Vì Sao Bé Nhỏ

Chương 1: Chương 1




 

Công ty giải trí Ngôi Sao.

 

Tại phòng họp nhỏ tầng 28.

 

“Được rồi!” Tạ Thần ngồi ở vị trí chủ trì, ngón tay trỏ gõ gõ trên mặt bàn, sau khi nhìn thoáng qua những người ngồi đoan chính hai bên bàn hội nghị, dứt khoát nói, “Không cần tranh cãi nữa, nữ diễn viên chính quyết định là người mà Phạm Chính Đạt vừa mới ký hợp đồng - Hàn Tinh Tinh!”

 

Phạm Chính Đạt ngồi ở vị trí gần cuối bên trái của bàn hội nghị, vẻ mặt sững sờ, sau đó lộ ra vẻ choáng váng như có được miếng bánh từ trên trời rơi xuống. Nhưng mà anh ấy nhanh chóng véo véo lòng bàn tay mình để lấy lại tinh thần, lập tức nở nụ cười tươi trên mặt, ngoài miệng thì liên tục nói cảm ơn không ngừng, “Cảm ơn tổng giám đốc, tôi sẽ bảo Hàn Tinh Tinh diễn thật tốt, nhất định không phụ kỳ vọng của ngài!”

 

Tạ Thần từ chối cho ý kiến, chỉ nhẹ gật đầu.

 

“Tan họp!”

Hai chữ này vừa thốt ra, bởi vì vấn đề chọn nữ chính mà mọi người ở hai bên bàn hội nghị phản ứng khác nhau. Mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, rồi sau đó giữ im lặng đứng dậy, ngay ngắn rời khỏi phòng họp.

 

Không một ai nói lời dư thừa.

 

Với thân phận của tổng giám đốc Tạ, đừng nói đến một bộ phim đô thị kinh phí thấp, mà ngay cả nữ chính trong bộ phim lớn anh cũng có quyền đưa ra quyết định. Hầu hết những người ngồi trên bàn họp này đều là nhân viên lâu năm của công ty, biết tổng giám Tạ chú trọng hiệu suất, nói chuyện không thích lặp đi lặp lại, ghét tranh luận về những vấn đề vô nghĩa. Bởi vì nữ chính cho một bộ phim kinh phí nhỏ mà tranh cãi với tổng giám đốc Tạ thì không có một người nào trong những kẻ già đời này sẽ phạm lỗi ngu ngốc đó.

 

Những người khác lần lượt rời đi, Phạm Chính Đạt chần chừ ở lại cuối cùng.

 

Tạ Thần nhíu mày nhìn anh ta, “Làm sao, cậu còn có việc?”

Phạm Chính Đạt lại lần nữa véo véo lòng bàn tay mình, cố gắng đè khẩn trương trong lòng mình xuống, nói: “Tổng giám đốc Tạ, bây giờ Hàn Tinh Tinh còn đang chờ trong phòng làm việc của tôi, ngài xem, tôi bảo cô ấy trực tiếp đến phòng pháp chế ký hợp đồng được không ạ?”

 

Mặc dù thịt đưa đến bên miệng, nhưng vẫn muốn ăn vào trong miệng thì mới có thể hoàn toàn yên tâm.

 

Tạ Thần liếc mắt nhìn anh ấy, nhẹ gật đầu.

 

Phạm Chính Đạt lập tức vui mừng, do dự một chút, lại thử dò xét, “Ngài chưa từng gặp Hàn Tinh Tinh đúng không ạ? Mặc dù cô ấy là người mới nhưng rất có tiềm lực, tôi bảo cô ấy đi ký hợp đồng xong rồi thì đến gặp ngài nhé? Dù sao nếu như không phải nhờ ngài mở miệng thì một người mới như cô ấy cũng không dễ dàng lấy được tài nguyên tốt như vậy!”

 

Lần này, Tạ Thần nhìn anh ấy lâu hơn một chút, nhưng vẫn không nói gì. Phạm Chính Đạt lập tức hiểu ngay, không đồng ý nhưng cũng không từ chối, này chính là ngầm thừa nhận!

“Vậy, tổng giám đốc Tạ, tôi đi trước, ngài cứ bận rộn ạ!” Trong lòng đã nắm chắc, Phạm Chính Đạt cũng không cần ở lại chỗ này làm gì nữa, động tác nhanh chóng ra khỏi phòng họp, sợ tổng giám đốc Tạ đổi ý.

 

Ra khỏi văn phòng, rốt cuộc Phạm Chính Đạt đã không còn giả bộ bình tĩnh như trước, đi về phía thang máy vài bước lại đột nhiên giơ nắm tay, tâm tình kích động nhẹ “yes” một tiếng. Làm xong động tác này, lại nhớ tới cách đó không xa là khu làm việc thì anh vội vàng thả tay xuống, chỉnh sửa quần áo lại rồi có chút lo lắng nhìn xung quanh một chút, thấy hình như không có ai chú ý tới mình thì lúc này mới khôi phục lại tư thế trầm ổn bình tĩnh! Về sau sẽ còn nhiều cảnh tượng hoành tráng như thế này nữa, anh cũng không thể không điềm tĩnh như thế được.

 

*

 

Hàn Tinh Tinh ngồi trong phòng của người đại diện Phạm ca đợi một hồi. Phạm ca nói công ty gần đây có một bộ phim mới muốn khai máy, chuẩn bị cho cô một vai. Đây là bộ phim do công ty nhà mình đầu tư, kịch bản, diễn viên cũng đều là người của công ty cả. Những nhân vật quan trọng thì không dễ tới tay cô, nhưng mà vai phụ thì có thể không thành vấn đề.

Hàn Tinh Tinh vừa mới gia nhập giới giải trí không bao lâu, có nhiều thứ không quá hiểu, cũng không có kinh nghiệm, cho nên Phạm ca nói cái gì thì là cái đó, nghĩ đến Phạm ca đang thay mình tranh thủ tài nguyên thì cô chỉ cảm thấy thời gian chờ đợi trở nên vô cùng dày vò.

 

Cô đã lo lắng không biết có thể không nhận được vai diễn hay không, cũng lo lắng khi có được vai diễn thì cô có thể diễn tốt hay không. Những lo lắng, khẩn trương trong lòng đều thể hiện hết trên mặt, khuôn mặt cô nhanh chóng co rúm lại thành một khối.

 



Ngồi cũng ngồi không yên, cô đi tới đi lui trong văn phòng......

 

Sau đó, cửa văn phòng bị đẩy ra.

 

Bước chân Hàn Tinh Tinh dừng lại, theo phản xạ có điều kiện nhìn sang thì nhìn thấy gương mặt mỉm cười của Phạm ca, vô cùng trầm ổn đi tới.

 

Phạm ca trầm ổn, nhưng mà Hàn Tinh Tinh không trầm ổn nổi. Cô vừa nghênh đón vừa lo lắng hỏi: “Phạm ca, thế nào? Có nhận được vai diễn không, là vai gì ạ, có khó diễn không......”

“Ngừng, ngừng, ngừng!” Phạm Chính Đạt vội vàng lên tiếng cắt ngang lời cô, trấn an nói, “Gấp gáp cái gì, sau này nổi tiếng, có hàng chục triệu fan hâm mộ thì làm sao duy trì hình tượng trước mặt công chúng được đây. Đây là phẩm đức nghề nghiệp, như em bây giờ, chưa được chút nào cả!”

 

Anh nói thật giống như người thất thố, kích động ở trong phòng họp và trước cửa phòng hội nghị không phải là anh ấy vậy.

 

Nhưng Hàn Tinh Tinh không biết vừa rồi Phạm ca đã trải qua những cảm xúc như vậy, bị Phạm ca nói như thế thì cô cũng tỉnh táo một chút, nhưng sau đó lại cảm thấy dở khóc dở cười, “Phạm ca, anh nói điều này hơi xa rồi đó!”

 

Lúc này, cô mới bước vào giới giải trí, còn chưa có một tác phẩm nào, Phạm ca đã thay cô nghĩ tới vấn đề hình tượng sau khi nổi tiếng. Cô cũng không biết nên cảm tạ Phạm ca để mắt tới cô, hay là bất đắc dĩ vì Phạm ca quá đề cao cô không nữa.

 

Nhìn ra cô không tin tưởng, Phạm Chính Đạt lắc đầu, người trẻ, không tin tưởng ánh mắt của anh gì cả!

Lúc trước, anh nhìn trúng Hàn Tinh Tinh, cũng đánh cuộc với chính mình, vì anh nhìn thấy được trên người cô có tiềm lực to lớn để khai thác. Hàn Tinh Tinh vừa xinh đẹp lại đáng yêu, khí chất ngây thơ, thanh thuần, không phải là kiểu mỹ nhân khiến người khác nhìn vào sẽ ca thán, nhưng với tổ hợp tướng mạo và khí chất này làm cho người khác có ấn tượng đầu tiên vô cùng tốt với cô, thuộc loại được khán giả đặc biệt yêu thích. Sau khi tìm hiểu một chút, Phạm Chính Đạt còn phát hiện, tính cách của Hàn Tinh Tinh hợp làm một với tướng mạo và khí chất, không hề tỏ vẻ kiêu căng, hoàn toàn không cố ý xây dựng hình tượng tốt đẹp, cô chỉ cần thuần túy là chính cô là đủ rồi.

 

Đây chính là thiên phú và ưu thế của cô!

 

Ai cũng biết, có bao nhiêu nghệ sĩ trong làng giải trí đang liều mạng xây dựng hình tượng tốt đẹp, đến cuối cùng bị sụp đổ, fan hâm mộ quay lưng rồi không vực dậy được. Nhưng mà Hàn Tinh Tinh hoàn toàn không cần phải xây dựng hình tượng tốt đẹp đó, đi từ cơ bản đi lên, không phải giẫm vào hố đó, Phạm Chính Đạt có thể không coi trọng cô sao?

Tóm lại, anh xem Hàn Tinh Tinh là đối tượng bồi dưỡng đặc biệt mà đối xử, ngoại trừ nhìn trúng tiềm lực bên ngoài của cô thì anh cũng cảm thấy địa vị của mình không quá ổn, cần phải nhanh chóng có được nghệ sĩ nổi tiếng để củng cố địa vị của mình. Nếu không phải người mới có tiềm lực thì anh cũng không có khả năng hao lao tâm lao lực ngay từ đầu như vậy.

 

Ngành giải trí có câu nói là nói như thế này: Để trở nên nổi tiếng thì dựa vào nâng đỡ, nhưng để đứng trên đỉnh vinh quang thì phải dựa vào mệnh! Bản thân Hàn Tinh Tinh có điều kiện tốt như vậy, hiện tại vận khí cũng tốt, vừa gia nhập giới giải trí đã nhận được vai chính, đây quả thực là ông trời thưởng cơm ăn mà! Anh gần như có thể nhìn thấy được tiền đồ sáng lạn sau này của Hàn Tinh Tinh.

 

“Đến đây, xem nào!” Phạm Chính Đạt đưa kịch bản trong tay cho Hàn Tinh Tinh, mang theo vài phần đắc ý nói, “Đây là bộ phim mà em phải quay, em phải cẩn thận nghiên cứu kịch bản, chờ sau khi tiến tổ, nhất định phải để lại ấn tượng tốt với đạo diễn và biên kịch!”

“Đây là một bộ phim hài đô thị nhẹ nhàng. Mặc dù kịch bản không quá xuất sắc, nhưng cốt truyện rất dễ dàng và thú vị, cũng coi như có chút đặc sắc. Quay xong, nổi tiếng là tuyệt đối không thành vấn đề!”

 

Hàn Tinh Tinh vừa vâng dạ gật đầu, vừa lật kịch bản ra xem, “Vậy em diễn vai gì ạ?”

 

“Nữ chính.”

 

Hàn Tinh Tinh mờ mịt ngẩng đầu, hoài nghi mình nghe nhầm, sững sờ nói: “Phạm ca, em hình như vừa nghe anh nói là em diễn vai nữ chính sao?”

 

Phạm Chính Đạt cười, chính là bộ dáng này, dễ thương đáng yêu, thả ra chắc chắn thu hút không ít fan. Anh vui mừng cười cười, sau đó trả lời nghệ sĩ của mình, “Chính là nữ chính, em không nghe lầm!”

 

Miệng Hàn Tinh Tinh dần dần há ra thành hình chữ O, nữ phụ cô còn không có ảo tưởng tới, huống hồ chi là nữ chính?

 

“Được rồi, đừng lộ dáng vẻ không có tiền đồ như vậy chứ. Chờ sau này em nổi tiếng, có rất nhiều, rất rất nhiều kịch bản tốt để em hoa mắt lựa chọn cũng không hết.”

Phạm ca làm như ghét bỏ phất tay áo, ngoài miệng lại nói, “Anh đã xin phép với tổng giám đốc Tạ, bây giờ em có thể lên phòng pháp chế tầng 28 để ký hợp đồng. Không phải em đang thiếu tiền sao, chờ ký xong hợp đồng, em sẽ nhanh chóng nhận được cát-sê của bộ phim này. Đây chính là đãi ngộ khi nữ chính cùng nhà với công ty ký hợp đồng, em nên vụng trộm vui vẻ đi!”

 



Nếu nói mới vừa rồi là bất ngờ, vậy bây giờ mới chính là vui mừng.

 

“Cảm ơn Phạm ca!” Cảm ơn xong, Hàn Tinh Tinh nhanh chóng chuẩn bị xông ra ngoài, lại bị Phạm ca kịp thời gọi lại.

 

Nhìn vẻ vội vàng không chút nào che dấu của nghệ sĩ mình, Phạm Chính Đạt tha thiết dặn dò, “Nhân vật này là tổng giám đốc Tạ tự mình mở miệng mới thuộc về em, một hồi ký xong hợp đồng thì tự đi tới văn phòng tổng giám đốc Tạ, nói cảm ơn với ngài ấy nhé! Phải thông minh một chút, anh đã cố ý tranh thủ để em lộ mặt trước mặt tổng giám đốc Tạ, nếu để cho ngài ấy nhớ mặt em thì sau này, bên tổng giám đốc Tạ có tài nguyên tốt gì thì sẽ để lại cho em một chút, như thế cũng đủ cho em sống rồi!”

Bởi vì chuyện nhận cát-sê sau khi ký xong hợp đồng, nên Hàn Tinh Tinh vội vàng đồng ý rồi đeo túi xách nhạy đi trước.

 

Phạm Chính Đạt không khỏi trừng mắt, vừa mới nói không bao lâu là phải chú ý hình tượng gì đó thì đã quên hết rồi! Quên đi, anh lắc đầu bật cười, Hàn Tinh Tinh chọn làm nghệ sĩ vốn bởi vì mẹ cô ngã bệnh, cần phải dùng tiền gấp, nếu không cô sẽ không trở thành nghệ sĩ hợp đồng dưới trướng anh. Nói đến đây, anh cũng coi là nhặt được bảo bối.

 

Ài, anh ngẫm lại, hiện tại Hàn Tinh Tinh đi ký hợp đồng, anh nên làm cái gì đây? À, đúng rồi, phải chọn trợ lý cho Hàn Tinh Tinh, sau này tiến tổ phải cần dùng đến.

 

*

 

Sau khi ở phòng pháp chế ký hợp đồng xong, Hàn Tinh Tinh lập tức trông mong chờ lấy cát-sê, thậm chí còn lớn mật đến phòng tài vụ thúc giục một chút, kết quả nhân viên phòng tài vụ nói với cô rằng, chuyển tiền cát-sê cũng có quá trình, còn phải đợi một khoản thời gian nữa. Nhưng mà việc chậm trễ cũng không quá lâu, trong vòng ba ngày thì cát-sê lập tức về tài khoản.

Hàn Tinh Tinh thất vọng ồ một tiếng, nghĩ đến những lời vừa rồi Phạm ca căn dặn, thì hỏi thăm tìm đến văn phòng Tổng giám đốc.

 

Văn phòng Tổng giám đốc.

 

Hàn Tinh Tinh đứng cách đó vài bước trước bàn làm việc, hơi cúi đầu, “Tổng giám đốc Tạ, cảm ơn ngài đã cho tôi cơ hội được diễn vai nữ chính lần này, tôi nhất định sẽ diễn thật tốt, tuyệt đối không phụ tín nhiệm của ngài......”

 

Nói đến đây, cô tạm ngừng, không biết còn có thể nói cái gì nữa.

 

“Ừm......” Lông mày cô nhíu chặt lại cùng một chỗ, đau khổ nghĩ phải nói gì tiếp, “Chờ một lúc nữa trở về tôi sẽ nghiêm túc đọc kịch bản......”

 

“Ngẩng đầu lên!” Một giọng nói êm tai từ phía trước truyền đến.

 

Hàn Tinh Tinh lập tức dừng suy tư, theo lời ngẩng đầu nhìn qua.

Nhìn thấy người thì lập tức ngây ngẩn cả người.

 

Đây là tổng giám đốc Tạ?

 

Không chỉ có giọng nói êm tai, người cũng vừa tuổi trẻ vừa anh tuấn, không hề chênh lệch so với đại minh tinh trong giới giải trí, hoàn toàn khác biệt với người đàn ông trung niên, già nua trong tưởng tượng của cô, có thể nói là hoàn toàn tương phản!

 

Trong lòng Hàn Tinh Tinh nhẹ nhàng thở ra một hơi thật dài!

 

Bát quái làm hại cô!

 

Không phải tất cả ông chủ đều là những ông chú trung niên, ông chủ là thanh niên vừa tuấn tú vừa nhiều tiền như tổng giám đốc Tạ thực sự quá tốt rồi!

 

------oOo------