Vị Vương Gia Này Tránh Xa Ta Chút!

Chương 6: Tắm




Đêm hôm đó y bị làm tới ngất, trước khi ngất tên khốn kia bắt y gọi hắn phu quân đến khàn cả cổ họng.

Hắn nói chỉ cần y gọi hắn phu quân sẽ ngừng lại vậy mà tên khốn lươn đó cho đến lúc y ngất vẫn còn đang làm a!

Sau đó y quang vinh bị làm đến ngất những chuyện sau đó không còn biết gì nữa….

_ _ _ _ _

" Công tử, ngồi dậy uống thuốc nào" Tiểu Thúy bưng chén thuốc đen thui đến bên giường ta bảo nàng nhìn thảm trạng ta mà rùn mình thật hung tợn a

Công tử sau đêm đó thì bị sốt đến choáng váng đã nằm trên giường ba hôm rồi tối nào Vương Gia cũng đến bồi y

A nói như vậy chẳng phải địa vị công tử ở Vương Phủ sẽ càng vững chắc thêm đi!

Thẩm Nhạn lờ đờ nhìn nàng ta một cái rồi kéo chăn qua đầu giả vờ làm đà điểu.

A mất mặt quá bị làm đến ngất thì thôi đi sau đó y còn sốt đến bây giờ còn chưa xuống giường được này!

A mất mặt quá đi ⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)⁄

Y nên đào cái lỗ chui xuống!

" Công tử, nhân lúc thuốc còn nóng a mau uống đi" Tiểu Thúy vội để chén thuốc còn bóc hơi đặt cạnh bàn nhỏ kế giường lấy tay kéo kéo cái chăn ra muốn lôi người đang giả vờ làm đà điểu kia ra.

" Khô…g…m..ốn …uốn…" Giọng y khàn đặc đến tắt tiếng a đau họng quá đi khắp người đều đau.

Thật thảm!

" Nha vậy sao được! Người phải uống thuốc cho mau khỏe " còn cùng Vương gia ân ái a nửa câu sau nàng không có nói nàng không muốn đả kích thêm cho y a nhưng nàng mong y hết bệnh là thật lòng.

Tiểu Mai vừa bước vào phòng đã thấy được hình ảnh này, nàng bình tĩnh nói với Tiểu Thúy: " Công tử không muốn uống vậy ta đi mời Vương gia đến đút thuốc cho y" nói xong còn xoay người muốn đi thật.

" Không!" Thẩm Nhạn tung chăn ngồi dậy " A…ui…eo ta" vừa cử động liền thấy đau sắc mặt y trắng bệch

" Công tử!" Tiểu Thúy hô to đưa tay ra đỡ y lấy cái gói mềm lót sau lưng cho y tựa vào nó ngồi thẳng lưng dậy.

" Ta..để ta tự uống đi, không cần…phiền đến hắn đâu.." sau khi ổn định thân thể y vội đưa tay vơi lấy chén thuốc vừa thổi nguội vừa nói với Tiểu Mai.

Ư hức nàng ta đáng sợ quá đi động tí là kêu Vương gia biến thái đến huhu vẫn là Tiểu Thúy đang yêu dễ gạt hơn

Thân thể này đã quen uống thuốc dù đắng cỡ nào cũng đã gặp qua tất nhiên là không ghét thuốc rồi nhưng đó là nguyên chủ lúc trước!

Còn y cực- ghét- đắng! Nhìn cái thuốc đen thui này đi thật muốn vứt ngay luôn mấy hôm nay ngày nào cũng uống y ngán lắm rồi. Cẩn thận liếc nhìn gương mặt của Tiểu Mai thật đáng sợ nàng lúc nào cũng canh ta dùng hết thuốc mới chịu đi!

Đáng sợ như vậy sẽ ế a!

Tất nhiên phải làm như vậy rồi lần trước công tử bị cảm nắng khiến bản thân bị bệnh hại nàng và Tiểu Thúy phải ăn 10 roi da! Dù không nặng lắm nhưng có ai muốn bị đánh oan đâu tất nhiên từ sau lần đó nàng phải kiên quyết cẩn trọng hơn nữa phải nhìn chằm chằm y uống thuốc.

Hơn nữa đây là lệnh của vương gia nếu các nàng còn không chăm sóc tốt cho y e rằng cái mạng này cũng không giữ được lâu a

Đợi khi Thẩm Nhạn uống hết dược nàng tiếng lại lấy bát rồi đưa y viên kẹo mứt ăn cho đỡ đắng

Nhìn thấy kẹo mứt Thẩm Nhạn vơ tay lấy để liền vào miệng ngậm wao đúng là thuốc đắng nhưng mà đằng sau vị đắng ấy là sự ngọt ngào của kẹo mứt nha!

" Công tử nghỉ ngơi đi ta và Tiểu Thúy ở ngoài cửa" Tiểu Mai nói rồi cùng Tiểu Thúy vén chăn lại cho y sau đấy lui ra ngoài đóng cửa lại. Do dược tính y nằm một lát liền ngủ sâu.

Oa mau hết bệnh đi ta muốn ăn cá nướng cơ

Hôm đấy còn câu chưa được con nào đâu!

Tối đến trăng vừa lên, ta đang ngồi trên bàn nhai thịt trên tay phải thì cầm cái đùi gà quay tay còn lại cầm đùi vịt quay phía trước là sơn hào hải vị nha

Thịt! Thịt! Thịt!

Tâm tình ta rất tốt thì nghe thấy tiếng bước chân liền biết là ai tới.

" Đang ăn tối?"

Còn ai ngoài tên khuynh hướng S hành ta mấy hôm nay nữa!

Sau vụ lăn giường vài hôm nay đêm nào cũng tới chỗ ta ngủ may là chỉ là ngủ thuần khiết thôi, các người đừng nghĩ bậy!

Ta chẳng thèm cho hắn cái liếc mắt vẫn tiếp tục ăn thịt của mình

Xì lơ ngươi lơ ngươi tên hỗn đản

Tiểu Thúy Tiểu Mai hầu hạ bên cạnh cúi người hành lẽ hắn phất tay hai nàng hiểu ý lui ra còn đóng cửa rất tri kỉ.

Hắn hai ba bước đi tới chỗ y ngồi sát bên y hai ngón tay kéo cằm người đang lơ hắn kia thật mạnh.

" Lơ bổn vương" hắn nhướn mày hỏi trên tay tăng thêm sức lực

" A..đâu có..ngươi bỏ tay ra đã..ta đau"

Nhịn trước đã người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu a!

Hắn vừa lòng buông tay ra khỏi cằm y. Chống tay nhìn y ăn chằm chằm tất nhiên với ánh mắt mãnh liệt đó Thẩm Nhạn ăn chẳng vô nữa a vội rụt tay lại

" Ta..ta no rồi "

Ngươi là cố tình đến ngăn ta ăn đúng không!

" No rồi ?"

" Ừm " mới lạ. TvT nữa câu sau y nuốt vào trong bụng hóa thành oán niệm nhìn hắn.

A chưa no ta mới ăn thôi….

Hắn hướng phía ngoài kêu người vào dọn bàn ăn rồi lấy khăn lau tay cho y.

" A!"

Diệp Chấn đứng lên một tay bế được cả người Thẩm Nhạn lên nơi với đám nô tài ngoài cửa" Chuẩn bị nước ấm" sau đó bế y đến bên giường cởi y phục ra

" Ngươi, ngươi làm gì đó"

" Tắm "

" A ngươi tắm thì cởi đồ ta làm gì!?"

" Tắm "

" Ta hỏi ngươi đấy cởi đồ ta làm gì!"

" Tắm"

"..."

Mọe nó! Ta tức tức tức đấy!

Chân Thẩm Nhạn đã lành rồi nhưng đi đứng còn vấp vài lần khiến y lười động mặc tên biến thái này bế y trần trụi vào thùng tắm.

Dù gì chuyện đó cũng làm rồi sao phải ngại chứ! Y cũng không lỗ liếc nhìn cơ bắp trên người Diệp Chấn khiến y muốn chảy cả nước miếng! Oa tám múi! (✧ω✧)

Cơ ngực to quá!

Oa màu da lúa mạch rám nắng!

Thân hình này ta mơ ước đã lâu rồi!

Diệp Chấn nhìn thấy ánh mắt y nhìn mình thì môi khẽ công lên.

Bế Thẩm Nhạn vào thùng rồi hắn cũng bước vào cùng thùng nãy được thiết kế rộng để tắm được cho cả bốn người đấy chứ.

Vốn định bế y đến hồ nước nóng ở Tuyết Nhạn cư nhưng lại sợ y cảm lạnh nên tắm ở đây đi thôi.

Tay hắn lần mò kéo Thẩm Nhạn vào lòng ngực tách hai chân y ra để ngồi trên bụng mình.

Thẩm Nhạn: !!!

Ta còn đang bệnh đấy! Ngươi tính giờ trò đồi bại với trẻ chưa được mười tám a!

Ta phải báo quan!

Hai thán thể chạm vào nhau da thịt cọ xát làm y có chút đỏ mặt nhưng không phải vì tắm cùng mà đỏ mà là do sự tồn tại của Tiểu Chấn Chấn đang rất hưng phấn chọc chọc cây súng ấy vào mông y

Thẩm Nhạn cứng đơ người lặng lẽ lùi ra xa hung khí

Bốp!

" A?!"

Thẩm Nhạn ngơ ngác bị đánh mông

" Còn cọ lung tung đừng trách ta ăn ngươi" giọng tên biến thái khàn khàn nói bên tai y hai tay như có như không vuốt ve mông ta

Thẩm Nhạn: !?

Đại ca ngươi là chủng loài gì vậy? Sao lúc nào cũng có thể phấn khởi thế kia?!

" Ta…ta tắm xong rồi!"

Y phải chạy thôi bảo vệ hoa cúc nhỏ nữa giờ nghĩ lại đêm đó còn ẩn ẩn đau mông.

Nói rồi đưa tay vịnh vai Diệp Chấn muốn mượn lực đứng lên thì bất ngờ bị hắn kéo xuống ngã vào ngực hắn.

" A?"

Gì vậy?

" Giúp ta " giọng khàn khàn nói khẽ bên tay y.

" A?..."

" Dùng tay giúp ta" sợ Thậm Nhạn chưa nghe kĩ Diệp Chấn lại lặp lại lần nữa thuận tiện cắn vào vành tai y

" A…ngươi là cẩu sao!"

Hở tí là cắn cắn cắn tên cẩu biến thái!

Không để ý y hắn lật người y lại để lưng y tựa vào ngực hắn. Cả người Thẩm Nhạn ngồi trên bụng hắn trước mặt là hung khí gây án mạng cấp cao_

" Không dùng tay vậy dùng miệng dưới của ngươi đi " hắn thổi hơi vào tay y hai tay vòng qua người ôm y tạo thành tư thế trói buộc khiến Thẩm Nhạn không thể thoát được.

"...."

A thôi để ta dùng tay đi...