Trở lại khoảng thời gian 5 năm trước tại Thiên Tân, khi ấy cũng đã là thời điểm cuối chiều, cũng là lúc người người nhà nhà đang chăm chú xem tivi để theo dõi bảng tổng sắp huy chương xem xem cái sự cọ kẹ nhau từng tấm huy chương vàng Olympic một giữa hai đội tuyển Hoa Kỳ và Trung Quốc và sắp tới thì thành tích huy chương của đội tuyển Olympic Trung Quốc sẽ có thêm ít nhất là một tấm huy chương bạc nữa.
Và trước khi chuẩn bị cho trận chung kết tranh huy chương vàng môn bóng đá nam giữa Olympic Brazil dẫn đầu bởi ngôi sao đang lên Neymar và một đội tuyển Olympic Mexico đồng đều ở cả ba tuyến thì người người nhà nhà cũng đã được thưởng thức phần khai vị là trận chung kết đơn nam môn cầu lông giữa niềm tự hào dân tộc Lâm Đan (Lin Dan) và kẻ thách thức, niềm tự hào Đông nam Á - ông vua về Nhì vĩ đại - Lý Tông Vĩ (Lee Chong Wei) của Malaysia.
Khỏi phải nói thì ai ai cũng biết là Lý Tông Vĩ sẽ có khả năng giành huy chương bạc rất cao vì theo như những thống kê thì anh chàng người Mã Lai này chưa bao giờ thắng được Lâm Đan trong những giải đấu lớn nhưng đó là với mấy tay thích xem thể thao, hay là theo dõi chỉ để cho vui, còn đối với một gã suốt ngày rượu chè cờ bạc, đỏ đen như Hà Nhị Phú thì đó chính là thời điểm thích hợp để hắn nâng cao tay nghề nhưng trước tiên thì cứ phải làm xong trận cầu lông cái đã rồi tính sau.
Tưởng chừng như trận đấu giữa hai kỳ phùng địch thủ sẽ phải diễn ra gay cấn tới 3 set đấu nhưng những gì Lý Tông Vỹ làm là chỉ có thể gây khó dễ cho Lâm Đan trong set đấu đầu tiên và sau hai set cuối thì người chiến thắng vẫn như thường lệ và chẳng phải nói thì sau khoảng hơn một giờ đồng hồ thi đấu thì cả tỷ dân đã biết là Lâm Đan đã có huy chương vàng Olympic và cuối cùng thì món chính cũng đã được nhà đài đưa lên chỉ sau đó ít phút, cụ thể là 30 phút sau trận chung kết cầu lông đơn nam.
Và một trận bóng đá chỉ là 90 phút, dài hơn thì có thể là 120 nếu như cần hiệp phụ nhưng không, sau 90 phút thì đội tuyển Olympic Mexico dẫn trước Brazil 2 - 0 và phải tới những phút bù giờ và được Mexico thả cho một bàn thì người vào sân ở phút thứ... 32 của hiệp 1 là Hulk mới phá bẫy việt vị rồi tung cú sút sệt về phía tay trái thủ môn và... "anh không ăn mừng" - (Trích từ một bình luận của một anh nhà báo kiêm bình luận viên kiêm luôn cả nhà thông thái gốc Ý thích đi xe Vespa nào đó).
Còn với một gã đã tất tay đã dốc hết hầu bao vào Bờ ra xin như Hà Nhị Phú thì trước trận gáy to lắm khi đã tất tay mà đập cả 5 triệu Nhân Dân Tệ tiền tích góp cộng thêm cả với quỹ đen của hắn vào sới bạc, còn sau trận đấu khi mà hắn ta đã bị mất cả chì lẫn chài thì cái mặt đã nghệt ra, mặt dài như cái bơm và trong không khí ăn mừng cuồng nhiệt của mấy thằng thắng kèo Mexico đó thì Nhị Phú đã nhân lúc không ai để ý đã nhanh chân chuồn đi mất hút để không một ai có thể cà khịa hắn thêm.
Hắn sau trận đấu thì lúc này đang lê từng bước, từng bước thẫn thờ trên phố lưa thưa vài mống người mà lết cái xác khô đi về hướng vô định, nhìn hắn với cái áo ba lỗ trắng để lộ cái bụng bia ưỡn ra cùng hai cái đầu ti, tay trái thì ôm khư khư một cái lồng chim chào mào quý và có vẻ như con chim của hắn cũng đấm thèm hót.
Lại nói đến phần dưới của hắn thì hôm nay hắn đã diện một quả quần âu màu nâu đã sờn, lại còn ống thấp, ống cao và bàn chân hắn là một đôi giày da đen bóng, nhìn qua thì trông vô cùng là hoành tráng nhưng nếu để ý kỹ khi hắn bước đi thì mới thấy là cái phần đế giày bên bàn chân trái của hắn đã há mồm và để lộ ra bên trong là một cái tất thủng mấy lỗ để lộ ngón chân và vô cùng nặng mùi, cũng may khi đó đã là đã hơn 10 giờ đêm nên cũng chẳng ai để ý tới hắn làm gì.
Hắn vừa đi, vừa tu rượu ừng ực như nước lã đun sôi vậy, cứ xong một hớp rượu lớn, hắn liền phát tiết và trong mồm hắn lại lẩm bẩm chửi thề gì gì đó để xa đi cái đen đủi, đang lầm bầm một mình thì bỗng hắn để ý thấy phía bên kia đường có một sòng bạc có tên là Phố Cảng và có rất nhiều người đang ra vào tấp nập như đi hội, hắn nhìn một hồi rồi tự lẩm bẩm một mình:
- Quái nhỉ, hình như chỗ này mới mở...
Rồi hắn tặc lưỡi một cái rồi nói:
- Hừ, hôm nay số ta đang xui, có khi phải vào đó kiếm chút đã!!!
Dứt lời, Nhị Phú liền mặc mẹ ô tô, xe máy của mấy thằng dân tổ đang chạy với tốc độ cao mà cứ thế băng qua phía bên kia đường, khi chỉ còn cách sòng bạc khoảng 5m thì bất chợt hắn nhớ ra là trong túi mình còn đúng cái nịt, thế là ngưỡng cửa thiên đường hắn còn chưa kịp bước vào thì đã bị kéo sụp xuống trần gian, chán không buồn nói, hắn đành ngồi sụp xuống lề đường rồi cứ thế mà vừa tu rượu vừa liếc mắt sang phía đám thượng lưu đi xế sang, hút xì gà Cuba hảo hạng, bên cạnh đang khoác vai một em chân dài.
Đang ở chế độ liếm mép rõ rãi trước cái vẻ đẹp ngon ngọt của mấy em chân dài bên cạnh mấy thằng đại gia thì đang hay lại đứt dây đàn, hắn đang ngắm nhìn chỗ sản vật của mấy em chân dài thì đã bị cắt ngang bởi một cảnh xô xát của mấy thằng như kiểu là hết tiền muốn vay thêm để gỡ mà không được cho vay nên đã bị mấy thằng to cây xách cổ, đánh đuổi tận ra ngoài.
Theo như Nhị Phú để ý kỹ thì thấy là một thằng thanh niên tầm 30 tuổi bị hai thằng to cây trong bộ vest đen lịch lãm, nhìn qua có vẻ là vệ sĩ và hai thằng này mỗi thằng một tay, hai bên đang xách cổ thằng thanh niên kia rồi lẳng ra ngoài, ở giữa và đứng phía sau 2 thằng này là một gã tây mũi lõ, lùn tịt nhưng to béo trong một bộ tuxedo lịch lãm, trong mồm thì đang phì phèo một điếu xì gà, nhìn qua thì có vẻ như là người Nga hay Ukraina gì gì đó.
Thằng tây kia hô một tiếng thì Nhị Phú vốn biết bập bõm tí tiếng Nga thì nghe cũng có thể hiểu là thằng tây này nói gì:
- Выбросьте этого парня на улицу!!! (Vybros'te etogo parnya na ulitsu - nghĩa là "Vứt thằng này sang bên đường đi!!!")
Thằng Nga ngố vừa dứt lời thì hai thằng vệ sĩ kia đã thụi cho thằng thanh niên hai, ba quả đấm vào bụng rồi ném hắn thẳng tay xuống lòng đường, xong việc thì cả ba thằng liền quay đít mà đi vào bên trong để tiếp tục cuộc vui, còn anh thanh niên này sau khi quệt đi vết máu trên khóe miệng rồi nhìn theo bóng lưng ba thằng kia mà gằn lên, trông có vẻ như tức tối lắm:
- Con chó ngoại quốc, nếu không phải người dân chúng tao đóng tiền thuế cho mày thì chưa chắc mày đã hống hách ở đây đâu!!!
Nhị Phú nghe thấy điệu bộ tức tối như thế thì tiến lại đỡ anh ta đứng lên rồi đưa tay ra phủi phủi bụi bẩn trên bộ quần áo của anh chàng rồi hỏi:
- Này chú em, chú mày có gì với thằng Liên Xô kia à???
Người thanh niên thở dài rồi đáp:
- Hừ, thằng đó là sếp của tiểu đệ đây, nó là giám đốc của tập đoàn cầu cảng Chernoye Zoloto đó, do công ty cũ của em làm ăn thất bát nên thằng đó đã mua lại công ty của sếp cũ em, lại thêm trước đó em cũng đã có xô xát với nó nên khi nó thấy em nên đã ép em làm việc cho nó mà nó chỉ bắt em làm sai vặt cho nó!!!
Anh chàng này thở dài rồi tiếp tục nói:
- Rồi em làm cái gì mà nó không vừa mắt là nó lại sai đám đàn em động chân động tay với tiểu đệ, do em còn mẹ già ở nhà nên không dám bật lại vì sợ là nó với quan hệ của mình sẽ cho em sống không bằng chết nếu kiếm việc đúng với sở trường của mình, còn vừa rồi là do em lỡ làm đổ nước ra áo nó thì nó đã cho đàn em tẩn em!!!
Nhị Phú vỗ vỗ vai hắn rồi hỏi:
- Thế chú mày tên là gì???
Gã kia đáp:
- Tiểu đệ họ Lịch tên Minh Huy!!!
Nhị Phú gật đầu rồi hắn liền nói:
- Được rồi hôm nay anh đây sẽ giúp chú kiếm bộn tiền từ nó để chú mày vui, nào đi theo anh!!!
Dứt lời, Nhị Phú liền đi vào bên trong với biểu tình vô cùng tự tin mà dường như là hắn không nhớ tới việc là hắn vừa mất cả 5 triệu tệ nhưng đó là tiền mặt trong quỹ đen, còn trong tài khoản bí mật của hắn còn hơn 90 vạn tiền nữa và hắn đã quyết định tiếp tục tất tay, còn Lịch Minh Huy phía sau kia đi theo hắn.
Khi cả hai vừa vào quầy mua chip thì Nhị Phú lấy thẻ rồi quét thẻ vào máy quét nhưng em nhân bán chip nhìn hắn rồi nở ra một nụ cười gượng gạo mà liền lắc đầu:
- Xin lỗi ngài, giá chip của bên chúng tôi ít nhất cũng phải là phải 1 triệu ạ!!!
Nhị Phú nghe vậy thì nhe cái hàm răng ố vàng ra mà cười:
- Người đẹp à, đợi anh chút nhá!!!
Dứt lời, Nhị Phú liền kéo Lịch Minh Huy ra một góc khuất chỗ gần nhà vệ sinh rồi hắn đưa mắt nhìn láo liên xung quanh, khi nhận thấy không có ai thì Nhị Phú liền nói:
- Những gì chú mày thấy tiếp theo đây thì giữ kín cho anh nhớ!!!
Dứt lời, Nhị Phú liền vận chút phép gà mờ trong bộ 18 phép lúc được lúc không của mình do Hoàng Quy lão nhân truyền thụ rồi theo như Lịch Minh Huy để ý thấy thì trong hai bên túi quần hắn bỗng phồng lên dày cọp rồi Nhị Phú sau đó cũng rút ra khoảng 3 triệu tệ rồi đưa cho Lịch Minh Huy một xấp tiền khoảng 1 triệu tệ rồi đưa cho hắn.
Lịch Minh Huy thấy vậy lại thêm một màn này thì xua xua tay:
- Ấy, ấy đại huynh, tiểu đệ đây chưa giúp gì cho đại ca nên không dám nhận đâu!!!
Nhị Phú gạt đi rồi dúi vào trong tay họ Lịch một cách dứt khoát:
- Cầm lấy, coi như là ta biếu phụ huynh ngươi!!!
Lịch Minh huy thấy thế thì cũng không biết làm gì hơn, đành bất lực mà phải nhận lấy rồi sau đó cả hai cũng tiến lại quầy mua chíp rồi cả hai cùng mua hết cả hai triệu tiền chíp rồi bắt đầu cuộc vui đỏ đen và Nhị Phú do cũng đã vận chút phép lấy may nên cũng đã thắng lớn trong bàn 4 người và kẻ bị mất mát nhiều nhất trong bàn đó chính là gã người Nga Sergej Vrokasirevic kia.
Sau cuộc chơi thì cũng đã là 3 giờ sáng, với số lãi khoảng hơn 3 triệu tệ thì Nhị Phú và Lịch Minh Huy cùng nhau đi tới một nhà hàng lẩu dê ăn đêm mà nói chung là nhà hàng này mở 24/24 nên cú đêm ở đây cũng rất nhiều.
Cả hai cùng làm một nồi lẩu cho nó đỡ đói, dưới những lớp khói cứ thế bốc lên dưới những ánh đèn lồng đỏ thì sau hai ba cạch rượu rồi bỗng Lịch Minh Huy liền bước ra khỏi chỗ ngồi rồi quỳ xuống trước mặt Nhị Phú rồi vái lạy khiến Nhị Phú khó hiểu nhưng sau câu nói tiếp theo của hắn thì Nhị Phú mới hiểu:
- Đại ca, à không đệ tử muốn bái người làm sư phụ!!!
Nhị Phú thấy thế thì cười hềnh hệch rồi đỡ hắn đứng lên rồi nói:
- Được, vậy thì anh nhận chú làm đệ tử!!!
Rồi như nhớ ra điều gì đó và đó cũng là điều quan trọng nhất là hắn có biết cái phép quái gì gì đâu ngoài mấy phép phòng thân rồi sau đó hắn suy nghĩ một hồi rồi liền nói:
- Vậy khoảng 2 tuần sau ngươi hãy tới địa chỉ này tìm ta!!!
Rồi Nhị Phú viết số điện thoại và địa chỉ của nhà mình rồi đưa cho Lịch Minh Huy, sau đó thì Lịch Minh Huy cũng kính rượu cho sư phụ hắn rồi cả hai người liên tục uống một cách vô cùng sảng khoái đến tận 7 giờ sáng rồi cả hai cùng gục lúc nào cũng không hay, phải đến khi nhân viên giao ca đánh thức thì cả hai mới tỉnh dậy rồi ai về nhà đấy.
Ngay sáng ngày tiếp theo thì Nhị Phú cũng kiếm cớ về lại Liên Mộc sơn rồi mời sư phụ, thêm cả ông bạn Ân Lưu nhậu một trận, tới khi cả hai đã say thì hắn mới bật chế độ lẻo mồm cộng thêm cái tay liên tục chuốc rượu cho Hoàng Quy lão nhân nên khi hắn nói gì thì lão chưa kịp hiểu thì lão đã bị Nhị Phú chuốc cho thêm mấy chén nữa tý nữa thì phải gọi huệ... huệ mấy tiếng.
Trước cái thế công lẻo mồm về việc nhận đệ tử tục gia của Nhị Phú và một số chuyện thầm kín của lão sau đó thì lão như bị đánh trúng yếu huyệt rồi lão cũng lảo đảo đứng lên mà đi vào bên trong thư phòng lấy ra gì đó rồi đưa cho hắn một cuốn sách luyện phép dị thú mà lão đang nghiên cứu giở, chưa có xuất bản ra rộng rãi chốn thiên đình.
Vĩ Thành do cũng ngồi đó, do không bị chuốc nhiều mà tửu lượng của hắn cũng khá hơn Hoàng Quy lão nhân nên khi hắn uống rượu với hai vị sư huynh ngoại môn và sư phụ thì khi sư phụ và Ân Lưu sư huynh đã ngất trên chín tầng mây thì Vĩ Thành hắn đã cùng với Nhị Phú ra một góc tối rồi nói chuyện gì đó không rõ.
Khoảng hai tuần sau thì Lịch Minh Huy đã đến với quán hàng mã, quan tài của Nhị Phú đúng như lời hẹn và sau khi vào bên trong nhà sau thì hắn đã được Nhị Phú đưa cho hắn cuốn sách đó của Hoàng Quy lão nhân rồi dặn dò kỹ hắn:
- Ngươi nhớ học kỹ bài luyện khí rồi tiếp tục bài bắt quyết, sau đó thì bế khí 3 năm, nhớ kỹ ngươi đừng bao giờ làm sai thứ tự nếu không thì hệ quả khôn lường đó, tới lúc đó ta cũng chẳng thể nào cứu giúp được ngươi đâu!!!
Lịch Minh Huy nghe Nhị Phú dặn dò xong thì hắn liền quỳ xuống rồi bái lạy Nhị Phú coi như đã được bái sư rồi từ đó tới năm 2017 hiện giờ thì Nhị Phú cũng chẳng quan tâm hay liên lạc với hắn nữa....