Chương 39: tái ngộ
Băng huyết lãnh hổ thấy vậy vội kêu lên: “khoan khoan ta có chuyện muốn nói.”
Hỏa Nghiêu cười nham hiểm nói: “oh, huynh có gì chăn chối sao.”
Băng huyết lãnh hổ thấy vậy liền nói:” tha cho ta một mạng đi, ta khó khăn lắm mới leo lên được vị trí này, ta sẽ cho ngươi Huyết ma thạch, ngươi thấy sao?”
Hỏa Nghiêu: “bao nhiêu?”
Băng huyết lãnh hổ: “năm nghìn đi.”
Hỏa Nghiêu: “ít quá.”
Nói rồi, Hỏa Nghiêu chuẩn bị xuống tay.
Băng huyết lãnh hổ thấy vậy vội vàng khẩn trương nói: “mười nghìn, ta chỉ có thể đưa ngươi mười nghìn viên.Ta chỉ có tổng cộng hai mươi nghìn viên, ta cực khổ kiếm cả nghìn năm nay mới được.Mỗi tháng ta chỉ dám dùng 1 viên thôi.”
Hỏa Nghiêu thầm nghĩ: “không ngờ lại thu hoạch nhiều như vậy, nếu lấy cả e rằng không nể mặt chủ nhà rồi, thôi quyết vậy đi.”
Nghĩ rồi Hỏa Nghiêu hướng về phía Băng huyết lãnh hổ nói: “được rồi, thế thì đa tạ Băng huyết lãnh hổ huynh.”
Băng huyết lãnh hổ cũng không nói nhiều, lấy từ trong túi ra mười nghìn viên Huyết ma thạch đưa cho Hỏa Nghiêu mà lòng đau như cắt.
Hỏa Nghiêu trầm ngâm rồi nói: “huynh yên tâm, sau này quan hệ giữa huynh và Hỏa Phượng tộc sẽ trở nên tốt đẹp, không lấy gì mà thiệt.”
Băng huyết lãnh hổ thấy vậy vui mừng khôn xiết nói: “được thế thì quá tốt, được quen biết một trong tam đại gia tộc thật không gì tốt hơn.”
Đám ma thú xung quanh nghe vậy vui mừng không tả xiết.
Băng huyết lãnh hổ dường như quên hết chuyện vừa đưa mười nghìn viên Huyết ma thạch, rồi vui vẻ hướng Hỏa Nghiêu: “huynh đệ, rút giáo ra được chưa, ta vẫn còn đau lắm, với lại tiếp theo ngài định làm gì?”
Hỏa Nghiêu thấy vậy liền thu giáo, rồi bay xuống đỡ Băng huyết lãnh hổ dạy nói: “oh, rất xin lỗi Băng huyết lãnh hổ huynh, ta quên mất.Còn giờ ta phải nghỉ ngơi hai ngày hồi sức.
Trận chiến tiếp theo với Bạch xà tộc e rằng rất khốc liệt.”
Băng huyết lãnh hổ thấy vậy liền nở nụ cười vì cơ hội làm thân hơn càng đến rồi:
“Huynh đệ, ngươi theo ta, ta dẫn ngươi đến một nơi giúp ngươi hồi phục cực nhanh.”
Hỏa Nghiêu: “đi đâu?”
Băng huyết lãnh hổ: “suối nước nóng.Đi thôi.”
Nói rồi dẫn Hỏa Nghiêu đi sâu vào trong rừng.
Nửa tiếng sau đã đến nơi gọi là Suối nước nóng kia.Khói bốc lên mù mịt, thật là một hiện tượng kỳ bí, giữa rừng sâu thế này tự dưng có một chỗ lý tưởng như vậy.
Băng huyết lãnh hổ liền nói: “huynh đệ, xuống thôi.”
Nói rồi Băng huyết lãnh hổ nhảy cái tùm xuống dưới suối nước nóng.Không giống một kẻ bá chủ nơi này.
Hỏa Nghiêu cũng dần đi xuống, một nguồn sức mạnh tự nhiên do thiên địa tạo thành, quả thật có tác dụng vô cùng lớn.
Hỏa Nghiêu có thể cảm nhận được suối nước nóng này có thể giúp hồi phục cực nhanh, hơn thế còn có thể gia tăng thực lực.
.............................................................................
Hai ngày trôi qua,Hỏa Nghiêu đã cảm thấy sức lực hoàn toàn hồi phục, vả lại còn có thăng tiến về thực lực nữa.Mỗi trận chiến đều có thể là liều thuốc tinh thần đánh thức tiềm lực đang ngủ say của mỗi sinh vật à.
Hỏa Nghiêu trước khi vào suối nước nóng, đã đem năm nghìn viên chia cho tộc viên Hỏa phượng tộc.Khi Hỏa Nghiêu bước ra, nhìn thấy mọi tộc viên đều có thăng tiến thực lực không nhỏ à, còn ma thú thì vẫn ăn chơi đàn đúm, vui mừng khôn xiết.Ngoài ra cũng liên tục canh gác bảo vệ nhóm Hỏa phượng tộc.
Hỏa Nghiêu thấy vậy cảm thán vô cùng.Đi ra ngoài, Hỏa Nghiêu tập hợp tất cả mọi người lại hướng về trung tâm lối ra nói:
“Các huynh đệ, trận chiến cuối cùng sẽ rất gay cấn, ta hy vọng mọi người sẽ vì Hỏa phượng tộc mà hết mình chiến đấu.”
Tộc viên hưởng ứng với một phong thái bất diệt: “Hỏa phượng, Hỏa phượng Hỏa phượng”
Hỏa Nghiêu thấy vậy liền dẫn đầu xuất phát, sau đó quay lại nói với Băng huyết lãnh hổ:
“Băng huyết lãnh hổ huynh, khi về Hỏa phượng tộc sẽ đem quà đến cảm ơn.”
Băng huyết lãnh hổ nghe thấy vậy vui mừng lắc lắc cái đuôi: “quà sao, quà sao, quà của Hỏa phượng tộc sao, ha ha, phát tài rồi.”
Phong thái của kẻ thống trị lúc này không khác gì con mèo con, mất hết hình tượng.
Hỏa Nghiêu thấy vậy cũng cạn lời, rồi dẫn đám huynh đệ tiến về phía trước.
...................................................................................
1 ngày sau, đám tộc viên Hỏa Phượng tộc đã đến lối ra của Tam nguyên sơn.
Chỉ là trước mặt họ có trở ngại khiến họ sẽ phải đánh đổi không nhỏ.Đúng vậy không ai khác chính là Bạch Xà tộc, họ đã đứng canh lối ra chỉ và đang đợi Hỏa Phượng tộc đến, dĩ nhiên kẻ cầm đầu không ai khác chính là Bạch Lăng.
Hỏa Nghiêu dẫn toàn bộ năm mươi nghìn tộc viên tiến lại gần lối ra, đứng trước mặt Bạch xà tộc rồi nói:
“Bạch Xà tộc các huynh xin nhường đường.”
Bạch Lăng thấy vậy liền nói: “các ngươi bò qua đây thì bọn ta cho qua.”
Hỏa Nghiêu: “bò sao, ngươi đủ tư cách sao?”
Bạch Lăng: “oh, vậy ngươi muốn đánh nhau sao?”
Lập tức toàn bộ tộc viên Bạch xà tộc có mặt, khoảng tầm sau mươi nghìn tộc viên, có thể thấy do việc Bạch xà tộc không tổ đội nhóm từ đầu nên bị tổn thất không hề nhỏ.
Hỏa Nghiêu: “oh, muốn tất cả cùng lên, hay là chỉ có ta và ngươi?”
Bạch Lăng: “ta muốn tắm máu Hỏa phượng tộc ngươi, ha ha.”
Hỏa Nghiêu: “lần trước ta đã tha cho ngươi một mạng ở rừng nguyên sinh, chạy như chó bỏ của chạy lấy mạng, giờ lại muốn tắm máu kẻ tha cho ngươi sao?Thật là không bằng súc sinh đi, các huynh đệ có thấy thế không.”
Tộc viên Hỏa phượng tộc thấy vậy hướng về phía Bạch Lăng cười không ngậm được mồm.
Còn Bạch Lăng bị xỉ nhục đến vậy thì như phat điên hô lớn: “g·iếtttttttttttttttttt”
Lập tức tộc viên bạch xà tộc lao lên như muốn ăn tươi nuốt sống Hỏa phượng tộc.
Hỏa Nghiêu cũng chỉ nhẹ nhàng phất tay về phía trước lập tức tộc viên Hỏa phượng tộc cũng lao lên huyết chiến.
Lúc này Bạch Lăng biến trở lại hình dáng Bạch xà, một con Bạch xà hiện ra to đến hai trăm trượng, dài đến hai nghìn trượng, xung quanh liên tục phát ra khí độc dày đặc, chỉ hit vào một hơi thôi là đủ đi gặp ông bà rồi.
Hỏa Nghiêu cũng chẳng nói nhiều, lập tức biến thành phượng hoàng lửa.Mấy hôm trước ở suối nước nóng, Hỏa Nghiêu do hấp thụ tinh túy từ nơi này, sức mạnh tăng vọt, đã trở thành con phượng hoàng cao đến hai trăm thước, dài đến một nghìn thước.Xung quanh Hỏa Nghiêu lửa bùng cháy cực kỳ dữ dội.
Bạch Lăng hai mắt đỏ ngầu không nói nhiều liền lao đến phía Hỏa Nghiêu dơ hàm răng sắc nhọn, tính kết liễu luôn Hỏa Nghiêu.
Hỏa Nghiêu cũng nhanh chóng bay lên cao, xuất ra Hỏa Huyết Bích Linh Giáo rồi phi thẳng đến Bạch Lăng.Bạch Lăng tuy thân hình to nhưng rất nhanh nhẹn đã nhẹ nhàng né được mũi giáo kia.
Tiếp tục Bạch Lăng từ miệng phun ra một luồng khí độc phun thẳng về phía Hỏa Nghiêu với cường độ dày đặc.
Hỏa Nghiêu cũng lập tức thi triển hỏa hệ phản kích đốt cháy toàn bộ khí độc.
Vừa mới đốt xong từ phía xa đuôi của Bạch Lăng đã xiên qua làm khói đập thẳng xuống người
Hỏa Nghiêu.Quá cấp bách không kịp thu giáo về vì vậy Hỏa Nghiêu chỉ dùng tay không để đỡ.
Hỏa Nghiêu bị lùi lại vài dặm, trên tay bắt đầu xuất hiện v·ết t·hương.
Hỏa Nghiêu vội thu giáo lại, cầm trên tay chuẩn bị nghênh địch.
Bạch Lăng cười trù rồi nói: “chỉ ngươi có v·ũ k·hí sao, ta cũng có.”
Nói rồi Bạch Lăng lôi ra Huyền thiết ba động, sức mạnh chẳng hề kém cạnh Hỏa Huyết Bích Linh Giáo.
Rồi không nói không giằng, cả hai lao vào nhau cận chiến.
Về phía tộc viên hai tộc, với số lượng khá đông đã vang khắp lên một góc rừng, tất cả đều là tinh anh được tuyển chọn từ hai tộc, sức mạnh chiến đấu cũng rất ghê gớm.
Rất nhanh kẻ c·hết, kẻ b·ị t·hương nhanh chóng tăng lên, nhưng không ai chịu lùi bước.