Vì Yêu Nên Không Thể Kiểm Soát

Chương 49: Cha Con Gặp Nhau




Qua mấy ngày sau thì tình hình vẫn như vậy ,anh vẫn nằm trên giường bệnh khiến cho cô rất là buồn bã. Ngày ngày cô nói chuyện với anh nhưng chỉ có một mình cô nghe mà thôi. Dương Tuấn và mấy y tá điều trị cho anh cũng buồn theo. Nhưng so với tình hình hiện tại thì giữ được cái mạng này thì quá là may mắn rồi ..

Bách Quân anh nhất định phải khỏe lại nếu không em sẽ không tha thứ cho anh đâu .Anh phải tỉnh dậy ,nhất định phải tỉnh dậy .

Buổi trưa y tá đi vào trong tiêm thuốc cho anh .Lát sau bọn họ kiểm tra sức khỏẻ cho bệnh nhân rồi ghi chú gì đó và cũng đẩy xe y tế đi ra ngoài ...

Đúng lúc này có một người đàn ông đi vào đó chính là Đoàn Khanh ,ông ấy chính là ba ruột của cô. Nhưng chưa bao giờ ông ấy xem cô là con gái ,mà chỉ xem cô là đứa ô sin ở trong Đoàn gia mà thôi .

Hiện tại bây giờ đã gần 7 năm không gặp nhau rồi .Ông ấy cũng già hơn trước,mái tóc cũng có vài sợi tóc bạc ,nếp nhăn cũng nhiều hơn trước .

Thấy không khí khá là im lặng cho nên cô là nguồn lên tiếng trước:" ông đến đây có chuyện gì sao "

" Mày còn hỏi nữa hả đã đi tù hơn 6 năm trời .Đã vậy bây giờ còn gù quến con trai tao nữa " ông ta vừa nói vừa nhìn chầm chầm vào người cô .

Thì ra là đến vì chuyện này. Nhưng cô cũng đã hạn chế hết mức có thể rồi mà. Cô biết Gia Khiêm đã có vợ cho nên cũng đã tránh tiếp xúc đối với anh .

" Tôi không có gù quến ai cả ,là anh ấy tự đi đến đây "

" Hừ ,hôm nay còn biết trả treo nữa hả .Tao nói cho mày biết là hãy tránh xa con trai tao ra ,nó đã có gia đình rồi "



" Vâng, tôi biết rồi...ông có thể về được rồi đó "

" Nếu mày không chịu nghe lời tao thì đừng có trách "

Khi nói xong thì ông ta cũng nhanh chóng rời đi. Bởi vì ở đây đâu đâu cũng có vệ sĩ của Hàn gia trông coi nên ông ta cũng không dám quá phận .

Đúng là số phận nghiệt ngã mà .Từ trước đến giờ chưa có người cha nào mà đối xử với con gái mình như vậy thế .

Nhưng đối với cô thì việc này nó xảy ra hàng ngày, hàng giờ .

Thế là nguyên ngày hôm đó tâm trạng của cô không hề tốt một chút nào cả .Cơm nước cũng không ăn gì cả ,đầu óc cứ mơ mơ màng màng.

Buổi tối Gia Hân tắm rửa xong xuôi thì đi lại kế bên Bách Quân ngồi xuống .Cô nhìn anh một hồi lâu thì lại không chịu được mà rơi nước mắt .

Bỗng dưng một lát sau nhịp tim cứ lên xuống liên tục ,máy móc kế bên cũng nhảy số không ngừng, khiến cho cô rất lo sợ. Cũng may là cô kịp thời bấm nút ở trên đầu giường để gọi bác sĩ đến ..

Khoảng chừng 5 phút sau thì có bác sĩ và y tá đi đến .Dương Tuấn cũng có đi cùng .

" Đẩy vào phòng cấp cứu gấp "

Gia Hân nghe Dương Tuấn nói như vậy thì cũng không biết là anh bị gì nữa, không biết có nghiêm trọng hay không .



Tại phòng cấp cứu.

Cô và bác quản gia ngồi trước phòng cấp cứu mà chờ đợi .Hơn 7 tiếng đồng hồ thì bác sĩ mới đi ra ...

"Anh ấy sao rồi"

"Ừm Bách Quân đã qua cơn nguy kịch rồi ,lúc nãy nhịp tim không ổn định nên mới có tình trạng như vậy .Thời gian tới cô nhớ nói chuyện với nó nhà biết đâu nó sẽ tỉnh "

"Ừm .."

" Cám ơn anh nhiều lắm ."

May quá anh ấy không có sao cả .Bây giờ cô mới dám thở phào nhẹ nhõm trong lòng .Một lát sau anh được đưa trở về phòng chăm sóc đặc biệt ..

Đến bây giờ thì cũng rạng sáng luôn rồi ,Gia Hân đi vào trong nhà vệ sinh rửa mặt cho sạch sẽ và đón chào một ngày mới.

Còn ông quản gia thì đi về nhà chuẩn bị một ít thức ăn cho cô .Dạo gần đây do một tay cô chăm sóc cho cậu chủ nên đã ốm rất nhiều ..

Một lát sau Gia Hân ngồi kế bên Bách Quân mà đã ngủ từ bao giờ luôn rồi .Cô có chút mệt mỏi mà dựa người xuống giường bệnh mà thiếp đi ..