Vì Nàng Ta Nguyện Nhập Ma Đạo

Chương 5: Để tâm




....

Trịnh Tú Nghiên trong thời gian tịnh dưỡng luôn hỏi về Quyền Du Lợi. Trịnh Tú Nghiên luôn là chú ý tới người đã giúp nàng. Muốn bản thân lần sau gặp người kia ít ra cũng không nhận sai người. Hoàng Mỹ Anh có chút bất đắc dĩ chỉ có thể nói sơ qua về thập tứ đệ tử của Khúc Lâm côn luân. Theo như Hoàng Mỹ Anh thấy từ xa thì người kia chắc hẳn là một tuấn mỹ nam nhân tuy không cao to thịt bắp vai u lại đeo một cái mặt nạ che gần hết gương mặt. Nhưng vẫn không có che đi khí chất tuấn tú nho nhã. Nếu không biết người kia tiên pháp cao cường thì có lẽ sẽ cảm thấy người kia bề ngoài như tiểu bạch kiễm. Trong đại hội lần này thập tứ đệ tử của Khúc Lâm côn luân rất được các môn phái để mắt tới. Có người còn nói đây chính là đệ tử Khúc Mặc Thương bỏ công bồi dưỡng. Lúc tham gia thi đấu cũng không dùng hết thực lực mà đấu.

" Sư muội ta thật không biết phải giải thích thế nào. Bây giờ ta thật không nhớ được hình dáng của người kia. Không muội hỏi Trạch Diễn xem hắn đấu với người kia không chừng nhớ rõ hơn " Hoàng Mỹ Anh nhìn bức tranh do Trịnh Tú Nghiên vẽ đột nhiên cảm thấy mờ mịch. Thật không biết do nguyên nhân j

" Sư muội ta cũng không nhớ rõ. Hình như có j đó khiến ta không tài nào nhớ ra " Ngọc Trạch Diễn cũng như vậy bộ dạng mờ mịch. Dù hắn không thích bị thua cuộc nhưng thật sự hắn không tài nào nhớ ra người đánh bại hắn

" Tú Nghiên không cần làm khó hai người ta. Theo ta thấy có lẽ thập tứ đệ tử của Khúc Mặc Thương đã sử dụng một ảo ảnh chi thuật. Thời gian càng trôi qua lâu sẽ không ai còn nhớ rõ gương mặt hay hình dáng của người đó nữa. Khúc Mặc Thương cũng từng sử dụng nó trước khi trở thành chiến thần như hiện tại. Nhưng loại ảo ảnh chi thuật này cũng rất khó luyện không phải ai cũng có thể luyện thành " Thái Y Nghi nói

" Thế sau này ta làm sao nhận biết " Trịnh Tú Nghiên ánh mắt tràn đầy thất vọng.

" Sau này có dịp chúng ta tới Khúc Lâm côn luân chắc có thể gặp được người kia. Dù j người ta cũng tặng chúng ta vật quý giá như vậy không thể không cảm tạ " Thái Y Nghi nói. Bất quá có thể tới Khúc Lâm côn luân cũng không phải dễ dàng j. Chỉ có thể đợi mà thôi. Khúc Mặc Thương rất ít gặp mặt với ai. Dù muốn gặp cũng rất khó đi. Đi vào Khúc Lâm côn luân nếu tự tiện xâm phạm thì hậu quả khó lường. Nhẹ thì mất tu vi nặng thì mạng cũng không còn. Người muốn làm đệ tử của Khúc Mặc Thương cũng phải đi qua khá nhiều trở ngại mới có thể bái sư. Còn có được nhận hay không còn tùy vào vận khí người đó.

" Vâng sư phụ " Trịnh Tú Nghiên chỉ có thể thờ dài. Trịnh Tú Nghiên một lòng để tâm tới người tên Du Lợi. Hằng ngày đều sợ quên mất tên người đó. Họa cũng vẽ rất nhiều lần chỉ sợ tất cả những người từng đi xem trận luận tiên pháp lần đó đều hỏi qua một lần. Hình vẽ nhìn qua cũng không thấy giống một người. Chỉ có thể xác định người kia rất tuấn tú nho nhã có chút tinh quái. Trịnh Tú Nghiên luôn không quên mùi hương trên cổ thể Quyền Du Lợi. Lúc người đó ôm nàng trên người có chút mùi rượu rất nhẹ còn có thêm một hương thơm không phải ai cũng có. Nàng chưa từng ngửi thấy mùi hương kia bao giờ. Có thể đây là mùi hương đặc biệt trên cơ thể người kia. Sau này không chừng nàng có thể dựa vào nó mà nhận ra người này.

Thời gian trôi qua rất lâu Trịnh Tú Nghiên nhờ có sự giúp đỡ của Triết Hàn. Mà ngộ tính đã vượt trôi hơn trước. Bản thân cũng tăng bật lên rất nhiều về tiên khí và tiên pháp. Trịnh Tú Nghiên vẫn không quên lời hứa với người kia. Khi gặp sẽ đàn cho người kia nghe. Trịnh Tú Nghiên luôn mong muốn sẽ sớm gặp người đã giúp nàng. Trịnh Tú Nghiên sờ vào sợi dây của người kia để lại. Nàng thật rất rất chú ý tới người kia

....

Quyền Du Lợi khi trở về Khúc Lâm côn luân ngâm mình trong nước tam sinh. Mới phát hiện dây buột tóc của nàng đã rời mất. Khi Khúc Mặc Thương và Lâm Thanh Hàm trở về. Quyền Du Lợi cũng thành thật nói với sư mẫu đã đem linh chi ngũ sắc ngàn năm cho người tên Trịnh Tú Nghiên chữa mắt. Lâm Thanh Hàm cũng không nói j. Chuyện cứ thế trôi qua. Quyền Du Lợi sau đó trải qua một trận lôi kiếp tăng cấp tu vi. Hiếm có ai có thể trải qua một trận lôi kiếp mà có thể không bị thương như Quyền Du Lợi. Tăng cấp tu vi nhanh như vậy cũng rất hiếm có. Quyền Du Lợi trong thời gian ngắn ngủi đã tăng lên thượng cấp bật nhất. Không lâu sẽ lên tôn cấp. Điều này khiến cho Quyền Du Lợi càng thêm nổi bật giữa các sư huynh đệ trong phái. Quyền Du Lợi vì thế mà bị Khúc Mặc Thương quản lý càng thêm nghiêm khắc.

Những ai chưa từng gặp qua cũng chưa từng biết tên Quyền Du Lợi. Đều đặc cho vị thập tứ đệ tử phải Khúc Lâm côn luân là một khối nguyên bảo. Từ đó về sau rất nhiều người nghĩ Nguyên Bảo chính là danh xưng của Quyền Du Lợi. Quyền Du Lợi khi làm nhiệm vụ do sư phụ giáo phó cũng nghe thấy người khác gọi mình là Nguyên Bảo. Nghe cũng êm tay liền cứ lấy danh xưng đó mà đi làm nhiệm vụ diệt trừ yêu ma giữ trật tự tam giới. Quyền Du Lợi lúc làm nhiệm vụ rất nghiêm túc nhưng khi kết thúc nhiệm vụ lại hoàn toàn khác. Khúc Mặc Thương thường phạt Quyền Du Lợi treo trên cây để cảnh tỉnh vì quá tinh nghịch. Quyền Du Lợi còn miệng ngọc gặp sư tỷ sư muội đều khen người ta xinh đẹp còn rất chu đáo quan tâm dịu dàng. Khiến không biết bao nhiêu trái tim thổn thức. Mà Quyền Du Lợi lại không nhận thực được vấn đề này gieo rắc đào hoa không ít khi đi làm nhiệm vụ. Khúc Mặc Thương cũng rất đau đầu vì Quyền Du Lợi.

Ngay cả sư tỷ Kim Thái Nghiên đồ đệ của Lâm Thanh Hàm coi trọng. Cũng nhiều lần bị phân tâm vì Quyền Du Lợi. Dù rất nhanh có thể khôi phục lại trạng thái bình thường như mặt hồ không sóng. Nhưng không run động là không thể. Chỉ là Kim Thái Nghiên biết rõ thập tứ sư đệ đối với nữ nhân đều quan tâm chăm sóc như vậy. Đối với tất cả không ai là Quyền Du Lợi. Nghe đâu cữu vĩ hồ đều rất si tình một khi đã định người nào thì chỉ một. Kim Thái Nghiên cũng từng suy nghĩ ai có khả năng thu phục được một người như Quyền Du Lợi. Vị sư đệ này tính tình cổ quái hay làm những chuyện kỳ lạ. Mỗi lần xuất sơn đi đâu đều tha về rất nhiều đồ vật tuy đều là đồ tốt nhưng nhiều quá cũng không biết dùng làm j. Binh khí ngũ sư đệ dung hợp luyện lại cũng không nhanh bằng tốc độ đi nhặt đồ của Quyền Du Lợi. Cho nên kho vũ khí của Khúc Lâm côn luân đều đã chất đầy kho.

Kim Thái Nghiên đi theo sư phụ Lâm Thanh Hàm từ rất lâu. Tu vi của nàng cũng không ai rõ vì nàng suốt ngày chỉ quanh quẩn trong khu đất phía sau núi coi thảo dược và điều chế thảo dược. Kim Thái Nghiên luôn dịu dàng nhẹ nhàng thành thục. Nhưng lại khó nắm bắt tâm ý của nàng. Kim Thái Nghiên sở hữu nước da trắng như tuyết đôi môi đỏ, đôi mắt không vươn chút trần tục, vóc dáng nhỏ nhắn khiến người ta muốn che chở. Kim Thái Nghiên chính là một đại mỹ nhân vạn người mê. Đáng tiếc nàng không cho ai bất kỳ cơ hội nào. Thân thế nàng cũng là một ẩn số không ai biết. Nhưng chắc chắn một điều nàng không phải bình hoa chỉ để nhìn. Chỉ là nàng không thích tham gia những trân đánh nhau mà thôi.

" Sư tỷ " Quyền Du Lợi bị treo ngược trên cây nhìn Kim Thái Nghiên đang đem đồ ăn tới cho nàng. Liền ríu rít kêu Sư tỷ

" thập tứ đệ ngươi cứ năm bảy nửa tháng lại chọc sư công phạt thế kia. Ta còn phải bỏ công việc đang làm tới đây " Kim Thái Nghiên tỏ ra ghét bỏ nhưng tay thì lại đem thức ăn bầy ra đưa cho Quyền Du Lợi. Tuy là bị treo ngược nhưng cũng không ảnh hưởng tới chuyện ăn uống của Quyền Du Lợi

" Sư tỷ không có rượu sao. Lần này ta vô tội mà. Ta vừa trải qua lôi kiếp sư phụ lại bắt ta treo ở đây thật không đúng " Quyền Du Lợi nói

" Không phải vì tốt cho ngươi sao. Lôi điện trên người ngươi bị tích tụ. Làm như vậy cũng là giảm đi lôi điện trong người. Rượu thì không có đâu uống trà đi ta mới vừa hái rất tươi " Kim Thái Nghiên nói

" Oh Oh. Sư tỷ ở đây cũng rất chán. Sư tỷ hay là đánh cờ đi " Quyền Du Lợi nói

" Ta không rảnh như ngươi. Ngươi nên nghe theo sư công đẩy hết lôi điện ra rồi muốn làm j thì làm " Kim Thái Nghiên nói

" Thật nhàm chán " Quyền Du Lợi bĩu môi chán nản. Sau khi Kim Thái Nghiên rời đi liền nhấm mắt lại tiếp tục dùng tiên khí đẩy lôi điện ra khỏi cơ thể. Nhưng trong đầu Quyền Du Lợi đột nhiên nghĩ ra một ý định hết sức hoang đường. Đó là tích tụ lại phần lôi kiếp kia lại đưa nó vào pháp khí hay tạo thành món trang sức đeo trên người cũng rất oai ah. Nghĩ là làm Quyền Du Lợi liền tích tụ lôi kiếp khắp cơ thể dồn lại vào tay phải. Chuyện tưởng như không thể thế mà lại thành công. Lúc Khúc Mặc Thương và Lâm Thanh Hàm được Quyền Du Lợi khoe chiến tích mình làm ra cả hai đều cảm thấy bất đắc dĩ. Chắc cũng chỉ có Quyền Du Lợi mới nghĩ ra chuyện làm những thứ tỷ lệ thành công có khi bằng không, đôi khi rủi ro còn ảnh hưởng tới tu vi bản thân. Cũng không ai liều lĩnh như Quyền Du Lợi. Bất quá thành công cho nên cả hai cũng không nói j chỉ là Quyền Du Lợi cũng tiêu tốn một lượng tiên khí kha khá vì làm chuyện không giống ai này.

....

Quyền Phong Ninh thỉnh thoảng tới thăm Quyền Du Lợi nhưng thời gian tới xem hài tử ngày càng ít. Có khi rất lâu mới tới một lần. Mỗi lần tới cũng rất ít ai phát hiện sự hiện diện của Quyền Phong Ninh. Quyền Phong Ninh cũng rất bạo lực với Quyền Du Lợi. Thường nhéo lỗ tai hay biến Quyền Du Lợi thành hồ ly mà ném lên ném xuống. Có khi còn xem việc tu luyện của Quyền Du Lợi tới đâu. Nhưng mỗi lần đánh đều không chút nương tay đánh Quyền Du Lợi nằm lăng ra đứng dậy không nổi nằm liệt giường mất mấy ngày.

" Phong Ninh ngươi đánh cháu mình như vậy không đau lòng sao " Lâm Thanh Hàm nhìn Quyền Phong Ninh bộ dạng thờ ơ

" Thân là người kế thừa Phong Hồ tộc không thể quá yếu kém. Ta cũng không thể lúc nào cũng theo bảo vệ được. Ngươi không thấy gần đây rất nhiều người chú ý tới Du Lợi sao. Không thể không quản nghiêm được " Quyền Phong Ninh cầm rượu uống một ngụm.

" Lúc trước ngươi so với Du Lợi còn ngang ngược hơn. Ai không vừa mắt liền đánh gây thù chuốt quán không ít. Còn gieo không ít hoa tâm. Bây giờ lại muốn quản nghiêm hài tử có phải hơi vô lý không " Lâm Thanh Hàm nói

" Ta và Du Lợi khác nhau. Ngươi đừng chiều hư hài tử. Cả Phong Hồ Tộc ai cũng coi Du Lợi là cái bảo bảo. Từ khi sinh ra tới bây giờ đều có trưởng bối che chở. Nếu không phải vì quá nhiều người bao che khuyết điểm cho nó ta có cần đem hài tử này đi xa như vậy chỉ để tu luyện không " Quyền Phong Ninh không hài lòng cau mày nói

" Dù sao đi nữa ngươi cũng đánh quá nặng tay " Lâm Thanh Hàm nhìn Quyền Du Lợi bị đánh tới mức hiện nguyên hình nằm trên giường liền sót hài tử

" Lát nữa Du Lợi tỉnh cho nó ăn cái này. Vài ngày liền chạy nhảy như thường. Mặc Thương cẩn thận nóc nhà của ngươi bị Du Lợi nhà ta cướp mất " Quyền Phong Ninh ném một cái lọ cho Lâm Thanh Hàm. Rồi cười xấu xa choàng tay qua cổ Khúc Mặc Thương nói nhỏ. Động tác thân mật khiến Lâm Thanh Hàm chạy lại tách cả hai ra. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trình Ngữ Lam, Em Là Của Tôi
2. Bước Nhầm Vào Con Đường Hôn Nhân
3. Nghiện Ngủ
4. Trợ Lý Tuyến 1
=====================================

" Nhỏ mọn thôi ta đi đây. Rượu hôm này ngon có j lần sau lại cho ta vài bình đi " Quyền Phong Ninh cầm bình rượu rồi biến mất

" Tính tình vẫn không thay đổi. Chính Phong Ninh cũng không nở lòng nghiêm khắc với Du Lợi cho nên mới giao cho chúng ta. Ta thấy nàng so với ai càng thêm cưng chiều Du Lợi. Ngươi xem thứ này có thể dễ lấy sao " Lâm Thanh Hàm ôm Khúc Mặc Thương tay mở cái bình nhỏ kia ra. Bên trong chính là giọt bản nguyên giúp hồi phục nhanh. Đây là thứ quý giá của Mộc tộc lấy đi nó không khác j cướp đi đạo hạnh tu luyện của bọn họ. Quyền Phong Ninh chắc hẳn cũng phải trải qua một trận đánh nhau mới lấy được một lọ như vậy.

" chắc chắn là đã đánh nhau một trận. Mộc tộc nhất định ghi thù nàng ta " Khúc Mặc Thương ôm eo Lâm Thanh Hàm

" Lúc nãy uống nhiều như vậy. Không biết trên đường có xảy ra chuyện j không " Lâm Thanh Hàm có chút lo lắng

" Nàng đứng lo. Quyền Phong Ninh nếu dễ vị người ta bắt nạt thì danh xưng nữ vương Phong Hồ Tộc chẳng phải hư danh sao. Bất quá bọn người kia muốn trả thù chính là tự tìm đường chết. Tâm tính Phong Ninh không được tốt lắm. Có lẽ chỉ có thể liên quan tới người kia " Khúc Mặc Thương nói tay ôm sát Lâm Thanh Hàm đầu dụi vào cổ Lâm Thanh Hàm.

" Phong Ninh rất nặng tình. Chuyện đã lâu như vậy vẫn không đứt ra được...." Lâm Thanh Hàm muốn nói j thêm thì bị Khúc Mặc Thương hôn môi. Cả người bị ép vào tường

" Hôm nay chúng ta hâm nóng tình cảm đi " Khúc Mặc Thương không quản ở đây còn có một tiểu hồ ly là Quyền Du Lợi đang hôn mê mà làm càng.

" Du Lợi có ở đây... " Lâm Thanh Hàm tay ôm lấy cổ Khúc Mặc Thương ánh mắt ướt át càng thêm mê người.

" Vậy chúng ta đi nơi khác. Nàng là của ta " Khúc Mặc Thương ôm lấy Lâm Thanh Hàm biến mất khỏi căn phòng. Trước khi đi cũng không quên dùng một kết giới bao phủ căn phòng của Quyền Du Lợi. Tuy hành vi ghen tuông với một hài tử như Quyền Du Lợi là không đúng. Nhưng cũng không thể trách nàng từ khi Quyền Du Lợi tới Lâm Thanh Hàm liền đem lực chú ý vào hài tử. Biết rõ Quyền Phong Ninh chính là chọc nàng nhưng Khúc Mặc Thương vẫn có chút ghen lên. Đã lâu không có loại hành vi này. Lúc trước Quyền Phong Ninh cũng tính kế nàng cứ mập mờ với Lâm Thanh Hàm khiến nàng ghen tới mức không còn nói đạo lý. Bởi vì vậy mà nàng và Lâm Thanh Hàm mới có thể bên nhau.

Nhưng kết cuộc đoạn tình cảm của Quyền Phong Ninh và Thái Y Nghi lại không được như các nàng. Chuyện năm đó không ai rõ đã xảy ra chuyện j chỉ biết khi hai người tìm thấy Quyền Phong Ninh thì toàn thân Quyền Phong Ninh đều là máu chung quanh rất nhiều thi thể. Cuối cùng Quyền Phong Ninh phun một ngụm máu tươi rồi ngất đi. Các nàng đem Quyền Phong Ninh về chữa trị. Khi tỉnh lại một câu cũng không cùng hai nàng nói mà biến mất không tung tích. Mãi về sau Quyền Phong Ninh mới tới tìm bọn họ. Mà người làm tổn thương Quền Phong Ninh chính là Thái Y Nghi. Cho nên Lâm Thanh Hàm luôn không thích Thái Y Nghi. Nàng tình nguyện coi người này như người xa lạ.

....

Quyền Phong Ninh lúc rời đi đã say cơ thể có chút không thoải mãi chỉ có thể dừng chân lại một chút lấy lại tỉnh táo. Thì cảm nhận bản thân đang bị người khác bao vây. Nàng cảm thấy phiền toái. Quyền Phong Ninh không do dự gọi ra cữu vĩ hồ ra giải quyết đám người bao vây nàng. Tâm tính Quyền Phong Ninh không được tốt những cũng không tới mức vô cớ giết người.

" không có bản lĩnh mà muốn đấu với lão nương ta sao. Không tự lượng sức " Quyền Phong Ninh nhìn đám người bị đánh nằm la liệt trên mặt đất. Quyền Phong Ninh loạn choạng đi về phía trước tay cầm bình rượu uống cạn rồi ném đi. Khi tới phía trước khung cảnh càng mờ ảo. Quyền Phong Ninh vốn đã uống ngà ngà say nên chưa chú ý bản thân đã rơi vào ảo cảnh. Thứ nàng nhìn thấy chính là người mà nàng không thể quên Thái Y Nghi. Có điều nàng chỉ thất lạc vào ảo cảnh một chút liền nhận ra người kia vốn không phải Thái Y Nghi. Bởi vì Thái Y Nghi sẽ không vì nàng mà buông bỏ việc tu hành phát huy quang đại bổn phái.

Cho nên Quyền Phong Ninh biến ra một thanh kiềm đâm tới kẻ kia. Hắn ta biết bị phát hiện liền muốn tẩu thoát. Bất quá Quyền Phong Ninh cũng không phải loại dễ đối phó dù đã say đi nữa. Hắn lần này khó thoát khỏi cái chết bất quá hắn cũng không thể để Quyền Phong Ninh dễ chịu. Trước khi chết hắn phun ra một làng khói vào người Quyền Phong Ninh. Đây không phải độc dược nó là thứ kích thích giao phối. Hắn chính là vì muốn sinh ra đời sau ưu tú mà tìm kiếm nữ nhân giao phối kết quả bị chết trong tay nữ nhân này. Dù có tu vi cao cở nào thì khi bị dính phải cũng sẽ không thể không chế được ham muốn thể xác. Bằng không nó sẽ dầy vò người bị trúng sống không được chết không xong.

Quyền Phong Ninh lúc này phát hiện ra thì đã muộn. Khi giết chết tên kia hắn hiện nguyên hình là một rắn tinh. Nàng nén chịu sự khó chịu trong người lấy vật phát sáng bên thi thể tên đó đi. Sau đó liền biến mất khỏi nơi đó. Quyền Phong Ninh tới gặp Triết Hàn.

Triết Hàn nhìn nàng rồi cau mày thứ này không thể chữa được. Con rắn tinh kia có thể đang trong thời kỳ giao phối khi chết trong tay Quyền Phong Ninh lại làm cho cơ thể Quyền Phong Ninh cũng bị kích thích nãy sinh ham muốn. Nếu không tìm người để thỏa mãn thì sẽ rất thống khổ đi. Mà hắn biết Quyền Phong Ninh chắc chắn sẽ không chấp nhận để bất kỳ ai chạm vào nàng. Cho nên hắn ta đã cho nàng vào một cái hang băng để nàng không quá thống khổ khi trải qua thời kỳ kia. Chắc là một hai ngày sẽ ổn. Nhưng có điều tới thời kỳ tìm bạn tình của hồ ly thì Quyền Phong Ninh lại phải chịu đựng chuyện này. Con rắn tinh kia thật thâm độc mà.

Vật Quyền Phong Ninh lấy về là một chiếc nhẫn bằng ngọc thạch. Đây là vật chứa không gian tuy hiếm có nhưng đối với nàng nó cũng không cần thiết. Nàng nghĩ khi khỏe lại sẽ đem nó cho Quyền Du Lợi. Dù sao hài tử kia luôn tha về rất nhiều đồ vật linh tinh. Cái này làm vật chứa cho hài tử chắc chắn hữu dụng đi.

.....