Chương 37: kẻ đứng đầu Tam nguyên sơn
Nếu nuốt một lúc 200 viên sẽ chả khác nào tự bạo mà c·hết,vì vậy hắn suy nghĩ một hồi, nghĩ về Hỏa Huyết Bích Linh Giáo đã có liên kết linh hồn vô cùng sâu sắc.Hắn lập tức nghĩ ra thông qua Hỏa Huyết Bích Linh Giáo hấp thụ.
Nói rồi hắn dùng ngọn lửa Phượng hoàng của mình đốt cháy Hỏa Huyết Bích Linh Giáo ngay lập tức, rồi dần dần hấp thu Huyết ma thạch thông qua Hỏa Huyết Bích Linh Giáo.Và rồi hắn thành công, hắn có thể cảm nhận thấy nguồn năng lượng dồi dào dần dần chui vào người hắn, cường hóa cơ thể hắn mỗi lúc một lớn dần, khí tức tỏa ra vô cùng đáng sợ.
Một ngày sau, như đã nói, hắn đã hấp thu toàn bộ 200 viên Huyết ma thạch mà không có vấn đề gì.Hắn đứng dậy tươi cười triệu tập huynh đệ lại.Ai nấy đều tò mò về vị đại ca này liền lập tức có mặt.
Đúng vậy, một con hỏa Phượng hoàng cao đến 150 trượng, to gấp 3 lần so với trước đây xuất hiện trước mặt tộc viên, khiến bọn họ không khỏi ngạc nhiên, chỉ có một ngày mà thay đổi lớn đến vậy.
Hỏa Nghiêu nhìn lại bản thân một ngày, không khỏi cảm thán, mặc dù hắn cảm thấy trong thời gian chiến đấu vừa qua đã có dấu hiệu tăng tiến, nhưng vẫn thiếu nguồn sức mạnh để kích hoạt, vậy mà không ngờ hắn lại có thể mạnh lên nhiều đến vậy.
Hỏa Nghiêu không khỏi vui mừng nói: “huynh đệ, chúng ta tiếp tục”
Cả nhóm huynh đệ thấy vậy vui mừng nói: “đi thôi”
Những ngày tiếp theo, với sức mạnh tăng tiến vượt bậc của Hỏa Nghiêu, đám ma thú trong rừng gặp đến đâu đều bị trảm đến đó.Nếu lúc trước Nhục huyết tinh lang khiến Hỏa Nghiêu thảm hại cực kỳ, xuýt chút nữa về quy tông, thì nay không đến 5 chiêu đã lấy mạng được Nhục huyết tinh lang rồi.
Với việc đi đến đâu t·hảm s·át đến đó, thu hoạch được quá nhiều Huyết ma thạch khiến huynh đệ phía sau không làm cũng có ăn thực lực liên tục gia tăng không ngừng,chả mấy chốc đã tăng lên đến 90, 100 trượng, tạo thành một đội quân bất khả chiến bại ở Tam nguyên sơn này.
Điều này vô tình lọt đến tai kẻ thống trị Nơi đây khiến nó không thể nào làm im được.
Nó đứng dậy, gầm rú lên, ngay lập tức một đội quân hùng hậu đã được tập hợp, tiến về phía đám người Hỏa Nghiêu.
...............................................................................................
Thời gian chỉ còn 1 tuần nữa kết thúc đại chiến tất cả đều đang tiến về phía trung tâm của Tam nguyên sơn.
Vì vậy trên đường đi Hỏa Nghiêu gặp rất nhiều tộc viên, một số tộc viên cũng mạnh lên hơn chứ không kém đám huynh đệ của Hỏa Nghiêu, chốc lát con số đã lên đến hai mươi nghìn.
Đi đến đâu quái vật đều bị tiêu diệt đến đó.
Hỏa Nghiêu vẫn dẫn đầu đám tộc viên, bất chợt hắn cảm nhận thấy một sự nguy hiểm nhất từ trước tới nay, hắn vội vàng hô lên: “Có nguy hiểm, mau kết trận.”
Tất cả tộc viên nhanh chóng kết trận Hỏa Nghiêu ra hiệu lệnh là lập tức triển khai.
Hỏa Nghiêu tay nắm chặt thương, hướng về đối thủ sắp đến, một đối thủ mạnh nhất từ trước đến nay của hắn.
Mười phút sau, phải đến mười ngàn con ma thú lần lượt đi ra, toàn bộ đều là ma thú cao cấp.
Phía sau còn rất nhiều ma thú khiến đám Hỏa Nghiêu cũng phải nuốt nước bọt, trận chiến này xảy ra cả 2 bên sẽ bị tổn thất không hề ít.
Phía trước bỗng hai bên rẽ ra một con đường, một ma thú mang khí tức cực mạnh đang đi đến.Nó dần dần hiện ra, khí tức tỏa ra khiến ai nấy đều toát mồ hôi.
Một con ma thú cao đến 200 trượng dần dần xuất hiện, với khí tức của một kẻ thống trị, nó gào lên một tiếng, đám ma thú xung quanh nó sợ đến mất mật
Một tộc viên hỏa phượng tộc không nhịn được vội hét lên: “là, là Băng huyết lãnh hổ”
Một tộc viên khác vội lên tiếng: “tại sao lại xuất hiện Băng huyết lãnh hổ lãnh hổ ở đây.”
Một tộc viên khác lại than: “trời à, lúc trước đối phó với Nhục huyết tinh lang đã khó khăn lắm rồi, mãi sau đó cực kỳ chật vật mới thắng được Hồng hà hạc huyết với lại Bích huyết tà mãnh quỷ.Giờ lại lòi ra Băng huyết lãnh hổ, vậy thì thắng làm sao được.”
Một số tộc viên đều tỏ ra ngán ngẩn, con boss khủng quá, với lại phía sau nó, ma thú cấp cao nhiều vô kể, Nhục huyết tinh lang cũng đúng là con tép mà thôi.Thật sự quá khó khăn.
Băng huyết lãnh hổ lúc này đứng lên gầm một tiếng nữa, rồi phát ra tiếng nói:
“Hỏa phượng tộc kia, vì sao các ngươi đồ sát quá nhiều ma thú trong rừng của ta? Đủ rồi không biết dừng tay sao?”
Hỏa Nghiêu thấy vậy thở phào, có lẽ hắn biết Băng huyết lãnh hổ kia khả năng sợ danh tiếng của Hỏa phượng tộc bọn hắn.Vì vậy nhẹ nhàng nói:
“Băng huyết lãnh hổ đại ca, chúng ta cũng là lần đầu tới đây nên không biết có nhiều quy tắc đến vậy, mong huynh bỏ qua cho, chúng ta còn phải tiến về trung tâm Tam nguyên sơn này nữa, phiền huynh tránh đường.”
Băng huyết lãnh hổ: “tránh đường? Ngươi nghĩ dễ vậy sao, ngươi diết ma thú ở Tam nguyên sơn như g·iết gà, rồi giờ muốn bỏ qua, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy?”
Hỏa Nghiêu: “vậy huynh muốn sao?”
Băng huyết lãnh hổ lạnh te trả lời: “mạng đền mạng”
Hỏa Nghiêu : “oh, vậy huynh muốn khai chiến với toàn bọn ta, nơi đây chúng ta đã tập hợp gần đầy đủ năm mươi nghìn tộc viên lại rồi, với lại còn tính cả Hỏa phượng tộc nữa, huynh chắc chứ.”
Cũng phải nói là từ sau khi hướng những nhóm đi về phía Hắc Long trại đã càn quét vô số ma thú, sau đó bọn họ quyết định đi chéo đường trở lại lộ trình của nhóm tiến thẳng đến trung tâm.Rất may mắn gặp tộc mình, cuối cùng tụ hợp lại thành đội quân khổng lồ.
Băng huyết lãnh hổ thấy vậy liền trầm ngâm suy nghĩ.
Chưa kịp để Băng huyết lãnh hổ kịp trả lời, Hỏa Nghiêu tiếp tục nói:
“Huynh giao chiến với chúng ta, cho dù huynh có thắng thì cũng tổn thất không nhỏ đâu ha.Ngộ nhỡ...”
Băng huyết lãnh hổ: “ngộ nhỡ gì?”
Hỏa Nghiêu nở nụ cười tươi nói: “ngộ nhỡ Bạch xà tộc đến sau khi chũng ta giao chiến thì e rằng các huynh cũng sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.”
Băng huyết lãnh hổ : “vậy thì phải làm sao? Thù ta không thể không trả cho huynh đệ được.”
Hỏa Nghiêu cười thầm: “đúng là con hổ ngu, như vậy chưa gì đã bị dắt mũi.Nhưng mà xem ra chỉ còn cách này thôi.”
Nghĩ rồi Hỏa Nghiêu hướng về Băng huyết lãnh hổ nói: “ta với huynh quyết sinh tử đi, nếu ta thắng chuyện này coi như bỏ qua các huynh nhường đường cho chúng ta, còn nếu huynh thắng ta sẽ bảo người sau khi trở về sẽ đem quà đến biếu tặng các huynh, huynh thấy sao?”
Băng huyết lãnh hổ: “quà của Hỏa phượng tộc sao, chắc không phải tầm thường, nhưng mà là quà gì mới được.”
Hỏa Nghiêu: “quà đủ khiến huynh và huynh đệ hài lòng.”
Băng huyết lãnh hổ: “thật sao, vậy được vậy bắt đầu thôi.”
Nói rồi Băng huyết lãnh hổ gào rú lên, lập tức đám ma thú phía sau vội vàng lùi lại phía sau đến vài chục dặm.
Ở bên này Hỏa Nghiêu cũng ra hiệu tộc viên lùi lại.Xong rồi Hỏa Nghiêu cũng biến trở về hình dạng phượng hoàng to cỡ 150 trượng.
Băng huyết lãnh hổ cũng vô cùng ngạc nhiên, nhưng suy đi nghĩ lại kẻ khiêu chiến đâu phải kẻ tầm thương.Hắn cao hơn hắn hẳn 50 trượng nên cũng tự tin rất nhiều.
Trong vài phút ma thú lẫn tộc viên hỏa phượng tộc đã tạo thành một vòng tròn ngồi xem, lúc này không có c·hiến t·ranh nên đã có ma thú ngồi gần Tộc viên hỏa phượng tộc để làm quen,thưởng thức trận chiến kia.
Tất nhiên sẽ không có chuyện gì xảy ra đánh nhau ở đây, đơn giản bởi vì một kẻ là kẻ thống trị Tam nguyên sơn, một kẻ là thiếu chủ Hỏa phượng tộc, kẻ nào dám trái lệnh.
Rất nhanh, trận chiến được diễn ra.