Chương 60: Chế Độ Quản Lý
Chương 60: Chế Độ Quản Lý
Bận rộn cả buổi sáng, cuối cùng công tác kê khai dân số đã hoàn tất. Mọi người cũng ra về, ai làm việc nấy. Chỉ có nhóm người quản lý của Cao Bá Quát phải bận rộn sắp xếp khẩu phần cho từng gia đình.
Việc sắp xếp này nhìn vậy nhưng cực kỳ khó khăn. Lượng thức ăn mỗi người ăn rất khác nhau, không ai giống ai. Nếu chia không đủ sẽ dẫn đến việc thiếu đói, còn nếu quá dư thì lại lãng phí. Đau đầu cả buổi, cuối cùng cũng chia được cách tương đối, nếu có sai sót sẽ từ từ sửa chữa sau. Bọn họ ghi chú khẩu phần đã chia lại một cách cẩn thận. Đến lúc phân phát chỉ cần cân đủ lượng đã ghi chép sẵn là được.
Nguyễn Long đã chế tạo ra chiếc cân đòn có chia vạch sẵn, đơn vị đo lường cũng được thống nhất như thời hiện đại nhưng cách gọi vắn tắt hơn. Gam là đơn vị nhỏ nhất, tiếp đến là khía bằng 10 gam, lạng sẽ bằng 10 khía hay 100 gam, ký bằng 10 lạng, yến bằng 10 ký, tạ bằng 10 yến, tấn bằng 10 tạ. Những quả cân được làm từ sắt có khối lượng nhỏ nhất là 1 gam và lớn nhất là 1 ký.
Để tạo ra những quả cân khối lượng tương đối chính xác, Nguyễn Long sử dụng một thứ hết sức quen thuộc nhưng không phải ai cũng nghĩ ra. Đó chính là nước.
Nước tinh khiết có thể tích một lít đúng bằng một kg, chỉ cần chưng cất đúng một lít nước rồi làm quả cân bằng với khối lượng nước vừa chưng là được.
Đến đây lại nảy sinh một vấn đề mới. Làm thế nào để đo đúng một lít nước?
Lúc trước, khi phổ biến cho Hồng thôn một số kiến thức căn bản, Nguyễn Long đã dùng chính chiều cao của mình để phân chia đơn vị đo chiều dài. Trước kia hắn cao đúng 1m8, hiện tại dù có chênh lệch cũng không nhiều.
Từ chiều cao của mình, hắn bắt đầu phân chia những đơn vị nhỏ hơn, đến khi tính toán đủ một thước sẽ lấy đó làm chuẩn.
Muốn đo một lít nước, chỉ cần làm một hình hộp vuông với kích thước mỗi cạnh là một tấc là được. Bởi vì một lít chính là bằng một tấc khối (dm khối).
Khi đã có chuẩn, dĩ nhiên chuẩn này cũng không chuẩn lắm, hắn liền cho nhân rộng ra rồi dạy lại cho mọi người.
Do đó việc cân để phân lượng thức ăn hiện tại cũng cực kỳ dễ dàng.
Nguyễn Long đang áp dụng chế độ quản lý như thời kỳ bao cấp, làm theo khả năng hưởng theo nhu cầu. Tuy cách này có nhiều thiếu sót, nhưng trong tình hình hiện tại lại cực kỳ phù hợp.
Nhân số Hồng thôn cũng không quá đông, hơn nữa ai nấy đều có ý thức cao buổi ban đầu nên chắc chắn sẽ không có tình trạng lười biếng tham ăn.
Qua một thời gian nữa, khi lượng thức ăn tăng lên, Nguyễn Long sẽ cho phép họ tự mình làm việc tích trữ, sau đó sẽ đổi với nhau những thứ cần thiết, bước qua thời kỳ tư sản.
Lúc đó, bộ máy lãnh đạo của Hồng thôn sẽ căn cứ số lượng sản phẩm làm ra để thu thuế trở về. Ngoài ra, một số ngành nghề trực tiếp thuộc quản lý của ban lãnh đạo sẽ trả lương bằng thức ăn cho bọn họ.
Nguyễn Long không khen hay chê bất kỳ chế độ nào. Quan trọng là nó có phù hợp với tình hình hiện tại hay không. Mỗi kiểu đều có cái hay riêng, đều là kết tinh trí tuệ nhân loại. Việc áp dụng chế độ xã hội cần phải có sự đồng nhất giữa thực tế và lý thuyết. Không có cái nào tuyệt đối tốt, cũng không có cái nào tuyệt đối xấu, chẳng qua là góc nhìn khác nhau mà thôi.
Hiện tại kết cấu tạm thời của Hồng thôn được phân chia thành mười bộ phận làm việc bao gồm:
Rèn luyện sắt thép do Cao Lỗ đứng đầu, lò luyện tuy vẫn thủ công nhưng đã được cải tiến theo kiểu người Xơ đăng, và tăng lên đến bốn lò nên hiện tại lượng quặng thô mang về đã không thể đáp ứng nhu cầu.
Chế tác dụng cụ, nghề mộc do Mai An Long đứng đầu, bao gồm cả việc đan tre nứa và làm gốm. Mai An Long còn quản lý khu dân cư mới gần hang Hồng Lĩnh nên đã quyết định đem toàn bộ những thợ chế tác đến đó làm việc.
Nghiên cứu lai tạo và thuần hoá các giống vật nuôi cây trồng cũng như việc trồng trọt chăn nuôi do Mai An Tiêm quản lý.
Đánh bắt thủy sản do Trần Tuân đảm nhiệm, nhóm này còn phải tự mình nghiên cứu làm thuyền ghe trên sông.
Săn bắt thú rừng do Mai Thúc Hoà dẫn đội, chủ yếu bắt các loài nhỏ yếu về nuôi.
Trinh sát Việt đoàn giao lại cho Hoàng Văn Đông, thủ lĩnh người Hạ huấn luyện, vẫn tiếp tục toả đi khắp nơi do thám tình hình. Nếu có thể trực tiếp gia nhập luôn vào một số tộc lớn, nói cách khác là nằm vùng.
Hồng Lâm quân đoàn sẽ do ba người Mai Thúc Loan, Cao Bá Bao và Hoàng Văn Đủ thay nhau điều hành.
Dệt vải may mặc do Mai Thị Xuân hướng dẫn, đây là công việc mới bắt đầu tìm được nguyên liệu, còn đang trong quá trình nghiên cứu.
Quản lý Hồng thôn do Cao Bá Quát đứng đầu, hiện tại chủ yếu làm nhiệm vụ phân phát thức ăn.
Giáo dục tri thức sẽ do Mai Ngọc Long thực hiện, trình độ đã nâng dần lên tương đương bậc tiểu học.
Các công việc trên tương lai có thể lại được tách ra hay gộp lại tùy vào tình hình phát triển. Hiện tại cũng chưa có tên gọi cụ thể cho từng bộ phận, từ từ sẽ đặt tên sau.
Nguyễn Long sẽ coi bao quát tất cả mọi vấn đề của Hồng thôn. Hắn là người bận rộn nhất ít khi nào được ở yên một chỗ.
Ngày thường mọi người cứ theo công việc mà làm, nhưng đến mùa gặt hay trồng lúa thì tất cả đều phải tham gia. Hơn nữa vào mỗi buổi sáng việc tu luyện và buổi tối học bổ túc cũng được song song tiến hành.
Cứ cách hai tuần sẽ có một ngày nghỉ. Mục đích để mọi người phục hồi sức khoẻ, lại có thời gian quây quần bên nhau. Dao không mài không bén, người không nghỉ không hay. Ban đầu, Nguyễn Long định cho mỗi tuần đều có ngày nghỉ, nhưng nền kinh tế Hồng thôn vẫn chưa ổn định nên đành giảm bớt số ngày nghỉ lại.
Cứ thế, guồng máy Hồng thôn trơn tru hoặc động. Công tác chuẩn bị thu thập một tộc người nữa ở phía nam, vượt qua rừng Tiên La gần với biển cũng đang được triển khai. Đúng lúc này ....
"Thủ lĩnh, trinh sát Việt đoàn truyền về tin tức, cao thủ Thiên cảnh của các đại tộc kéo nhau đi đâu hết, hiện tại không biết tung tích bọn họ!" Hoàng Văn Đông chạy đến bẩm báo.
"Tất cả các đại tộc?"
"Đúng vậy! Ban đầu chỉ một vài tộc biến mất cao thủ Thiên cảnh, ta chỉ cho rằng họ đi đâu đó nên không báo cáo. Nhưng gần một tháng nay không thấy bóng dáng họ đâu. Hơn nữa các tộc khác cũng bắt đầu thiếu vắng cao thủ Thiên cảnh".
"Bọn họ đồng loạt đi hết hay sao?"
"Cũng không phải, nhưng mỗi tộc chỉ ở lại đúng một người, hơn nữa thực lực đa số vừa bước vào Thiên cảnh không bao lâu!"
"Phía Âu Lạc có động tĩnh gì không?"
"Âu Lạc cũng thế, chỉ còn Lý Bôn và Triệu Tam Trinh ở lại".
Nguyễn Long trầm ngâm, đội ngũ Trinh sát Việt đoàn của hắn đã xâm nhập khắp các tộc lớn, tuy không đi sâu vào bên trong nhưng ít nhiều cũng nghe ngóng một hai.
Tất cả bọn họ đều truyền về tin tức giống như nhau, đến chín phần có khả năng là thật. Sự biến mất của bọn họ giống như đang đáp lại lời triệu tập nào đó.
Mấy tháng nay Nguyễn Long vẫn trăn trở vì sao Dương Việt hay Sơn Việt đều không có hành động gì, đều này gần như trùng khớp với tin tức nhận được.
"Thủ lĩnh, hay là nhân lúc bọn chúng không có nhà đi hôi của" Hoàng Văn Đông sốt sắng, từ khi chấp nhận gia nhập Hồng thôn, hắn cảm thấy quyết định của mình hoàn toàn đúng đắn.
"Không được, các đại tộc không phải dễ đối phó như vậy. Chúng ta cần nhân lúc này đề cao thực lực. Mau cho người tập họp, chuẩn b·ị đ·ánh xuống phía nam rừng Tiên La".
Nguyễn Long còn chần chờ chưa xuất binh chẳng qua lo lắng mười đại tộc đã nhúng chàm Hồng Lĩnh, nay được tin này, hắn liền không do dự phát lệnh t·ấn c·ông.
Hoàng Văn Đông nhanh chóng đi ngay, trong nội tâm bất giác dâng lên cảm giác sôi trào.