Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vị Thiếu Gia Khó Chiều

Chương 102




Uyển Ngưng nói xong thì cả hai cùng im lặng, chỉ chăm chú nhìn nhau mà không nói một câu nào. Mãi cho đến lúc này, Phong An Huy mới nhận ra rằng cô đang muốn anh nhận sai và sửa chữa. Phong An Huy chú ý đến một đồng chai rượu đã uống hết được cất vào trong một góc liền hiểu ý

Anh mím môi lại cúi xuống úp mặt vào vai cô rồi nói khẽ: " anh xin lỗi... hồm qua anh uống hơi nhiều! Dù sao thì ngày hôm qua, khi được ra mắt giới thiệu với ba mẹ em! Anh đã rất vui nên có hơi lỡ đà..."

Uyển Ngưng hừm nhẹ một tiếng: "còn gì nữa?"

Phong An Huy trưng ra bộ mặt không hiểu, chẳng lẽ trong lúc say anh đã làm gì đó không đúng với cô hay sao?

Giọng anh bắt đầu lạc đi run rẩy hỏi: " a...anh đã làm gì có..lỗi với em sao?"

Uyển Ngưng lau khô tay đi quay lại nở nụ cười tươi rói rồi đưa hai tay lên má anh nhẹ nhàng nói: " ngoại trừ việc anh nôn ra phòng thì chẳng làm gì có lỗi với em cả!! "

Một câu nói nhẹ nhàng như sét đánh ngang tai làm cho Phong An Huy hóá đá mất vài phút. Uyển Ngưng mỉm cười vỗ vai anh rồi đi ra ngoài: " Chỗ đó giao cho anh đấy! "

Phong An Huy rơm rớm nước mắt vội vàng đuổi theo Uyển Ngưng cố gắng níu kéo cô lại: " điều em nói không phải sự thật đúng không...Mau nói anh nghe đi mà!! "

Uyển Ngưng bị Phong An Huy ôm lại không khỏi thở hắt ra, nhẹ nhàng vỗ vào bàn tay đang ôm bụng của mình:

" hôm qua anh còn hôn cái gối , giữa trời lạnh như thế này còn cởi áo... rồi còn n...ưm.."

Uyển Ngưng chưa kịp nói hết đã bị Phong An Huy bịt miệng lại không cho nói nữa.Anh đỏ bừng mặt ngầng đầu lên nhìn cô với ánh mắt đỏ hoe: "a..anh không muốn nghe!! "



Nhìn thấy bộ dạng này của Phong An Huy, Uyển Ngưng cũng có chút sững người mở to mắt nhìn anh. Rồi cô đầy tay anh ra, đưa tay lên lau nước mắt của anh giọng đầy vẻ không vui: " bao tuổi rồi mà vẫn còn khóc nhè? Nín mau...nếu để người khác nhìn thấy em sẽ đánh anh đó "

Uyển Ngưng giơ tay lên doạ sẽ đánh anh như đang dỗ một đứa trẻ mới lớn. Phong An Huy thấy vậy lập tức chui vào trong lòng của cô , Uyển Ngưng thở hắt ra tự dưng thấy bạn trai mình thật trẻ con nhưng vốn dĩ anh có lúc nào trưởng thành trong mắt cô đâu? @

Sau một hồi thì Phong An Huy mới chịu đi rửa bát cùng nhưng bắt cô phải đứng canh mới chịu

Nhìn Phong An Huy lúng túng không biết rửa, cô phì cười sau đi đến chỉ tận nơi: "anh phải rửa từ trong ra..."

Nhưng rồi cuối cùng thì cô rửa bát còn Phong An Huy tráng lại một lần nữa.Uyển Noãn ngó đầu vào trong bếp thấy hai anh chị đang rửa bát chung với nhau, ngập ngừng một hồi rồi mới đi vào hỏi khẽ: " anh chị! Em muốn hỏi? "

Uyển Ngưng cùng Phong An Huy giật mình quay lại nhìn, nhìn thấy biểu cảm của hai người làm cho Uyển Noãn có chút nghi ngờ họ đã làm gì đó mờ ám nên không khỏi nhìn hai người bằng ánh mắt cảnh giác: " hai người làm gì mà lại giật mình thon thót như vậy hả? "

Uyển Ngưng vội vàng rửa tay cầm lấy khăn lau sạch tay đi rồi mới hỏi: " có chuyện gì?"

- " hừm..sắp đến sinh nhật tên đầu gỗ kia...em không biết nên tặng gì cho đầu gỗ! " Uyển Noãn nhíu mày lại khi bản thân vẫn mãi chưa thể chọn quà sinh nhật cho cậu ta dù gì thì cậu ta đối xử rất tốt với cô bé

Uyền Ngưng thấy vậy liền nở nụ cười khoanh tay trước ngực nhìn em gái với ánh mắt nghiêm túc: " hai đứa có quan hệ gì? "

Uyển Noãn nghe xong thì đăm chiêu suy nghĩ cuối cùng rồi mới trả lời: " thầy giáo và học trò? Không phải!! Chắc chắn cậu ta là chân sai vặt của em "



- " Giang Nghiên mà biết chắc sẽ đánh em đó..." Uyển Ngưng mỉm cười, nghiêng đầu nhìn em gái của mình: " thế ngày bao nhiêu sinh nhật? "

" ngày 25..." Mấy ngày nay, Uyển Noãn đã rất đau đầu không biết nên chọn quà gì cho Giang Nghiên cuối cùng thì mới hỏi chị gái.Hôm nay lại có cả anh rể ở đây thì cũng tiện hỏi xem nên tặng quà gì cho con traiUyển Ngưng quay sang nhìn anh: " nếu là anh thì anh muốn được tặng gì!"

"hẹn hò!!" Phong An Huy nghe xong dứt khoát trả lời mà không cần suy nghĩ.Uyển Ngưng thấy điều này không thể được liền xua tay gạt bỏ ý kiến của anh đi: " thế thằng bé có thích cái gì đặc biệt không?"" học..."Uyển Ngưng gật đầu: " thế tặng sách đi! "

Uyển Noãn nghe xong lập tức phản bác: " có món quà gì đặc biệt hơn không? Nghe đơn điệu quá "

Cô quay lại thấy anh đã rửa bát xong xuôi liền đem hoa quả đến cho Phong An Huy gọt vỏ rồi cô đi tìm điện thoại lên mạng tra xem lên tặng quà gì cho con trai

Uyển Noãn thấy vậy liền nhìn chị mình với ánh mắt khó hiểu: " chị chưa tặng quà cho anh rể lần nào hay sao? "

Phong An Huy nghe xong lập tức quay phắt lại nhìn chằm chằm vào Uyển Ngưng , cô lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn Uyển Noãn rồi lại quay sang nhìn anh mỉm cười ,đi thêm vài bước đến chỗ anh, đưa tay lên nhẹ nhàng vuốt ve má của Phong An Huy: " tặng nhiều rồi là đằng khác!.. trước tiên giải quyết xong chuyện của em đi đã "

Uyền Noãn hừ một tiếng chống tay vào hông nhìn chị gái: " em đang tính cứ trực tiếp chuyển tiền cho cậu ấy! "

- "...món quà thực tế đấy nhưng không được đâu "

Phong An Huy gọt táo xong liền đặt vào đĩa đưa ra cho hai người, Uyển Noãn thở hắt ra: " ngày 25 này là tổng kết lớp! Hôm đó sẽ là buổi cuối bọn em gặp nhau..rồi nghỉ đông sang mùa xuân sẽ bắt đầu thi "

Uyển Noãn thở hắt ra cứ nghĩ đến việc bản thân sắp không thể gặp đầu gỗ thường xuyên cũng có chút buồn trong lòng