tục hỏi:
"Giả sử bọn chúng có cách vượt qua những nơi đó, đánh thẳng vào Hồng thôn thì sẽ ra sao?"
Mai Thúc Loan im lặng ba giây, giây thứ tư hắn reo lên:
"Xây dựng chính Hồng thôn thành một phòng tuyến vững chắc nhất!".
Lần này Nguyễn Long mới hài lòng, hắn chậm rãi lên tiếng:
"Tất cả các ý kiến đều không sai. Đây cũng chính là việc cấp bách nhất của Hồng thôn hiện nay".
"Thứ nhất là về vũ khí, chưa kể đến thần nỏ, chỉ bằng vào những dụng cụ lao động thông thường của chúng ta vẫn chưa thể coi là vũ khí chính thức".
"Điều này có hai cách giải quyết. Một là tăng cường rèn luyện gia tăng số lượng và chất lượng vũ khí. Hai là vẫn sử dụng công cụ lao động làm vũ khí, nhưng cần phải nghiên cứu kết hợp chúng vào võ thuật, sau này hoàn toàn có thể trở thành chiến kỹ của mỗi cá nhân".
"Việc này ta cũng đã phác thảo sơ qua, nhưng cần mọi người trợ giúp. Phiền các vị có tu vi Thiên cảnh giúp ta nghiên cứu cách sử dụng một loại công cụ để đạt được sự tối ưu trong chiến đấu".
"Chúng ta sẽ không phụ sự kỳ vọng của thủ lĩnh", bọn người Thiên cảnh hùng hồn thề hứa.
"Thứ hai về Hồng Lâm Quân, quân số hiện tại thực sự rất ít, nhưng việc huấn luyện bọn họ cũng không phải dễ dàng. Hơn nữa chúng ta cũng chưa đủ khả năng để tăng quân, mọi người còn phải làm rất nhiều việc. Đợi qua mùa gặt tới, lúc đó lương thực được đảm bảo sẽ tính đến chuyện tăng quân".
"Cuối cùng là xây dựng phòng tuyến. Đây chính là việc trước mắt cần nhanh chóng thực hiện. Trước mắt sẽ có hai lớp để phòng thủ. Một là tứ phía quanh Hồng thôn, hai là chính bản thân Hồng thôn."