Qua mấy ngày sau thì tâm trạng của Gia Hân cũng đỡ hơn nhưng lúc đó là có Bách Quân ở nhà ,cho đến khi mà anh đến công ty thì vẻ mặt u sầu đã xuất hiện trở lại .Cô ngồi thu mình lại ở trong phòng ,còn những lúc xuống phòng khách hay đến hoa viên thì cũng trầm tư suy nghĩ rất lâu mà không để ý đến thực tại .
Gia Hân ngồi trong lòng lặng lẽ rơi nước mắt ,cô biết trong giai đoạn này khóc là không tốt nhưng chẳng hiểu sao không điều tiết được tâm trạng của bản thân ..
" Cốc ….cốc ."
" Phu nhân đến giờ ăn trưa rồi" nữ hầu đặt thức ăn xuống bàn rồi đi vào nhà tắm lấy quần áo đem đi giặc .Cho đến khi đi ra thì thấy Gia Hân vẫn ngồi đó ,thức ăn cũng chưa động đậy gì cả .
Xuân Ca lắc đầu rồi đi ra ngoài,cánh cửa phòng được đóng lại thì Gia Hân lại thở dài một cái .Cô đưa tay lên lao nước mắt rồi cầm muỗng lên mút thức ăn bỏ vào miệng .Tuy là đói bụng nhưng ăn vào chẳng có mùi vị gì cả ,chắc có lẽ cô ăn chỉ là vì con mà thôi ..
Sau khi ăn xong thì cô đem xuống nhà để vào bồn lavabo rồi đi lên phòng .Gia Hân bước vào phòng thì liền leo lên giường nằm xuống ôm gấu bông rồi ngủ thiếp đi .Cô muốn ngủ, muốn cho bản thân mình thoải mái một chút ,với lại em bé cũng cần được nghỉ ngơi .
Cô ngủ đến 2 giờ chiều thì cũng thức dậy ,lúc này tâm trạng cũng đỡ hơn nhiều rồi .Gia Hân ngồi dựa lên thành giường rồi đưa tay dụi mắt cho tỉnh ngủ ,nếu bây giờ mà ở trong căn phòng rộng lớn này mãi chắc cô sẽ buồn chán đến chết ..
Khoảng chừng 30 phút sau cô thay cho mình một bộ váy mới ,chân đi giày búp bê phụ kiện thì có túi xách và dây chuyển...
Sau khi mọi thứ xong xuôi thì cô liền đi xuống nhà ,ông quản gia thấy cô ra ngoài thì có chút bất ngờ .Mấy ngày qua chẳng phải tâm trạng phu nhân không tốt sao ,lỡ cô ấy ra ngoài có chuyện gì chắc ông sẽ bị cậu chủ đánh chết cho mà xem với lại bây giờ trong bụng của Gia Hân còn có giọt máu của Hàn gia nữa ...
" Phu nhân cô định đi ra ngoài sao " .
Cô gật đầu,hai mắt cong lên cười với Lương Kha ..
" Dạ vâng ,cháu định ra ngoài mua đồ và đi dạo .."
"Ừm ,vậy cô cho Xuân Ca đi cùng đi .Có người đi chung với cô thì ông già này cũng đỡ lo hơn "
Trong câu nói cô hiểu những gì mà ông ấy nói ,chắc có lẽ lạc sợ Bách Quân trách phạt đây mà ..Cô cười cười rồi cũng gật đầu đồng ý ,dù sao có người đi cùng cũng sẽ vui hơn .
5 phút sau cô và Xuân Ca di chuyển ra xe , ở phía trước thì có 2 vệ sĩ ,một người thì lái xe còn người còn lại thì ngồi ở ghế phụ ..
Cô biết là Bách Quân lo lắng cho mình nên mới cử nhiều vệ sĩ như vậy ,Gia Hân cũng vui vẻ bình thường không tỏ ra khó chịu gì cả .
Ngồi ở bên cạnh có Xuân Ca nói chuyện cùng cũng khiến cho tâm trạng cô tốt hơn ,ánh mắt cũng không còn buồn nữa ..Một lát sau xe dừng ở trung tâm thương mại,cô và Xuân Ca đi trước còn hai người vệ sĩ thì đi ở phía sau .
Xuân Ca lần đầu tiên được đến những nơi sang trọng như thể này cho nên cô bé cũng có chút phấn khởi,hai mắt cứ nhìn quan sát liên tục...Lát sau Gia Hân ghé lại cửa hàng quần áo nam ,cô mua cho chồng mình mấy cái áo sơ mi và cà vạt .Mặc dù cô biết được anh chỉ mặc quần áo đắt tiền ở bên nước ngoài hoặc là có nhà thiết kế riêng nhưng cô vẫn muốn tự tay mua cho anh ấy ..
Vệ sĩ thanh toán tiền rồi xách đồ đi theo hai cô gái ở phía trước .Tiếp đến, Gia Hân dẫn Xuân Ca đi đến cửa hàng quần áo nữ trẻ trung ..
"Xuân Ca ! Em thích gì thì cứ chọn đi ,hôm nay chị mua cho em "
" Phu nhân ! "
" Đây là lòng thành của chị mà " Gia Hân cười cười rồi vỗ vai của Xuân Ca...
"Dạ ! Vậy em cám ơn chị "
Bây giờ Gia Hân đang có thai cho nên không có mặc váy eo nhỏ,váy ngắn được .Ở nhà Bách Quân đã mua cho cô rất là nhiều đầm bầu mặc cho thoải mái rồi..
Hai tên vệ sĩ đi theo ở phía sau cũng không ngoại lệ ,cô cũng cho bọn họ lựa chọn tùy thích mua bao nhiêu cũng được .Giờ này còn sớm chỉ mới hơn 5 giờ mà thôi,cô và bọn họ cùng nhau đi mua sắm uống trà sữa ,mua đồ ăn vặt và cả bánh ngọt nữa ..
Ngày hôm nay được đi chơi ,ăn uống thoải mái cho nên cô cũng vui hơn hẳn .Gia Hân và Xuân Ca chơi trò gắp thú
bông ,thổi bong bóng,...
Đám vệ sĩ cũng không ngờ phu nhân nhà này lại dễ tính và trẻ con như vậy ...Ông chủ đã hào phóng rồi mà phu nhân lại càng hào phóng hơn nữa , từ chiều đến giờ hết ăn món này rồi đến ăn món kia khiến cho bọn họ no căng cá bụng .
Vui chơi đã đời mà quên mất thời gian phải về nhà ,cho đến 8 giờ thì cô mới nhớ ra rồi bảo mọi người lên xe về nhà .Cô thì vui vẻ nhưng đâu biết rằng có người đang ở nhà chờ mòn mỏi ,ngóng trông như thế nào .