Chương 35: thử giáo
Nhanh như chớp cả trăm tộc viên xông lên bao quanh 5 con Lữ huyết u lang tinh anh.
Mới đầu bầy Lữ huyết u lang tinh anh cậy số lượng mình đông ra vẻ rất hung dữ, rồi bất chợt nhận ra có gì đó sai sai.Rồi cả bầy bị dồn vào một góc.
Rất nhanh, 15 phút sau Hỏa Gia Viễn vui vẻ đi ra nói: “xong rồi, đã giải quyết xong, bọn này đáng để chúng ta khởi động ha.Lúc trước thật khó khăn mới hạ được.”
Hỏa Gia Viễn chạy lại phía Hỏa Nghiêu rồi nói: “đại ca, bọn đệ còn thu thêm được một viên huyết ma thạch nữa.”
Hỏa Nghiêu giật mình: “huyết ma thạch sao? Dễ dàng vậy sao, lúc trước cả tháng đi săn ở rừng nguyên sinh mới được một viên, vừa vào đã được rồi sao.
Quả là Tam nguyên sơn, nơi được coi là thiên đường huyết ma thạch.”
Hỏa Gia Viễn: “nếu như chuyến này thuận lợi, có khi bọn đệ cũng tăng thực lực không nhỏ đâu, biết đâu còn đuổi kịp huynh không chừng.”
Càng tiến vào sâu, Lữ huyết u lang tinh anh xuất hiện càng nhiều, đám người Hỏa Gia Viễn cũng nhanh chóng giải quyết.Hỏa Nghiêu vẫn chưa được động một ngón tay tất cả đều do đám huynh đệ ra tay hết.
Hỏa Nghiêu chỉ lắc đầu ngán ngẩm: “thôi cũng tốt, để đám huynh đệ có thể có cơ hội luyện tập, phòng ngừa sau này gặp đám người của Bạch Xà tộc.”
Nói thì nói vậy chứ Hỏa Nghiêu ngứa tay lắm rồi, nhưng không làm gì được.
Càng đi vào sâu, ma thú xuất hiện càng nhiều, nhóm của Hỏa Nghiêu cũng thu hoạch được kha khá ma thú, thậm chí thu được 5 viên huyết ma thạch, một con số nằm mơ mà đám tộc nhân này không nghĩ đến.
Những tộc viên khác của Hỏa phượng tộc cũng vậy, dựa vào việc thành lập nhóm, kết quả đi săn cũng vô cùng khởi sắc, có những nhóm thu được hai, ba viên huyết ma thạch khiến bọn họ vui mừng không ngớt.
Về phía Bạch Xà tộc, rất nhiều tộc viên tự mình đi săn, nhưng kết quả chỉ có một mình gặp ma thú cấp cao đối phó không lại, còn có nhiều tộc viên t·hiệt m·ạng, những kẻ may mắn sống sót thì vội vàng đi chạy tìm tộc viên khác thành nhập nhóm để đảm bảo sự an toàn.
Vì vậy lúc này thế trận hai bên tương đối ngang bằng nhau.
......................................................
Trở về bên này phía Hỏa Nghiêu, suốt nửa ngày trời bị huynh đệ cản trở không cho động tay động chân, Hỏa Nghiêu không được đánh g·iết đâm ra phát cáu vô cùng, chỉ tiếc là không thể đem bọn huynh đệ kia ra thịt.
Vẫn như cũ, cả nhóm vừa hạ gục Lữ huyết u lang tinh anh xong, thì đang ăn mừng, bỗng chốc bọn họ cảm thấy ớn lạnh sống lưng.
Một đôi mắt đang nhìn họ trong bóng tối,dần dần bước chậm lại.
Cả nhóm c·hết lặng.Hỏa Gia Viễn nhìn thấy vội vàng hô lên: “là là Bích Xa Hoàng Hạt lúc trước một con ma thú như vậy bị nhóm của Bạch xà tộc t·ấn c·ông b·ị t·hương rất nặng rồi, chúng ta cũng mất đến nửa ngày mới hạ được nó.”
Một thanh niên lên tiếng:Huynh sợ sao.
Hỏa Gia Viễn bình tĩnh lại nói: “sợ, ngươi nói gì vậy,ta mà sợ sao, ta chỉ thấy đang rất vui mừng, huynh đệ, g·iếtttt”
Nói rồi Hỏa Gia Viễn dơ cao Hỏa Thương giáo của mình lên rồi định lao lên t·ấn c·ông Bích Xa Hoàng Hạt.
Một thân hình hỏa phượng bỗng từ trên trời đánh cái rầm một phát xuất hiện trước mặt đám tộc viên Hỏa Gia Viễn.
Hỏa Gia Viễn đang định chửi: “kẻ..kẻ......”
Rồi nhận ra thân hình quen thuộc kia.Hắn không ai khác chính là Hỏa Nghiêu.
Hỏa Nghiêu đầy tự tin nói: “nó là của ta, không ai được chen vào”
Cả nhóm thấy vậy không ngừng kịch liệt phản đối: “bọn ta tìm thấy trước, nó là của bọn ta, huynh tránh ra đi.”
Hỏa Nghiêu vẫn nhớ quy định hắn đặt ra trong nhóm: “ai tìm thấy trước kẻ đó xơi, giờ mà đi hốt tay trên nghe có vẻ không hợp lý, nhưng ngứa tay quá không chịu nổi nữa rồi, đại tướng ra trận mà lại vào chân dự bị,đúng là khó chịu mà.Biết thế không đặt ra quy tắc này.”
Hỏa Nghiêu suy nghĩ một lát rồi nói: “ta đ·ánh c·hết nó, phần thưởng cho các ngươi, thấy sao.”
Cả nhóm thấy vậy chúi đầu vào nhau thảo luận rồi để Hỏa Gia Viễn nói: “thôi được rồi,nếu huynh muốn vậy, bọn ta cũng không có vấn đề gì.Nhưng mười con tiếp theo huynh săn được đều là của bọn ta.”
Hỏa Nghiêu cay cú nói: “mẹ kiếp, huynh đệ các ngươi....”
Nói rồi Hỏa Nghiêu nắm chặt cây thương, cảm giác bi thương trào dâng.Nhưng rất nhanh hắn cảm nhận thấy mùi giao chiến, hắn trở lên hưng phấn vô cùng rồi đầy tự tin nói: được.
Bích Xa Hoàng Hạt thấy vậy cảm giác như bị xúc phạm, liền lập tức dùng đuôi nhanh như chớp t·ấn c·ông vào chỗ Hỏa Nghiêu đang đứng, đánh cái rầm một nhát.
Hỏa Nghiêu rất nhanh dương rộng đôi cánh ra, bay lên tránh dễ dàng đòn t·ấn c·ông của Bích Xa Hoàng Hạt rồi nở nụ cười khát máu nói: ngươi vội vậy sao, ta còn nóng hơn ngươi nhiều, c·hết đi.
Hỏa Huyết Bích Linh Giáo, lên
Nói rồi Hỏa Nghiêu lập tức phóng Hỏa Huyết Bích Linh Giáo phi thẳng xiên qua người của Bích Xa Hoàng Hạt.Mặc dù Bích Xa Hoàng Hạt đã nhanh chóng hết cỡ phòng thủ lại Hỏa Huyết Bích Linh Giáo của Hỏa Nghiêu nhưng vẫn bị xiên thủng.Máu chảy ra đầm đìa rồi ngã gục ngay tại chỗ.
Chỉ một chiêu đã giải quyết luôn.
Hỏa Nghiêu ngơ ngác vô cùng, không ngờ sức mạnh của hắn tiến nhanh đến mức độ này.
Cả đám huynh đệ thấy cảnh này vỗ tay liên hồi rồi nói: “quả nhiên Hỏa Huyết Bích Linh Giáo mạnh thật.”
Hỏa Nghiêu: “mẹ kiếp, là ta hạ gục nó, là sức ta làm.”
Cả nhóm liền lao lên thu hoạch con mồi mặc kệ Hỏa Nghiêu nói gì, Hỏa Nghiêu cũng chỉ cảm thấy bất lực rồi thu thương về.
Một thanh niên trong nhóm vội hét lên: “ha ha, lại là Huyết ma thạch, vậy chúng ta có 6 viên rồi, phát tài rồi, ha ha.”
Hỏa Nghiêu cay sống mũi: “Huyết ma thạch”
Bất lực, bất lực toàn bộ.
5 ngày tiếp theo, dựa theo lời hứa, mười con Bích Xa Hoàng Hạt mà Hỏa Nghiêu tiêu diệt được đều chia cho đám huynh đệ, còn những ma thú như Lữ huyết u lang tinh anh không đến lượt Hỏa Nghiêu giải quyết.
Vậy mà cả đám đã thu được 10 viên Huyết ma thạch riêng Hỏa Nghiêu nhờ sức trâu bò của mình cũng kiếm được 3 viên.
Thoáng chốc đã 10 ngày trôi đi, Hỏa Nghiêu cảm nhận được đã bước qua ranh giới của khu vực an toàn và nguy hiểm, nơi nguy hiểm kia yêu thú cấp cao sẽ càng nhiều hơn.
Lúc này Hỏa Nghiêu dơ tay dừng các huynh đệ để nghỉ ngơi.
Hỏa Nghiêu trở nên nghiêm nghị nói: các huynh đệ, tiến vào sâu sẽ rất nguy hiểm mọi người nghỉ ngơi ở đây lấy tinh thần rồi chuẩn bị tiến vào sâu.
Ngoài ra mọi người hãy hấp thụ Huyết ma thạch đi, ta hộ pháp cho, lấy cả 3 viên của ta nữa.
Nói rồi Hỏa Nghiêu vứt 3 viên Huyết ma thạch trong người cho đám huynh đệ.
Suốt 5 ngày sau, Hỏa Nghiêu đều ở cạnh bảo vệ cho huynh đệ, thi thoảng có vài con ma thú đến q·uấy r·ối nhưng đều bị Hỏa Nghiêu xử đẹp.
5 ngày sau, cả nhóm hấp thụ xong, lúc trước chỉ có một viên Huyết ma thạch mà cả nhóm đã phình to được đến 2 trượng là 20 trượng, lần này số lượng nhiều cả nhóm đã đột phá lên đến 30 trượng.Điều này không phải là chuyện tầm thường.Nhưng càng lên cao thì cần càng nhiều mà lại hiếm, nếu không được vào Tam nguyên sơn này thì quả thật hiếm có cơ hội nhanh như vậy.Chả trách tộc viên ai nấy đều ham muốn tham gia.
Hỏa Nghiêu đứng dậy vươn người rồi nói: “mọi người đã sẵn sàng chưa?”
Đám huynh đệ: “sẵn sàng.”
Hỏa Nghiêu dơ trượng lên hướng về phía trước nói: “lên đường.”
Hỏa Nghiêu cảm nhận được, khí tức của đám huynh đệ mình tăng lên không ít à, sắp tới nếu gặp tình huống nguy hiểm, hắn cũng sẽ an tâm hơn.