Vì Sao Bé Nhỏ

Chương 13: Chương 13




 

Edit: Pinkie

Đến cuối cùng, Hàn Tinh Tinh cũng không đưa bánh quy. Ở trong phòng giải khát nghe được cuộc nói chuyện kia, nhất thời cô không có cách nào điều chỉnh tâm trạng của mình, luôn cảm thấy lúc này đi gặp tổng giám đốc Tạ thì không thích hợp. Vì thế, cô lại trở về. Dù sao từ trước đến nay, cô không phải là người dạn dĩ gì.

Nhưng nhận được ân tình nặng như vậy, không nói cảm ơn thì trong lòng cô lại cảm thấy băn khoăn, xoắn xuýt. Cô trở lại chung cư, vừa tự mình ăn hết bánh quy, vừa hết gõ rồi lại xóa tin nhắn cảm ơn để gửi cho tổng giám đốc Tạ.

Sau khi gửi tin nhắn xong, cô cũng không tiếp tục ăn bánh quy nữa mà cứ cầm điện thoại di động, nhìn chằm chằm tin nhắn. Cô cũng không biết mình muốn đợi kết quả gì, là hy vọng tổng giám đốc Tạ có thể lập tức nhìn thấy tin nhắn của cô? Hay anh ấy sẽ dứt khoát không để ý tới cô?

Nếu như tổng giám đốc Tạ lập tức trả lời cô, đây không phải lại một lần nữa chứng minh đối phương đối xử đặc biệt với mình hay sao? Nhưng nếu như đối phương không để ý cô, trong lòng cô lại cảm thấy kỳ lạ và khó chịu.

Trong lúc nhất thời, Hàn Tinh Tinh tự muốn phỉ nhổ mình, quá làm kiêu rồi!

Kết quả tin nhắn không đến, mà điện thoại lại tới. Tạ Thần không nhắn tin lại, nhưng lại gọi điện thoại cho cô.

Tay Hàn Tinh Tinh run lên, thiếu chút nữa cầm điện thoại không chắc, luống cuống suýt nữa cúp máy, nhưng cuối cùng vẫn kết nối thành công, lập tức nghe được giọng nói mang theo chút ý cười trêu ghẹo ở đầu dây bên kia, “Rốt cuộc cũng nhớ liên lạc với tôi sao?”

Lần đầu tiên gặp mặt, hai người đã có được phương thức liên lạc này, nhưng đã qua hai tháng, đây mới là lần đầu tiên hai người trò chuyện thông qua phương thức này. Cũng khó trách vì sao Tạ Thần lại nói như vậy.

Hàn Tinh Tinh nghe vậy đáp lại, sau đó nói cảm ơn lần nữa, “Tổng giám đốc Tạ, lần này thực sự cảm ơn anh. Phạm ca nói công việc mới của em đều do anh tìm cho em, anh coi trọng em như vậy, em nhất định sẽ làm việc thật tốt, không để anh thất vọng.” Lúc nói chuyện, cái tay đang rảnh kia không ngừng bẻ các đầu ngón tay của mình. Nếu như Tạ Thần có ở đây, nhất định sẽ nhìn ra được là cô đang khẩn trương.

Nghe cô nói như thế, Tạ Thần im lặng thở dài, “Ngoại trừ những thứ này ra, em không còn lời gì khác để nói với tôi sao?”

Làm việc thật tốt, sẽ không làm anh thất vọng, những lời này anh đã nghe rất nhiều lần. Đối với Tạ Thần mà nói, nói như vậy quá hình thức, dù biết bây giờ Hàn Tinh Tinh còn không biết anh chính là anh trai nhỏ mà cô biết khi ở viện mồ côi, nhưng anh vẫn hy vọng Hàn Tinh Tinh thân thiết với mình hơn một chút.

Về phương diện này, Tạ Thần cảm thấy mình cũng thật đạo đức giả, rõ ràng là bản thân không nói rõ mối quan hệ giữa hai người, muốn để Hàn Tinh Tinh thân thuộc với mình trước, về sau mới tìm cơ hội nói cho cô biết thân phận của mình, nhưng lại có những kỳ vọng và yêu cầu không thể giải thích được đối với cô ấy.

Như thế này cũng quá làm khó người ta!

Vào lúc này, hai người đều cảm thấy bản thân họ đang làm kiêu.

Nghe Tạ Thần nói như vậy, Hàn Tinh Tinh bẻ đầu ngón tay càng nhiều hơn, há miệng đóng mở nhiều lần, lại ăn nói vụng về, không biết nên nói cái gì, gấp gáp đến mức trên trán đổ đầy mồ hôi.

Mặc dù Tạ Thần không ở trước mặt cô, nhưng mà với hiểu biết của anh về cô, thì anh cũng có thể đoán được phản ứng lúc này của cô. Anh lại thở dài, cũng không ép cô, chủ động nói mấy câu, sau khi khích lệ cô một hồi thì qua loa kết thúc cuộc gọi.

Nhìn cuộc gọi bị cúp, Hàn Tinh Tinh thở phào một hơi thật to. Nếu như trước đó không phải nghe được mấy lời đàm tiếu ở phòng giải khát, thái độ của cô đã không còn lạnh nhạt lúc mới quen Tạ Thần nữa, mà sau một thời gian quen biết, trong tiềm thức của cô đã có chút thân thuộc. Nhưng bây giờ, với tình huống này, cô có chút không dám thân thiết với Tạ Thần.

Cô sợ.

Thật là nói sợ cái gì thì nhất thời cô cũng không rõ.



Ngồi xếp bằng trên ghế sa lon, Hàn Tinh Tinh click vào album ảnh trên điện thoại, nhìn ảnh chụp chung của mình và Tạ Thần, ngón tay điểm điểm lên khóe miệng hơi nhếch lên của Tạ Thần, trong lúc nhất thời cảm thấy phức tạp. Chẳng lẽ anh ấy thực sự giống như những gì mấy nhân viên kia nói, muốn bao nuôi cô sao?

Hàn Tinh Tinh mê mang, không biết Tạ Thần nghĩ thế nào, cũng không biết mình nên làm như thế nào.

Cũng may còn có công việc, sau khi bận rộn, cô sẽ không suy nghĩ nhiều đến chuyện này nữa.

Ngày thứ ba sau khi ký hợp đồng, cô lần lượt nhận được hai khoản tiền, một là tiền phí đại ngôn thương hiệu đồng hồ, một là thù lao đóng MV. Sau khi nhận được tiền, cô lập tức gọi điện thoại cho cha mình. Lần này, cô không đợi cha cô gọi điện tới hỏi, đã chủ động gọi thông báo. Sau khi kết nối, cũng không nói dài dòng, trực tiếp bảo ba cô sắp xếp cho mẹ phẫu thuật, bây giờ tiền đã đủ, không cần phải kéo dài nữa, sớm làm phẫu thuật một chút rồi về nhà tĩnh dưỡng.

Lúc này cha Hàn mới biết chuyện con gái đã biết chuyện không đủ tiền để làm phẫu thuật. Cuối cùng, bọn họ vẫn phải để con gái lo lắng cho mình. Trong lòng cha Hàn có chút xấu hổ, nhưng cũng rất tự hào. Con gái của bọn họ rất có năng lực!

“Được rồi, con yên tâm đi, thân thể mẹ con đã được tĩnh dưỡng tốt, rất nhanh sẽ được phẫu thuật.”

“Vậy khi nào xác định thời gian phẫu thuật thì cha nói cho con một tiếng nhé, nếu như ngày đó không có việc bận thì con sẽ về.”

“Ừm.”

Hai cha con không trò chuyện quá nhiều, nói xong chính sự thì kết thúc cuộc gọi.

Mà lần này, Hàn Tinh Tinh không gửi hết tiền cho cha cô mà còn gửi đi chỗ khác và để lại một ít cho mình nữa. Sau khi kết thúc điện thoại với cha, cô lại gửi cho em trai hai ngàn tiền sinh hoạt vào tài khoản Wechat của em ấy. Bởi vì mẹ cô nằm viện cần một khoản tiền lớn, tiền sinh hoạt của em trai Hàn Thừa Thừa của cô gần đây luôn khó khăn. Năm nay em trai cô đang học lớp mười hai, không thể giảm bớt tiền ăn, lại thêm tuổi này, con trai đang độ tuổi phát triển, nhu cầu về đồ ăn rất lớn. Bây giờ trong tay có tiền, tự nhiên cô cũng không thể để em trai nhà mình chịu thiệt thòi.

Hàn Thừa Thừa vô cùng bất ngờ nhận được tiền, sau khi cảm thấy bất ngờ thì không chỉ nói không muốn nhận tiền, mà còn nói mình vẫn còn tiền, không cần chị cho tiền, bảo chị nhận lại tiền.

Nhìn thấy tin nhắn trả lời, Hàn Tinh Tinh thở dài, em trai quá hiểu chuyện cũng không tốt chút nào cả!

Không trả lời lại trên Wechat cho em trai mà cô trực tiếp gọi điện thoại qua, nói tiền phẫu thuật của mẹ đã đủ, trong tay cô còn có ít tiền, không cần tiết kiệm thay cô, cứ cầm hai ngàn tiêu trước, hết thì nói với cô, cô sẽ chuyển cho.

Giọng điệu cứng rắn này trực tiếp trấn định lại em trai cô.

Khi hiểu chị gái không phải đang làm khó chính mình mà đúng thật sự là công việc thuận lợi, đã kiếm được không ít tiền, lúc này cậu mới an tâm nhận hai ngàn kia, còn hỏi bộ phim truyền hình đầu tiên của cô khi nào phát sóng, đến lúc đó cậu phải xem mới được.

“Chị còn không biết thời gian phát sóng, phụ thuộc vào xử lý hậu kỳ và sắp xếp các phim truyền hình. Chờ đến khi xác định thời gian thì chị sẽ nói cho em biết. Em phải học thật giỏi, đừng quan tâm những thứ này, chương trình học của lớp mười hai rất nặng, em cũng phải chú ý đến thân thể nữa nhé! Đừng khách khí với chị, bây giờ chị là người có tiền đó!”

Hàn Thừa Thừa nghe giọng điệu này của chị mình thì bị chọc cười, “Được, cần tiền em chắc chắn sẽ không khách khí với chị.”

“Cái này còn tạm được.”

*

Sau khi xử lý xong chuyện trong nhà thì công việc cũng nhanh chóng được sắp xếp.

Quay MV được thực hiện trước quay quảng cáo, bởi vì Nhiễm Mục đã chuẩn bị album gần xong, fan hâm mộ đang gào khóc đòi ăn, thúc giục phải nhanh lên, còn đại ngôn đồng hồ bên kia lại không quá gấp. Cho nên, sau khi ký hợp đồng không được mấy ngày thì Phạm Chính Đạt đã đích thân dẫn Hàn Tinh Tinh đi gặp Nhiễm Mục.

Trương Viện là trợ lý, nên đương nhiên cũng đi theo. Biết chuẩn bị gặp Nhiễm Thiên Vương nên trường đường đi, cô ấy thậm chí còn khẩn trương hơn so với người trong cuộc là Hàn Tinh Tinh.



Hàn Tinh Tinh vốn rất khẩn trương, nhưng nhìn có người còn khẩn trương hơn so với mình thì cảm xúc cũng dịu xuống một cách kỳ lạ. Cô buồn cười nhìn Trương Viện, “Em căng thẳng như vậy sao?”

Trương Viện gật đầu, “Căng thẳng chết mất thôi. Em là fan hâm mộ của Nhiễm Thiên Vương, theo anh ấy đã rất nhiều năm, không ngờ sẽ có cơ hội được nhìn anh ấy ở khoảng cách gần như vậy. Chị Tinh Tinh, đây đều là nhờ phúc của chị!”

Hàn Tinh Tinh nhìn cô nàng khẩn trương đến mức sắc mặt cũng thay đổi, thực sự có chút không hiểu được. Cô khẩn trương vì Nhiễm Mục quá cao siêu trong giới giải trí, cùng hợp tác với một đại thụ, đương nhiên khó tránh khỏi căng thẳng, khẩn trương. Nhưng mà Trương Viện chỉ là nhìn thấy thần tượng một chút mà thôi, có cần phải khẩn trương đến mức như vậy không?

Bởi vì không là fan hâm mộ của bất kỳ ngôi sao nào, nên cô cũng không hiểu thái độ của fan hâm mộ với thần tượng là như thế nào. Thế nhưng không hiểu thì không hiểu nhưng cô cũng không nhiều lời, giống như hồi học đại học, trong lớp cũng theo đuổi thần tượng, cô cũng không hiểu nhưng cũng không ở trước mặt người ta nói năng gì.

Ngồi ở ghế phụ, Phạm Chính Đạt nghe vậy thì cười ha ha, nói: “Về sau đối tác hợp tác với chị Tinh Tinh của em còn rất nhiều, em nên sớm điều chỉnh tâm trạng đi, nếu không lại làm cho chị Tinh Tinh của em mất mặt đó.”

Trương Viện hít sâu một hơi, “Em sẽ!”

*

Công ty đĩa nhạc Hoàng Thiên.

Hôm nay, tầng 12 mở cửa để phục vụ cho nhóm của Nhiễm Mục.

Album lần này của Nhiễm Mục có hết thảy 12 bài hát, tất cả đã thu âm xong, chỉ chờ quay MV, xử lý hậu kỳ một chút thì có thể phát hành. MV cũng chỉ còn lại 4 bài mà thôi, tất cả đều quay trong phòng. Những cảnh ngoại cảnh đều đã được quay trước đó.

Hôm nay, Hàn Tinh Tinh sẽ quay cho bài hát thứ chín.

Trong tất cả các MV, Hàn Tinh Tinh có thể nói là người không có tên tuổi nhất, cho nên lúc Nhiễm Mục lựa chọn Hàn Tinh Tinh là nữ chính trong MV của bài hát này thì rất nhiều người không hiểu, bao gồm cả người đại diện. Nhưng Nhiễm Mục có địa vị vô cùng cao, ngoại trừ là ca sĩ thì anh ấy cũng có không ít cổ phần trong công ty đĩa nhạc Hoàng Thiên. Chuyện anh ấy đã quyết định thì không ai có thể thay đổi suy nghĩ của anh ấy.

Cũng may sau khi nhìn thấy ảnh chụp của Hàn Tinh Tinh mà bên kia gửi tới, người đại diện lập tức cảm thấy đối phương cũng coi như hợp với hình tượng nữ chính, trong lòng cũng không còn ý kiến lớn gì nữa, chỉ là nữ chính trong MV của một ca khúc mà thôi, cũng không ảnh hưởng đến toàn bộ album của Nhiễm Mục.

Lúc chuẩn bị quay MV, người trong cuộc là Nhiễm Mục cũng rất chờ mong gặp được Hàn Tinh Tinh. Người mà có thể để cho thanh niên như ông già là Tạ Thần coi trọng đó, làm sao mà Nhiễm Mục lại không tò mò cơ chứ. Dù Tạ Thần nói đối phương là em gái thì anh không thấy như vậy, chỉ là khi còn bé ở chung hai năm, qua vài chục năm mà vẫn còn nhớ rõ ràng như thế, chỉ với điểm này, anh đã không tin giữa hai người không có gì đó. Cho dù trước kia em người ta là em gái, nhưng mười mấy năm trôi qua, em gái nhỏ năm đó đã trưởng thành, như thế mà không có ý nghĩ nào khác sao?

Dù sao dưới sự quan sát của anh, Tạ Thần chính là người mạnh miệng, hoặc chính cậu ta cũng không nhận ra được tình cảm của chính mình. Cậu thực sự muốn nhìn thấy sau khi quan hệ của hai người có thay đổi thì Tạ Thần sẽ như thế nào.

Thế là, khi Hàn Tinh Tinh đi theo Phạm ca tới tầng 12 của công ty đĩa nhạc Hoàng Thiên, gặp được Nhiễm Thiên Vương, lúc bị Phạm ca kéo lại chào hỏi đối phương thì cô lập tức phát hiện thái độ của đối phương cực kỳ tốt, cũng không có một chút kiêu ngạo của Thiên Vương, mà còn đặc biệt quan tâm cô, nói chuyện với nhau mấy câu thì căng thẳng trong lòng cũng vơi đi không ít.

Điều này làm cho Hàn Tinh Tinh cảm khái không thôi, tính cách của Nhiễm Thiên Vương thực sự quá tốt, tuyệt đối không giống như một số ít người trên mạng nói ngạo mạn như vậy. Những người kia nói anh ấy ngạo mạn đoán chừng đều muốn bôi đen anh ấy mà thôi.

Nhiễm Mục nhìn biểu cảm trên gương mặt cô, gần như không cần đoán cũng biết cô đang suy nghĩ cái gì, bởi vì ý nghĩ đều thể hiện rõ hết ở trên mặt. Điều này làm cho anh không khỏi có chút kinh ngạc. Cô nhóc này cũng quá đơn thuần, quá không biết che giấu suy nghĩ của mình? Chẳng lẽ Tạ Thần thích người như vậy sao?

 

------oOo------