Thiếu niên cười "hì hì" hai tiếng, đôi mắt cong lên, trông hệt như chú hồ ly đã đạt được mục đích của mình.
Nếu là lúc trước khi còn chưa quen thì có lẽ 001 sẽ hỏi thêm vài câu, nhưng sau hai phó bản, nó hoàn toàn chắc chắn rằng vừa rồi ký chủ cố ý.
001 vỗ tay:【Ký chủ giỏi quá.】
Tâm tư Cá vàng nhỏ đơn thuần, được khen hai câu đã không chịu nổi, cả khuôn mặt đỏ bừng, vội vàng chạy mất. 001 càng cảm thấy Cá vàng nhỏ ngốc nghếch ngây ngô.
Nha Thấu chân thành nói: "Nhưng cậu ấy đẹp thật mà."
Tuy vừa rồi cậu nói có mục đích nhưng vẫn là lời thật lòng, không thì cũng không thể làm cho Cá vàng nhỏ mê muội choáng váng được.
Mà tên Criller trong miệng cậu ta nói chắc là Người cá đuôi bạc đã đưa cậu về, lại còn là Vương của tộc Người cá nữa chứ.
Cá vàng nhỏ đến một chuyến đã nói cho cậu biết thông tin mà đám người cá kia không muốn nói.
Một bé cá vàng xinh đẹp ngây thơ là đối tượng tốt nhất để lấy manh mối, có điều không biết cậu ta còn quay lại nữa không nhỉ.
001:【Cậu ta sẽ quay lại thôi.】
Dù sao thì mục tiêu ban đầu của con cá vàng kia là cảnh cáo Nha Thấu tránh xa Criller, chẳng những chưa hoàn thành mục tiêu này mà còn vấp ngã một cái trước chướng ngại vật Nha Thấu, với tính cách đó của cậu ta thì sớm muộn gì cũng sẽ quay lại.
Chỉ là vấn đề thời gian thôi, phải chờ cậu ta thoát ra khỏi nhận thức mình bị tình địch làm cho mê muội thì cậu ta mới đến.
Nha Thấu gật đầu, mở bão bình luận ra.
Thứ này là màn hình ảo nên dù ở dưới nước cũng không bị ảnh hưởng gì.
Mà nguyên nhân cậu mở ra là vì trong phó bản trước, lúc cậu bị tên Ma cà rồng lai kia nhốt lại, trong bình luận có người nói Thẩm Thính Bạch đang ở gần đó.
Cho nên bình luận trong phòng livestream hẳn là có thể truyền đạt thông tin vị trí, chỉ cần không quá phận thì sẽ không bị hệ thống chặn.
【Vợ ơi nhìn anh này, anh ke đầu cho em xem nhé!】
【Không có chuyện gì, may quá, tôi không mong streamer hẹo sớm như vậy đâu, mãi mới tìm được một phòng hợp mắt thế này cơ mà.】
【Tôi còn tưởng streamer gặp tai nạn trên biển sẽ chết luôn chứ, xem ra mạng streamer vẫn lớn ghê ha.】
Có lẽ vì phó bản này mới mở nên số người xem lần này đông hơn lần trước rất nhiều, thành ra xuất hiện thêm khá nhiều người nói chuyện quái gở làm người ta khó chịu.
Nha Thấu coi như không thấy, vừa định mở miệng thì có ID quen thuộc nhảy ra.
【Chị biết Nha Nha muốn hỏi gì, nhóm Tạ Thầm đều đang ở trên bờ, giờ đang đi tìm em đấy, Nha Nha đừng sợ nha.】
【Có thể nói ngoài vợ anh ra thì chín người chơi còn lại đều ở trên bờ hết, chỉ mình vợ anh bị rớt xuống biển thôi, khổ quá đi mất.】
Có vẻ như bọn họ còn muốn tiết lộ thêm gì nữa, nhưng vì liên quan đến thông tin mấu chốt nên đã bị hệ thống làm mờ hết.
Nhưng biết được một tin đã tốt lắm rồi, Nha Thấu gật đầu: "Cảm ơn chị."
Cho nên mười Người chơi hệ thống đưa vào lần này hẳn đều là loài người. Chỉ có cậu đặc biệt hơn xíu, địa điểm bắt đầu được định ở trên tàu.
Tàu đắm, yến tiệc, được Người cá cứu, nghe có vẻ rất giống đoạn mở đầu trong câu chuyện cổ tích cậu nghe hồi nhỏ.
Nhưng tình huống bây giờ khác trong truyện, Người cá trong truyện vừa gặp đã yêu con người mình cứu, còn tên Người cá đuôi bạc Criller kia vốn chẳng định cứu mình, đã thế còn muốn cắt lưỡi mình, hắn ta ghét mình.
Tính tình rõ xấu.
...
Mà Người cá đuôi xanh lơ ngoài phòng nhìn cá vàng lúc ra biến thành cá đỏ, bơi còn rõ nhanh, tốc độ này chỉ có thể sánh được với lúc đang mùa sinh sản, cậu ta vô tình xông vào bị đám Người cá khác điên cuồng đuổi theo.
Bên trong xảy ra chuyện gì rồi à?
Sắc mặt Người cá đuôi xanh lơ lập tức thay đổi, vội vàng bơi vào xem tình hình của thiếu niên, thấy thiếu niên vẫn ổn ngồi trong vỏ sò mới thở phào.
Không sao là tốt rồi.
Không thì với bất kỳ bên nào trong bọn họ cũng đều là tổn thất cực lớn! Đây chính là kho báu lấp lánh đó!
Thiếu niên hẳn là bị đánh thức, trông vẫn còn buồn ngủ. Cậu ngáp một cái, chỉ là miệng mới há được một nửa, lưỡi uốn xuống vừa hay chạm vào viên ngọc kia bèn lặng lẽ ngậm miệng vào.
Đây chính là điểm bất tiện khi loài người sống dưới biển, nếu không có viên ngọc này thì không biết cậu sẽ bị áp suất dưới biển đè chết trước hay là bị nước dìm chết nữa.
Nha Thấu thấy đám Người cá kia tiến vào, muốn xuống khỏi vỏ sò.
Người cá đuôi xanh lơ vội vàng bơi tới, nói với vẻ mặt lo lắng: "Tạm thời đừng cử động thì hơn, vết thương của cậu vẫn chưa lành đâu."
Nha Thấu bây giờ không có điểm tích lũy, ngay cả vật phẩm trị thương cũng không đổi được. May mà vết thương đã được bôi thuốc rồi, cảm giác mát lạnh không thấy đau, thần kỳ ghê.
"Nhưng ở trong này mãi ngột ngạt lắm."
Giọng nói của thiếu niên loài người trước mặt vừa nhẹ nhàng lại vừa mềm mại, ỷ vào điểm thiện cảm của đám Người cá này với mình cao mà đung đưa chân, khẽ làu bàu: "Mà vết thương không đau nữa rồi."
"Đó là nhờ thuốc của Vương." Người cá đuôi xanh lơ kiên nhẫn giải thích, biết Edgar đã để lộ tin tức trong lúc làm ầm ĩ nên cũng chẳng giấu giếm nữa: "Phải bôi thuốc ít nhất bảy ngày thì cậu mới có thể khỏi hẳn được, nếu giờ rửa thuốc đi thì cậu lại đau thôi."
Nha Thấu khựng lại: "Anh ta bôi á hả?"
Người cá đuôi xanh lơ cười lắc đầu: "Sao có thể chứ? Với thân phận của Vương thì không đời nào ngài ấy làm chuyện này đâu."
Y nói tiếp: "Là tôi bôi cho cậu."
Ra là vậy, Nha Thấu ngượng ngùng nói: "Cảm ơn anh."
"Chuyện đơn giản ấy mà."
Điểm thiện cảm cao đến mức có thể bôi thuốc cho một sinh vật khác chủng tộc, Nha Thấu cân nhắc một chút, bỗng cảm thấy tình huống hiện tại hơi quen quen, cậu đánh bạo hỏi lại: "Tôi thực sự không thể ra ngoài được à?"
Người cá đuôi xanh lơ bơi tới, có lẽ là vì thiếu niên vừa mới nghiêm túc nói cảm ơn mình trông ngoan quá nên thế nào y lại mở miệng: "Vậy khi nào Vương về, tôi sẽ nói lại với ngài ấy."
Nha Thấu: Hả?
"Tại sao lại phải nói với anh ta..."
Nói được nửa thì nghẹn lại, cuối cùng cậu cũng biết cảm giác quen thuộc mơ hồ này là gì rồi, cậu lại bị nhốt!
Lần này khác lần trước, lần này giống tù binh bị bắt về từ chiến trường, đi đâu cũng không được.
Cũng không phải, cậu không hẳn là tù binh, dù sao bọn họ còn bôi thuốc cho cậu, còn cho cậu ngủ trong một vỏ sò lớn thế này cơ mà.
"Vỏ sò là do chúng tôi sắp xếp." Người cá đuôi xanh lục ở phía sau sờ mũi.
Vương mang thiếu niên về xong thì vứt cho bọn họ, sau đó vội vàng rời đi, giữa chừng có quay lại một lần đưa thuốc rồi lại biến mất, chỉ nói đúng một câu——
Người cá đuôi xanh lục: "Vương bảo cậu ngoan ngoãn ở trong phòng, đừng nghĩ đến chuyện bỏ trốn."
"..."
Giờ chưa thể nổi giận được, Nha Thấu tự nhủ thế.
Phó bản này khác với phó bản trước, phó bản trước cùng là Ma cà rồng, còn phó bản này thì không phải.
Cậu là loài người, mà bây giờ cậu đang ở trong tộc Người cá, riêng con cá vàng ngây thơ vừa nãy chỉ quẫy đuôi nhẹ một cái thôi cũng đủ hất bay một người trưởng thành khỏe mạnh ra ngoài rồi chứ đừng nói là cậu.
Phải từ từ.
Thiếu niên loài người lại ỉu xìu, níu lấy rong biển trải trong vỏ sò, dáng vẻ không nói lời nào càng khiến cho mấy con cá đau lòng.
Người cá đuôi xanh lơ bơi đến bên cạnh cậu: "Có thể cho chúng tôi biết tên cậu không?"
Nha Thấu tủi thân trả lời: "Gọi tôi là Nha Nha là được."
"Được Nha Nha."
Thiếu niên quả thực quá phù hợp với thẩm mỹ của bọn họ, Người cá đuôi xanh lục còn khá lắm mồm: "Đừng lo, Vương sắp về rồi."
Nha Thấu quay đầu nhìn y: "Anh ta đi đâu thế?"
"Mùa sinh sản của người cá đến rồi, cần phải dọn dẹp sân bãi trước để đảm bảo mùa sinh sản có thể tiến hành thuận lợi."
Nha Thấu nhíu mày: "Mùa sinh sản?"
"Ừm." Người cá đuôi xanh lục gật đầu: "Đây là Đông bộ, tới khi đó người cá ở Tây bộ cũng đến, còn có một số Người cá lữ khách cũng sẽ đến nữa."
Mùa sinh sản là giai đoạn quan trọng nhất của Người cá, chọn bạn đời mình thích, hai bên hợp mắt nhau thì sẽ ở bên nhau, nếu muốn sinh con thì sinh con, phải đảm bảo những chuyện này không được có sai sót gì.
Mà điều thiếu niên chú ý đến là, không ngờ Người cá còn chia cả Đông với Tây nữa? Còn có cả Người cá lữ khách? Nhiều thế thì làm sao tìm hết trong mấy ngày được?
"Vậy tất cả người cá sẽ đến hả?"
Người cá đuôi xanh lục sửa lại: "Gần vậy, chỉ có người cá từ 15 tuổi trở xuống thì không được đi."
Mốc trưởng thành của loài người và người cá có vẻ khác nhau.
Người cá đuôi xanh lục nói đến đây bỗng hơi xấu hổ: "Nếu Nha Nha là người cá thì nhất định sẽ được hoan nghênh nhất."
Nha Thấu giả vờ như không nghe thấy gì.
...
Thiếu niên loài người tên Nha Nha mà Criller mang về có giọng nói rất êm tai, mỗi khi họ nói chuyện cậu đều nghiêm túc lắng nghe từng câu, còn tích cực trả lời nữa chứ.
Đám Người cá nói chuyện với cậu rất vui vẻ, tư tâm hy vọng thiếu niên có thể ở lại dưới biển cả đời.
Cuộc trò chuyện của bọn họ mãi tới khi bụng thiếu niên réo mới dừng lại.
Người cá đuôi xanh lơ lúc này mới nhớ ra, từ sau khi được mang về đây, thiếu niên vẫn chưa ăn gì, chân còn bị thương nặng như thế, cơ thể cần phải bồi bổ nhiều mới được.
Bọn họ chuẩn bị ra ngoài tìm đồ ăn mang về cho Nha Thấu, vừa mới xoay người đã bị thiếu niên gọi lại.
Cậu có vẻ hơi ngượng ngùng, nhỏ giọng nói: "Có thể nhắn một câu với người cá xông vào vừa nãy giúp tôi không?"
Một câu mà thôi, Người cá đuôi xanh lơ đáp: "Được chứ."
"Nói với cậu ấy là..." Nha Thấu nhíu mày suy nghĩ một lúc, nghĩ xong thì tự phì cười: "Nói tôi rất thích cậu ấy."
Người cá đuôi xanh lơ còn tưởng thiếu niên muốn mắng Edgar, hành vi thô lỗ kia của Edgar quả thực rất đáng mắng, nào ngờ lại nghe được câu này: "Hả?"
Y do dự: "Chắc chắn là câu này à?"
Nha Thấu gật đầu: "Ừm ừm."
"Vậy... được rồi." Người cá đuôi xanh lơ nghiến răng: "Tôi nhất định sẽ chuyển lời cho cậu."
Edgar hùng hổ xông vào trong, rồi lại chạy trốn nhanh như viên đạn của loại người, chắn chắn giữa họ đã nảy sinh xung đột gì đó. Với năng lực chiến đấu của Edgar thì người bị bắt nạt chắc chắn là thiếu niên.
Đây là hành vi lấy đức báo oán gì vậy?
Nha Nha quá lương thiện, lại còn hơi ngốc nữa.
Người cá đuôi xanh lơ rưng rưng nước mắt bỏ đi, để lại Nha Thấu đang ngập ngừng, cậu nhìn 001: "Có phải anh ta hiểu lầm gì rồi không?"
Cậu chỉ muốn dụ con cá vàng nhỏ kia đến thôi, dù sao mình mới nói một câu mà đã tăng tận 50 điểm thiện cảm, còn 10 điểm có sẵn thì chắc là được cộng lúc vừa trông thấy mình, cậu không tin câu nói này sẽ không khiến cá vàng nhỏ đến.
001 nhìn theo hướng người cá đuôi xanh lơ rời đi:【Rõ ràng là có.】
...
Người cá đuôi xanh lơ không quay lại, chắc là y đi tìm cá vàng nhỏ rồi.
Nha Thấu im lặng nhìn đám Người cá này mang hàu, sứa, rong biển, đủ loại cá, còn có cả cá đuối đã ngất xỉu đến, cuối cùng còn móc ra cả gan cá mập.
Bọn họ ném con cá đuối xuống dưới, còn những thứ khác đều để trên bàn, ai nấy cũng nhìn cậu với ánh mắt sáng long lanh: "Ăn đi."