Vị Diện Thương Nhân Giả Dung

Chương 278




Ban đầu mọi người đều nghĩ tới, thợ thủ công là phụng lệnh của vị quý nhân nào, cần kiến tạo ra một tòa trang viện hoặc là kiến trúc nào khác.

Sau đó có một số người cảm thấy một số ít thợ thủ công nhìn hết sức quen mắt, hỏi thăm ra thân phận của bọn họ, là luôn phụ trách trang hoàng xây dựng cửa hàng Tấn Giang, rồi sau đó mới biết chủ nhân cửa hàng Tấn Giang mua xuống mảnh đất này, muốn làm ra hành động lớn.

Lúc đó hai đại điềm lành trong hoàng cung truyền khắp dân gian, trải qua miệng của hoàng đế nói ra chính chủ của cửa hàng Tấn Giang chính là thượng tiên thiên giới, thần tài tương lai.

Vì vậy từ vương tôn quý tộc cho tới bình dân dân chúng, cho dù tò mò muốn chết cũng không có người nào tự tiện đi thám thính tin tức. Sợ mình lỗ mãng đắc tội thần tài, làm hại chính mình thậm chí là toàn gia tộc bị thần tài trừng phạt.

Bọn họ chỉ có thể chờ đợi, đợi thợ thủ công làm xong, mới biết thần tài tương lai muốn xây dựng cái gì ở kinh giao.

Có người suy đoán thần tài tương lai muốn xây dựng một tòa phủ đệ của mình, phương tiện ở lại trong nhân gian.

Không qua nửa ngày, quan lớn huân quý khắp kinh thành vọt tới chỗ quan phủ, tranh nhau muốn mua mảnh đất xung quanh "phủ đệ thần tài" thi công biệt viện cho chính mình.

Xét thấy thân phận "thần tài" của Giả Dung bị hấp thụ ánh sáng, toàn bộ cửa hàng xung quanh cửa hàng Tấn Giang giá cả trong một đêm vọt lên cao như ngồi tên lửa, chỉ là một gian cửa hàng nho nhỏ còn đắt giá hơn cả tòa nhà dinh thự có ba cổng vào lớn.

Nhưng vô dụng, ngày đó người vọt vào trong quan phủ không ai mua được miếng đất nào.

Không phải bọn họ không đủ tiền, mà là hoàng đế sớm lên tiếng, toàn bộ mảnh đất xung quanh mảnh đất của Giả Dung đều thuộc quyền sở hữu của hoàng đế, không bán!

Nghe được tin tức giống như tin dữ, toàn bộ mọi người nhất thời như bị ngũ lôi oanh đỉnh, thần tình ngây ngốc tay không mà về.

Hoàng đế nghe thái giám miêu tả cảnh tượng, vỗ bàn cười to.

Nhưng một ngày sau hắn lại bị bao phủ trong ma âm của toàn bộ triều thần.

Khoảng thời gian kia, sắc mặt hoàng đế liên tục chuyển màu xanh đen.

Suốt vài ngày đầu óc hoàng đế bị nhiễu đau, thật sự chịu không nổi đành gật đầu phân ra một chút thổ địa cho mấy chục người, làm cho phong ba dần dần ngừng lại, lại biến trở về ngày lành.

Bởi vì Giả Dung lừa dối, mọi người đều nhất trí nhận định Giả Dung chính là thần tài, vì vậy toàn bộ cửa hàng của hắn mơ hồ biến thành thần miếu.

Vì thế địa vị của nhóm thợ thủ công đều tăng cao.

Thợ thủ công cũng cực kỳ tự hào, làm việc vô cùng ra sức, khiến cho công tác mấy tháng bị nén còn một nửa thời gian đã hoàn công.

Địa phương trước tiên được rửa sạch sẽ, đường sá hoàn thành, Giả Dung thật cao hứng.

Nhưng thành trấn mà tinh tế vị diện thương giao dịch thật là quá lớn, so sánh mà nói số lượng cửa hàng của hắn lại quá ít không đủ bù vào chỗ trống.

Nếu cứ như vậy mà khai trương, cơ hồ biến thành một tòa thành trống.

Cho nên hắn đại lượng giao dịch cùng các vị diện thương, không ngừng bỏ thêm đủ kiểu hàng hóa vào trong đại thương thành.

Mãi tới khi Giả Dung vào triều làm quan, công tác của hắn trên cơ bản mới chấm dứt.

Một ngày này, trời xanh trong sáng, vạn lý không mây, sạch sẽ như rửa qua.

Một loạt cửa hàng Tấn Giang từ khi khai trương chưa từng đóng cửa, hôm nay đột nhiên tập thể đóng cửa không đón khách.

Một ít người có khứu giác mẫn tuệ, trong cử chỉ cổ quái của cửa hàng Tấn Giang, cảm giác có chuyện lớn sắp phát sinh.

Nhưng đột nhiên trong thành vang lên tiếng chấn vang đinh tai nhức óc.

Mọi người còn tưởng là tiếng sấm vang, nhưng cẩn thận nghe rõ thì lại không giống.