Rèm cửa
.
Đến cửa hàng vịt nướng, Viên Thụy đã quên hết chuyện không vui ở nhà lúc nãy, vui vẻ cuốn thịt vịt.
Trịnh Thu Dương ăn da vịt trám đường, trong miệng tuy ngọt nhưng trong lòng lại có một chút chua xót.
Hắn một mặt cảm thấy tính cách nhu nhược núc ních của Viên Thụy manh chết người, một mặt lại có chút không cam lòng, hắn chỉ mới tưởng tượng ra Viên Thụy có tình yêu mới đã cảm thấy sau này nhân sinh một mảnh hắc ám, đổi lại người bắt cá hai tay là hắn, Viên Thụy lại “Bỏ nhà đi”, là muốn thành toàn cho hắn và Tiểu Tam sao? Hào phóng như vậy, thật sự là chọc hắn tức chết.
Phi, Tiểu Tam ở đâu ra, căn bản vốn không có Tiểu Tam.
“Anh đừng chỉ ăn da a.” Viên Thụy đem một cuốn vịt tới cho anh, nói, “Cho anh, không có để hẹ.”
Trịnh Thu Dương lấy tay nhận, nhét vào trong miệng ăn hết.
Viên Thụy tiếp tục cuốn cái tiếp theo, cười nói: “Ba em rất thích ăn món này, Tết này nếu như có thời gian chúng ta hẹn ba đi ăn thịt vịt được không?”
Trịnh Thu Dương nói: “Được.”
“Tuần sau làm tiệc tân gia nha? Lúc đó Phương Sĩ Thanh và Vương Tề đều rãnh.” Viên Thụy có chút mong chờ, nói, “Em đã hai tháng chưa gặp Vương Tề rồi đó.”
Trịnh Thu Dương: “…”
Hắn có một bí mật không thể nói với ai, đó chính là hắn cực kỳ cực kỳ cực kỳ không muốn gặp Vương Tề, đừng nghĩ hắn có Phương Sĩ Thanh và Vương Siêu là anh em tốt thì anh nó cũng tốt, hắn và Vương Tề hầu như không bao giờ nói chuyện, gặp nhau đều giả vờ như không phát hiện.
Trước kia Phương Sĩ Thanh và Vương Tề là một đôi đặc biệt làm người ta khó chịu, thầm mến nhau mà không ai chịu nói ra, hơn nữa Phương Sĩ Thanh là một 0.5 thích tìm đường chết, không biết tại sao lúc đó lại cảm thấy Viên Thụy không tệ, chạy theo theo đuổi Viên Thụy. Vương Tề không vui, mà hiện tại là Trung Quốc thái bình thịnh trị pháp luật hài hòa, y dù muốn cũng không thể cho người giết chết Viên Thụy, lại sợ Viên Thụy và Phương Sĩ Thanh thật sự thành đôi nên ở giữa chọt tới chọt lui, kết quả không ngờ Viên Thụy thật sự không nhìn trúng Phương Sĩ Thanh, ngược lại coi trọng hắn, một tên siêu cấp mê gái. Đương nhiên sau khi Viên Thụy biết chuyện của Phương Sĩ Thanh và Vương Tề sẽ chết tâm, nhưng vẫn làm khuê mật 00 cùng Phương Sĩ Thanh. Cho tới bây giờ, thỉnh thoảng khi nhắc tới Vương Tề, Viên Thụy vẫn làm bộ mặt dở hơi, nếu Vương Tề hư lên ngoắc ngoắc ngón tay, không chừng Viên Thụy sẽ xách đích chạy theo người ta.
Suy cho cùng, Trịnh Thu Dương cũng không phải không muốn gặp Vương Tề, hắn chỉ là không muốn gặp bất kỳ người nào mà Viên Thụy từng đơn phương thầm mến, bất quá ngoài Vương Tề ra hắn không còn biết ai. Có đôi khi lòng ghen tỵ nổi dậy, não bổ ra cảnh nếu tất cả mọi người tụ tập lại, có cả Vương Tề, hắn sẽ dùng súng nã “tạch tạch” càn quét hết, nhờ vào tưởng tượng đó cũng có thể thoải mái hồi lâu. (Đ: =)))) )
Hắn bụng dạ hẹp hòi mà Viên Thụy lại hào phóng như vậy, nếu nói trong lòng hắn cân bằng đó mới thật sự là có quỷ.
Cơm nước xong trên đường về nhà, Viên Thụy ngồi ở ghế phụ, nhắc đến lúc quay phim ở Thượng Hải gặp được Tác Duyệt, tự hào nói: “Em gái của em thật giỏi, thành tích học tập rất tốt, mỗi một học kỳ đều lấy được học bổng, các phương diện khác cũng vô cùng xuất sắc, ở trường còn làm phó chủ tịch hội học sinh, rất xinh đẹp a, tính tình cũng tốt, thật sự là quá hoàn mỹ, đúng là em gái em mà!”
Cậu lải nhải hồi lâu, thấy Trịnh Thu Dương không lên tiếng, hỏi: “Sao vậy? Có phải hôm nay dọn nhà mệt quá không?”
Trịnh Thu Dương đắm chìm trong việc Viên Thụy không chém chết kẻ “Bắt cá hai tay” là hắn, vô cùng tiếc nuối, hàm hồ nói: “Ừ, có một chút.”
Con người lúc mệt sẽ rất dễ bực dọc, Viên Thụy thấy mình lúc nãy om sòm quá liền ngậm miệng lại không làm phiền anh nữa, lấy điện thoại ra lướt weibo, rất nhanh lại vui vẻ muốn lải nhải thêm.
Trịnh Thu Dương chú ý thấy, chua chua nói: “Thấy cái mặt vui mừng này của em, Bách Đồ lại chuyển phát weibo em?”
Không phải là hắn cố tình gây chuyện, mà lần trước lúc được Bách Đồ chuyển phát, người này ở trên giường giật nảy mình, nửa đêm cũng không chịu ngủ, so với trúng 5 triệu còn vui hơn.
Viên Thụy lại vui vẻ nói: “Không phải a! Weibo em fan tăng hơn 10 triệu rồi!”
Trịnh Thu Dương rốt cục cũng thay cậu vui vẻ trở lại, cười nói: “Phúc lợi chuẩn bị lâu như vậy rốt cục cũng được sử dụng.”
Lúc trước cậu nói weibo tăng 10 triệu follow cậu sẽ up hình lúc mình còn nhỏ, Viên Thụy đã sớm chuẩn bị xong ảnh chụp, lập tức biên soạn văn bản, lại sửa chữa nhiều lần mới up lên.
Trịnh Thu Dương cũng hơi tò mò, hắn chỉ biết là Viên Thụy chuẩn bị ảnh chụp nhưng không biết là ảnh gì, Viên Thụy cứ thần thần bí bí không cho hắn xem. Lúc đợi đèn xanh, hắn lấy điện thoại ra lên weibo xem, “Đây là phúc lợi của mọi người, cảm ơn mọi người! Tui sẽ càng ngày càng cố gắng!” Phía dưới là tấm hình chụp Viên Thụy tròn 100 ngày tuổi, bụ bẫm cười tươi rói, trên người cái gì cũng không còn mặc, trong lòng còn ôm một con cá lớn, rất giống tranh tết trẻ em, Tiểu JJ thì bị Viên Thụy che bằng một hình sticker.
Mấy phút sau, weibo đã chuyển phát hơn 3000, bình luận cũng vượt 2000, Trịnh Thu Dương lướt xem bình luận, cái đứng đầu là “Lần sau đừng che a, tụi em không có chê của anh nhỏ đâu [dog] ” Được nhấn like hơn 400, ID và avatar nhìn lướt qua là biết là con gái.
Trịnh Thu Dương: “Ha ha ha.”
Viên Thụy cười đến đỏ mặt, có chút kiêu ngạo nói: “Fan của em rất đặc biệt, đúng không?”
Lúc đổi qua đèn đỏ, Trịnh Thu Dương cất điện thoại tiếp tục lái xe, hỏi: “Tấm này em lấy ở đâu vậy? Sao anh chưa từng thấy?”
Viên Thụy nói: “Không có ở nhà chúng ta, ở chỗ ba em, lúc trước em vô tình tìm được.”
Trịnh Thu Dương nói đùa: “Thật ra không có gì đâu, anh đâu phải con nít thích ăn giấm chua.”
Viên Thụy cười chụp lấy cánh tay của anh, nói: “Mới không phải sợ anh ghen a, là anti-fan em ngày càng nhiều, làm gì cũng bị chửi. Lần trước em chụp hình tắm biển ở Hải Nam, nhiều người nói em trước kia làm người mẫu là nhờ PS…, cơ ngực cơ bụng toàn là thịt, chính là em gần đây không có tập thể hình a, cơ đương nhiên không còn rõ như trước. Em muốn giải thích nhưng đại diện lại không cho, nói là càng nói càng bị ghét.”
Trịnh Thu Dương cũng nói: “Đừng để ý tới bọn họ, em càng để ý bọn họ càng mạnh hơn, càng dùng sức bôi đen em.”
Viên Thụy cười nói: “Không sao, em lại không hít thuốc phiện không chơi gái, không có nhúng tay vào hôn nhân người ta, cũng sẽ không cưới trong cưới ngoài…, không làm chuyện xấu thì không sợ họ bôi đen.”
Kết quả ngày hôm sau, Viên Thụy đã bị bôi đen lên đầu bảng.
Lúc Lý Linh Linh hết sức khẩn cấp gọi điện thoại tới, cậu còn đang mơ mơ màng màng chưa tỉnh ngủ. .
Vì là chủ nhật, Trịnh Thu Dương không phải đi làm, hôm qua lại mới dọn nhà, buổi tối còn lăn lăn trên giường mới hơn một tiếng mới đi ngủ, sáng nay Viên Thụy cũng không có việc gì làm, hai người liền ôm nhau ngủ nướng.
Lý Linh Linh ở đầu bên kia gần như gào thét: “Hai người tại sao không kéo rèm cửa? Có biết bao nhiêu vết xe đổ chỉ bởi vì không kéo rèm cửa mà gây ra tai họa không hả? Mất trí rồi sao!!!”
Viên Thụy còn đang choáng váng, “Đâu có không kéo rèm a.” Cậu chậm chạp quay đầu nhìn, thấy rèm cửa mới mua được kéo vô cùng nghiêm chỉnh.
Trịnh Thu Dương quẹt cằm dưới hõm vai cậu, hỏi: “Sao vậy?”
Lý Linh Linh nghe được giọng Trịnh Thu Dương, hai người này rõ ràng là đang ở trên giường, càng thêm tức ngực khó thở, gầm thét lên: “Đã là lúc nào rồi mà hai người còn ân ân ái ái? Mau xem tin tức hôm nay đi, tỉnh tỉnh! Một lát nữa Triệu Chính Nghĩa sẽ tới đón cậu!”
Cô cúp điện thoại, Viên Thụy vội dùng di động lên mạng xem, trong nháy mắt tỉnh cả người, mở to mắt nói: “Sao có thể như vậy a!”
Trịnh Thu Dương lấy điện thoại của cậu qua xem, ngẩn người chửi một câu: “… Con mẹ nó.”
Trên trang toàn là tag #Viên Thụy bị lộ cảnh hôn cùng người đồng giới trong video# #Viên Thụy đồng tính luyến ái # #Á quân chung kết 2015#
Hiện tại từ ngữ nóng sốt nhất là “Viên Thụy là đồng tính luyến ái”.
Trịnh Thu Dương: “…”
Viên Thụy: “…”
Trịnh Thu Dương nói: “Mở video ra xem.”
Trước lúc mở ra, trong lòng bọn họ còn có chút hy vọng, có lẽ chỉ hơi phóng đại lên thôi, dù sao hai người họ cũng rất chú ý, đặc biệt là sau khi Viên Thụy nổi thì khi ở bên ngoài càng cẩn thận hơn trước rất nhiều. Ngoại trừ ở nhà, hai người từ đó tới giờ hầu như chưa từng vượt qua bất kỳ cử chỉ thân mật nào, quàng vai đã là giới hạn rồi, về đến nhà điều ghi nhớ đầu tiên luôn là kéo rèm cửa xuống.
Nhưng Lý Linh Linh lại nói không có rèm cửa?
Đoạn video này dài 3 phút 27 giây, hình ảnh là một cánh cửa sổ, trong cửa sổ có người đưa lưng về phía ống kính, giọng trong video đã được xử lý biến âm, nói: “Là Viên Thụy sao? Nhìn màu tóc với chiều cao hình như là vậy.”
Trong video có thêm một người đàn ông đi tới cạnh cửa sổ, cùng Viên Thụy hư hư thực thực sóng vai đứng đó, còn thuyết minh: “Hai người đang tán gẫu.”
Một lát sau, người đàn ông kia giơ tay lên ôm vai người bên cạnh, hai người quay mặt lại nhìn nhau, kẻ quay không chịu cô đơn nói: “Định làm gì a? Ai ai ai, cứ thế mà hôn sao!”
Kẻ quay quả nhiên cực kỳ kích động, thu tiêu cự lại gần hơn, bởi vì góc độ hôn môi, mặt nghiêng của hai người bị thấy hết sức rõ ràng.
Giọng trong video còn méo mó chửi: “Fuck, con mẹ nó chứ, fuck fuck! Chơi nhau hả… ” Video bắt đầu rung lắc, giống như muốn để lại nhiều không gian tưởng tượng cho người xem.
Trịnh Thu Dương đỡ trán, chửi: “Con bà nó!”
Viên Thụy lại mở ra nhìn một lần nữa, chợt nói: “Em nhớ rồi, không phải không kéo rèm cửa mà là hôm đó nhà chúng ta chưa có rèm.”
Trịnh Thu Dương: “…”
Viên Thụy nhảy xuống, đến bên cửa sổ kéo một mảnh rèm nhìn ra ngoài, lầu đối diện nhà bọn họ cũng là một tầng chung cư, thời tiết không tốt lắm nên quần áo lâu khô, vài hộ gia đình đối diện đều treo rất nhiều quần áo.
Cậu không hiểu cứ quay lại nhìn, vừa mặc quần áo vừa kỳ quái nói: “Hàng xóm đối diện chỉ giống hộ gia đình bình thường, chó săn này quay từ đâu a?”
Trịnh Thu Dương xem bình luận trên weibo, trừ số ít người nói lí lẽ đó là cuộc sống riêng của minh tinh thì phần lớn đều nói thật ghê tởm, chủ đề HOT toàn gắn tag #Viên Thụy cút ra khỏi giới giải trí#, ngay cả bình luận trong weibo Viên Thụy cũng toàn là chửi rủa ô ngôn uế ngữ, cùng “Quá manh quá dễ thương” tối hôm qua thật sự là khác biệt một trời một vực.
Trong lòng hắn không biết là tư vị gì, thấp giọng nói: “Chuyện này đều tại anh.”
Viên Thụy lại cười nói: “Anh sao vậy? Em đã muốn come out từ sớm rồi nhưng chị Linh Linh lại không cho, đúng lúc có người giúp em thông báo, cũng tốt.”
Trịnh Thu Dương: “…”
Viên Thụy nói: “Rồi hãy nói, muốn trách thì trách em a, hôm đó là em chủ động hôn anh.”
Trịnh Thu Dương yên lặng nhìn cậu, cảm giác so với bị người ta mắng chửi còn khó chịu hơn, sắc mặt vô cùng khó coi.
Viên Thụy quỳ một gối cạnh giường, hai tay đang nâng mặt Trịnh Thu Dương, chân thành tha thiết an ủi nói: “Anh đừng bày vẻ mặt này, em bị mắng chửi không phải tại anh, ngày đầu tiên sau khi bước vào giới giải trí em đã biết sẽ có ngày này, ai bảo em trời sinh đã là gay, cùng lắm thì không theo nghề này nữa.”
Trịnh Thu Dương động tình nói: “Được, cùng lắm thì không làm nữa. Sau này anh nuôi em.”
Viên Thụy khoát tay một cái nói: “Không cần, em có tiền.”
Trịnh Thu Dương: “…”