Nhìn thấy trên cái đầu trọc lóc của hòa thượng kia nổi lên rất nhiều ghẻ lở, mà đạo nhân thì bị cà thọt, đi đường chân thấp chân cao.
Đặc thù kỳ quái trên người bọn hắn lẽ ra phải phi thường hấp dẫn mọi người chú ý. Hơn nữa hai người còn là người tu hành, lại thuộc phật đạo bất đồng, còn có thể đi chung với nhau, theo lý mà nói hẳn càng thêm hấp dẫn ánh mắt mọi người mới phải.
Nhưng cố tình ánh mắt người đi đường lướt qua bọn hắn thì giống như không hề nhìn thấy, giống như thân ảnh của một tăng một đạo không hề tồn tại giữa ngã tư đường.
Hòa thượng đầu ghẻ nhìn ba người Tiết gia chậm rãi đi xa, ánh mắt âm trầm. Vẻ mặt đạo nhân chân thọt bên cạnh cũng thập phần nghiêm túc.
- Không thể tưởng được kẻ phá hư không chỉ phá hủy bố cục của Vinh Trữ hai phủ, ngay cả Tiết gia ở xa tận Kim Lăng cũng bị hắn kéo tiến vào lốc xoáy, trước thời gian vào kinh.
Sắc mặt hòa thượng đầu ghẻ không tốt nói.
Đạo sĩ chân thọt rất nhanh kháp ngón tay, một lát sau trong phẫn nộ còn mang theo vẻ nản lòng lắc tay áo:
- Ai, vẫn là tính không ra là người phương nào trở ngại kế hoạch của tiên cô. Người nọ rốt cục là thần thánh phương nào? Vì sao lại đối lập với tiên cô?
Vẻ mặt hòa thượng ngưng trọng nói:
- Vận mệnh của Giả, Vương, Tiết ba nhà đều đã thoát khỏi quỹ tích nguyên lai do tiên cô lập ra, nhìn tình huống nếu muốn bình định sai lầm quay về khởi điểm thật khó khăn.
- Cũng may Cô Tô Lâm gia không người vào kinh, bên kia hết thảy hẳn vẫn phát triển bình thường.
Điều này đối với hai người mà nói là tin tốt lành duy nhất, nghĩ tới điểm này sắc mặt đạo nhân mới khá hơn một chút.
- Việc bình định chúng ta vô năng vi lực, chỉ có chờ Cảnh Huyễn tiên cô trở về Ly Hận thiên, tự mình làm phép uốn nắn. Mà nay, Khả Khanh tiên cô bọn họ cũng không dễ dàng rời khỏi Ly Hận thiên, chúng ta nhận nhiệm vụ phải tìm được đầu sỏ mới là quan trọng nhất.
- Nếu tính không ra, xem ra chúng ta phải tự mình đi trước dò xét.
Hòa thượng hơi trầm ngâm, một lúc sau chỉ vào ba người Tiết di mụ đi xa, đề nghị nói:
- Chi bằng trước tiên bắt tay điều tra từ Tiết gia đi. Về phần Khả Khanh tiên cô hoài nghi Giả Dung, Giả Kính, Giả Chính, đợi hai chúng ta đi xong nhà Tiết gia, tiếp tục qua đó điều tra cũng không muộn.
Hòa thượng nói xong lại cùng đạo nhân liếc nhau. Hai người liền cất bước đi ra ngoài, trong chớp mắt đi tới bên tay phải Tiết Bảo Sai, đi theo ba người quay về chỗ ở của Tiết gia.
Ba mẹ con quay về nhà, hoàn toàn không biết sau lưng có thêm một tăng một đạo.
Vừa ngồi xuống, Tiết Bảo Sai liền khẩn cấp mở ra Ngụy thị truyền kỳ.
Tiết Bàn đang tò mò nghiên cứu đèn bàn, thấy vậy lập tức đi qua cùng nhau nhìn xem.
Ánh mắt của hắn càng lúc càng mở to, cả kinh nói:
- Di? Ngụy thị lại là mợ của hoàng thượng? Ta nghĩ ra rồi, cửa hàng Tấn Giang vạch trần vị dì của chúng ta là Vương thị, lá gan cũng đã thật lớn. Không nghĩ tới bọn hắn ngay cả quốc cữu phu nhân cũng dám vạch trần.
Một tăng một đạo kháp tay tính toán, đi khắp cả tòa nhà Tiết gia cũng không thu hoạch được gì. Lúc đi vào phòng, vừa lúc nghe được lời của Tiết Bàn, không hẹn mà cùng nhíu mày.
- Nghe người ta nói Ngụy thị đã sớm bị đền tội, mà cửa hàng Tấn Giang vẫn còn nguyên vẹn, càng mở càng náo nhiệt. Chủ nhân nhất định có thủ đoạn thông thiên!
Tiết di mụ cảm thán một câu, cầm một xấp đề thi đặt tới trước mặt Tiết Bàn, chờ mong nói:
- Chưởng quỹ kia nói, đề thi này có thể giúp người thành tài, con cầm đi mỗi ngày làm một phần.
Vẻ mặt Tiết Bàn tái xanh, toát mồ hôi.
Hắn lộ vẻ tươi cười cứng ngắc, đột nhiên thần sắc biến đổi, ôm bụng nói:
- Ôi, con đau bụng, có lẽ do ăn nhiều kem, con đi giải quyết một chút.
Còn chưa nói xong đã không thấy bóng dáng.
- !
Tiết di mụ oán trách:
- Đứa nhỏ này, thật là.
Tiết Bảo Sai xem sách, cũng không ngẩng đầu nói:
- Mẫu thân cứ để trên bàn, buổi tối con trông chừng ca ca làm bài.
Tiết di mụ nghe vậy liền cười.
Tăng đạo hai người đứng phía sau Tiết Bảo Sai, đồng tử bọn hắn lướt qua lục quang, phút chốc đem nội dung quyển sách xem xong, trong mắt thoáng hiện cổ quái.
Ngay sau đó ánh mắt của bọn hắn đồng loạt rơi lên Vương thị truyền kỳ, tiếp tục khởi động pháp thuật xem toàn bộ nội dung trong sách.
Tiêu hóa xong nội dung trong Vương thị truyền kỳ, tăng đạo bỗng nhiên trợn to mắt, sắc mặt vốn có chút quái dị chỉ trong tích tắc biến thành ngũ thải tân phân, liên tục biến đổi.
Đạo nhân quyết đoán kháp ngón tay suy tính thân phận Hoa Gian khách, một lát sau da mặt hắn chợt co rút lại.
- Kết quả kháp ngón tay tính chỉ có một mảnh sương mù, không có đáp án, quả nhiên lại là tính không ra.
Hòa thượng nghiêm mặt:
- Hoa Gian khách tuyệt đối là có vấn đề.
Lúc này đọc tới tình tiết Ngụy thị hại người Tiết Bảo Sai đột nhiên giật mình, sợ hãi nói:
- Hậu trạch của vương tôn công hầu, hoàng thân quốc thích hiểm ác đáng sợ như vậy, sau này dù ta gả cho người trắng thân cũng không muốn tiến vào hậu trạch ăn thịt người phú quý ngập trời như thế.
Tiết di mụ đang xem xét đồ trang điểm, nghe vậy ngẩng đầu nghiêm túc suy tư ý tứ của Tiết Bảo Sai.
Nếu nữ nhi gả người có thân phận thấp, ít nhất sau này trượng phu sẽ dễ chần chừ, không có can đảm khi dễ nữ nhi, tựa hồ cũng không có gì không tốt.
Nghĩ nghĩ, nàng cũng không nói lời phản đối.
Bên cạnh tăng đạo nghe xong ý tưởng của Tiết Bảo Sai, gắt gao nhìn chằm chằm tuyến vận mệnh đã càng đi sai lệch hơn trên người nàng, thiếu chút nữa nổ bạo.
- Hoa Gian khách chẳng những có vấn đề, hơn nữa vấn đề còn thật lớn!
Đạo nhân trừng lớn mắt, nghiến răng nói:
- Ngươi có nhìn thấy Tiết Bảo Sai vì xem xong sách của hắn, tuyến vận mệnh đã thoát ly quỹ tích nguyên bản càng xa hơn.
Hắn hít sâu một hơi, áp chế nội tâm sóng to gió lớn, lại nói ra suy đoán của mình.
- Khả Khanh tiên cô hoài nghi ba người Giả Dung là thủ phạm làm cho kế hoạch lịch kiếp lần này thất bại, ta thì cho rằng là Hoa Gian khách càng thêm khả năng. Là sách của hắn mang theo một cỗ lực lượng làm cho vận mệnh đám người tứ đại gia tộc xảy ra dị biến.
Hòa thượng trầm ngâm một chút, nói:
- Bất kể như thế nào chúng ta cần dựa theo mệnh lệnh của Khả Khanh tiên cô điều tra ba người Giả Dung, sau khi tra xong nếu không xảy ra vấn đề, chúng ta lại đi cửa hàng Tấn Giang tra xét thân phận Hoa Gian khách không muộn. Ngươi nghĩ như thế nào?
Đạo nhân nhu nhu trán, khôi phục một ít bình tĩnh, gật đầu nói:
- Như vậy hai chúng ta đi Vinh quốc phủ một chuyến, lúc sau lại đi Huyền Chân quan cùng chỗ ở của Giả Dung. ngôn tình hài
Một tăng một đạo thương lượng xong, liền dùng súc địa thành thốn thuật đi tới Vinh quốc phủ.