Chương 13: Tống Viên Nhạc
Thong thả ngắm nhìn quang cảnh một lúc, Phong Thanh Dương tiến vào tu luyện, năng lượng hấp thụ được quả nhiên không nhỏ, có thể nói không kém hơn năng lượng Huyết linh chi yêu đem lại.Tiểu hắc thì càng tham lam hơn, mở miệng to hết cỡ hấp thu tinh khí.
Mải tu luyện, Phong Thanh Dương quên luôn cả thời gian cách chỉ còn 5 ngày đến đại hội bảng vàng.Chỉ tiếc là hiện tại vẫn chưa có dấu hiệu gì để đột phá trung cấp.Mặc dù Phong Thanh Dương đã thử dùng đá ngũ sắc để kích thích đột phá.
“Bình cảnh từ sơ cấp lên trung cấp quả là khó hơn minh nghĩ.”Phong Thanh Dương nghĩ
Một lúc sau Phong Thanh Dương đứng dạy vươn vai, rồi dần dần tiến ra khỏi tháp.
Chỉ với việc leo lên tháp thứ 10, danh tiếng của Phong Thanh Dương đã không hề nhỏ, huống chi còn là quang hệ, học sinh khóa mới.
Vừa ra khỏi tháp, tiếng bàn tán, xì xào xung quanh vang lên:
“Là Phong Thanh Dương, ôi đẹp trai quá, chỉ trong vòng 4 tháng ngắn ngủi đã có thể leo lên tầng 10 tịnh tâm tháp.
Ôi thần tượng của lòng em.
Đã tài giỏi còn đẹp trai như vậy, ôi đau tim quá.”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Vẫn như cũ đầu tiên Phong Thanh Dương sẽ nhìn xem Ngô Hiền ở đâu, hơn 2 tháng nay chưa gặp, Phong Thanh Dương cảm thấy rất lo lắng cho Ngô Hiền.
Đang loay hoay không biết Ngô Hiền ở chỗ nào, thì một tiếng vọng lại
“Phong Thanh Dương ca ca, muội ở đây”
Vừa gọi Ngô Hiền vừa vãy tay hướng về phía Phong Thanh Dương.
Phong Thanh Dương nhìn thấy Ngô Hiền mắt liền sáng lên vội chạy lại chỗ Ngô Hiền hỏi:
“Sao muội biết ta rời khỏi Tịnh Tâm tháp mà đón ta vậy”
“huynh biệt tích gần 2 tháng trời, giận
Thôi thôi được rồi, giờ này ta đang đứng ở đây rồi, xin lỗi muội, được chưa nè.”
Ngô Hiền nghe xong sắc mặt tươi cười nhảy lên ôm lấy cổ Phong Thanh Dương nói:
“Đồ đáng ghét, ở biệt trong đó 2 tháng không chịu ra, làm muội ngày nào cũng ngóng chờ.”
“Thôi thôi ngoan, chúng ta về nào,lâu lắm rồi mới đi ra ngoài hít thở, mình đi dạo đi.
Xem ra dạo này muội tiến bộ cũng không ít nhỉ
Muội á, muội chỉ có thể leo lên đến tầng 7 thôi, ngoài ra còn có Mục Hào leo lên được tầng 8.
Những bạn học khác thì chỉ tầng 5 tầng 6 thôi.
Quả thật việc leo tháp không hề đơn giản, haizz”
Trên đường đi, mọi người đều đang tấp nập cho lễ hội thi đấu.Không khí rất náo nhiệt.
“Xem ra năm nay sẽ rất vui đây ha, người đông quá trời.”Phong Thanh Dương nói
“Đúng vậy,năm nay đại hội bảng vàng sẽ rất sôi động, nhất là trận chiến của Phong Thanh Dương và Thanh Nam.”một thanh niên đi từ xa lại nói
Phong Thanh Dương ngạc nhiên hướng về người xa lạ tay cầm 1 chiếc quạt nói:
“Xin hỏi quý tính đại danh?”
“Ta tên là Tống Viên Nhạc”
Phong Thanh Dương đáp: “có phải là Tống Viên Nhạc đứng đầu bảng vàng thật hân hạnh, hân hạnh.”
Tống Viên Nhạc: “không có, chỉ là hư danh mà thôi, không thể so đo với Phong Thanh Dương đệ được, chỉ vào học viện 4 tháng có thể leo lên tầng 10 tịnh tâm tháp.Ở trường này ai có thể vượt qua đệ được chứ.”
“Không có, chỉ là may mắn thôi?”Phong Thanh Dương trả lời.
Phong Thanh Dương nhìn qua Tống Viên Nhạc đánh giá một lượt, có vẻ như thực lực trên phía Phong Thanh Dương một bậc.
Phong Thanh Dương: “xin hỏi Tống huynh tìm ta có việc gì?”
Tống Viên Nhạc: “ta chỉ tiện thể ghé thăm, tiện thể gặp người nổi tiếng để chào hỏi thôi.À phải rồi, sắp tới đệ sẽ cùng Thanh Nam so tài, hiện tại đang được đồn thổi trong trường.Đệ hãy cẩn thận, tên Thanh Nam này hiện tại xếp thứ 3 bảng vàng,nghe nói gần đây mới đột phá sơ cấp 10 sao, thực lực tăng mạnh.”
Phong Thanh Dương: “sơ cấp 10 sao, quả là một dối thủ đáng gờm, cảm ơn huynh nhắc nhở.
Tống Viên Nhạc: Nếu đệ cảm thấy không có khả năng chiến thắng, huynh có thể ra mặt giùm đệ,với danh tiếng của ta có thể gia mặt giúp đệ.”
Phong Thanh Dương: “Sao huynh lại có ý tốt như vậy”
Tống Viên Nhạc: “kết bạn là sở thích của ta, huống chi có thể kết bạn với một người phiên thú như đệ, ai mà chả thích, ha ha.”
Phong Thanh Dương: “cảm ơn ý tốt của Tống Viên Nhạc huynh, nhưng về chuyện của Thanh Nam ta sẽ tự giải quyết.”
Tống Viên Nhạc: “oh, vậy đệ hãy cẩn thận, nếu cần gì giúp cứ đến tìm ta.Vậy ta đi trước đây.”
Phong Thanh Dương: “đa tạ tống huynh.”
Ngô Hiền chợt hiện lên lo lắng: “Phong Thanh Dương ca ca, Thanh Nam là cao thủ 10 sao, huynh đấu rất nguy hiểm, hay là thôi đi.”
Phong Thanh Dương: “muội yên tâm, ta tự có tính toán,ta sẽ không thua Thanh Nam đâu, bất cứ ai dám ức h·iếp muội ta sẽ không để yên.”
Ngô Hiền: “Phong Thanh Dương ca ca...........”
Phong Thanh Dương : “thôi chúng ta đi thôi, 1 tháng nay huynh chưa ăn gì ngon, đi ăn thôi.”
Thời gian cuối này, ai cũng gấp rút tham gia tu luyện để tham gia bảng vàng.
------------------------------
Buổi tối
“Lâu ngày chưa vận động, hôm nay nên ra ngoài vận động chút thôi.”
Nói là làm, Phong Thanh Dương lại một mình đi đến rừng rậm Tây Đô.
Cảnh tượng trước mắt khiến Phong Thanh Dương ngạc nhiên:
“Mới chỉ có 1 tháng không đến rứng Tây Đô,số lượng Huyết linh chi yêu xuất hiện nhiều hơn lúc trước rất nhiều,nhớ lúc trước đi cả buổi mới bắt gặp một con Huyết linh chi yêu.Vả lại cả lớp vất vả lắm mới có thể hạ gục một con.”
Chả trách nhà trường ra lệnh cấm học sinh đi ra ngoài.
Bất chợt,từ đằng xa Huyết linh chi yêu nhìn thấy Phong Thanh Dương cả hai nhìn nhau, Phong Thanh Dương vẫy tay: “xin chào”
Huyết linh chi yêu như cảm thấy bị xúc phạm, liền lao đến Phong Thanh Dương t·ấn c·ông.
“Oh, thì ra là muốn c·hết.Xem thành quả một tháng nay đến đâu rồi.” Phong Thanh Dương mỉm cười nói
Phong Thanh Dương dùng ma pháp thi triển ra Quang Thiên Kiếm,khi Huyết linh chi yêu gần lao đến Phong Thanh Dương.Phong Thanh Dương liền vung kiếm chém một phát .
Chỉ nghe thấy tiếng ét... rồi Huyết linh chi yêu lăn quay ra c·hết.
Quả thật Phong Thanh Dương tiến bộ không hề ít, 1 lần đã có thể hạ sát Huyết linh chi yêu.Điều này cũng khiến Phong Thanh Dương ngạc nhiên không ít.
“Tốt,Tiếp tục đi săn.”Phong Thanh Dương nắm chặt tay tươi cười nói.
Chỉ trong 3 giờ đồng hồ, Phong Thanh Dương đã làm gỏi hơn 30 con Huyết linh chi yêu thu được không ít tinh hồn.
Trong một khu vực mà có nhiều Huyết linh chi yêu c·hết như vậy, làm mùi máu lan tỏa trong không khí dẫn dắt các loài ma yêu khác đến.
Khi Phong Thanh Dương đang chuẩn bị ra về chợt tiếng gầm gừ từ phía sau vọng lại.
Tiếng gầm gừ làm Phong Thanh Dương lạnh cả sống lưng.Cảm giác c·hết chóc khiến Phong Thanh Dương toát cả mồ hôi.Vội vàng quay lại phía sau lưng.
Một đôi mắt đỏ hỏn đang dần hiện ra trong bóng đêm, tiếp đến là một thân hình cao đến nửa trượng, dài đến 2 trượng hiện ra.