Vì Yêu Nên Không Thể Kiểm Soát

Chương 34: Càng Yêu Càng Đau




Buổi tối 11 giờ đêm Bách Quân quỳ trước bàn thờ của em gái mà nói đôi điều " Uyển Linh có phải giấc mơ năm xưa là em báo mộng cho anh không,anh xin lỗi"

Người đàn ông vừa khóc nấc vừa quỳ xuống sàn nhà mà tạ tội .Năm xưa anh có mơ một giấc mơ về em gái mình nhưng anh cũng không ngờ đó lại là một điềm báo .

Thế là suốt đêm anh cứ quỳ trước bàn thờ rồi không chịu về phòng ngủ và cho đến sáng hôm sau ông quản gia thấy mới đỡ thiếu gia đi về phòng nghỉ ngơi .Mấy ngày nay thấy cậu chủ không ăn uống gì cả khiến cho ông rất là xót xa .

Chuyện của Gia Hân ông cũng có nghe Dương Tuấn và đám vệ sĩ nói ra khiến cho ông có chút bàng hoàng và cũng không nghĩ là Hà Thanh lại làm chuyện động trời như vậy .

Còn Bách Quân thì đúng là đáng trách mà mọi chuyện lúc đó còn chưa rõ ràng mà đã tống Gia Hân vào tù rồi và dường như hiện tại bây giờ cậu chủ đang hối hận từng ngày .

Ông đỡ cậu chủ vào phòng rồi cho người đem chút thức ăn lên. Mấy ngày nay chỉ uống rượu cho nên sức khỏe đã và đang xuống dốc .

Buổi sáng thì La Sơn đi ra vườn làm cỏ và tưới nước cho cây còn buổi trưa thì anh dẫn cô lên thị trấn mua đồ mới và đi tìm việc.

Anh mua cho cô ba bộ đồ mặc ở nhà và hai bộ quần áo đi làm .Thu nhập của anh là nhờ công việc làm vườn cho nên đồng tiền làm ra rất cực nhưng khi mua đồ cho Gia Hân thì La Sơn không hề tiếc gì cả .

"Cám ơn anh đã mua đồ cho tôi ,khi nào tôi đi làm có tiền thì sẽ trả lại cho anh "

"Ừm vậy cũng được"

Và sau khi mua quần áo xong xuôi thì anh dẫn cô đi tìm việc làm .Hơn nữa tiếng đi rong ruổi khắp nơi nhưng vẫn không có ai chịu nhận khiến cho cô có chút thất vọng .

" Cô đừng buồn chúng ta đi thêm vài chỗ nữa đi "



"Ừm vậy chúng ta đi tiếp"

Thế là cô và anh đi vào trong một quán cà phê ở gần đó để xin việc .Sau bao lúc nỗ lực thì cuối cùng cô đã được nhận vào làm khiến cho cô có chút vui vẻ mà nở một nụ cười sáng chói như tiên nữ..

" Gia Hân vậy sáng mai cô đến làm việc nha "

"Dạ em cám ơn chị "

Cô cúi người xuống cảm ơn chị chủ quán rồi cùng La Sơn đi về nhà nhưng trước khi về thì hai người họ có ghé chợ mua thêm một ít thịt để về làm cơm trưa và cơm chiều.

Hơn nữa tiếng sau thì cả hai cũng đi về nhà ,trên đường về ai nấy cũng nhìn hai người họ khiến cho Gia Hân có chút ngại ngùng. La Sơn thấy vậy thì cũng chỉ cười cười mà thôi,anh chỉ mới tiếp xúc với cô có mấy ngày thôi mà cảm thấy có chút vui vẻ và hân hoan trong lòng .

Về đến nhà thì anh lật đật đem nguyên liệu vào trong bếp để chuẩn bị nấu bữa trưa còn Gia Hân thì đem cất đồ đạc rồi lấy chổi ra quét nhà .

Thời gian này cô muốn đi làm muốn cho bản thân mình thật là bận rộn để không phải nhớ đến người đàn ông kia nữa .Quá khứ đã khiến cho Gia Hân khá là mệt mỏi rồi cho nên cô chỉ muốn làm một cái gì đó để quên đi muộn phiền ở ngoài kia .

Tình yêu ,gia đình cô không có gì cả ,đứa con vừa được mấy tuần tuổi cũng đã mất luôn rồi và bạn bè thì càng không .

Có lẻ cô chính là cô gái cô đơn nhất trên đời này rồi bởi vì khi cô lên 20 tuổi thì mọi thứ đã lệch theo quỹ đạo và cũng không có một ai đồng hành cùng cô nữa.

Tình yêu có lẻ chính là thứ khiến cho Gia Hân chết tâm nhiều nhất. Lúc trước cô từng xem Bách Quân là cả thế giới của mình nhưng chính anh cũng vì thế giới ngoài kia mà bỏ mặc cô đơn côi một mình, khoảnh khắc ấy trái tim cô như vỡ vụn ra từng mảnh đau đớn vô cùng...

Có những lúc cô muốn hận anh lắm nhưng tình yêu nó đã ăn sâu vào máu khiến cho cô khó mà dứt ra được .