- 803!
- 1711!
Sở Ô đọc lên mỗi con số, phía dưới lại truyền ra tiếng quát tháo vui mừng. Khi đọc xong mười con số phần thưởng thấp nhất, tầm mắt Sở Ô lướt qua mười khuôn mặt kích động, mỉm cười nói:
- Mời mười vị nhân sĩ lấy được thưởng tiến vào trong cửa hàng, lĩnh bức họa mỹ nhân tam xích thuộc về các vị.
Mười nam tử trong ánh mắt hâm mộ của đoàn người đi vào cửa hàng, thể nghiệm một phen cảm giác được muôn người chú ý.
Trong lòng họ tràn ngập hưng phấn, tầm mắt đảo xuống dưới, nghênh đón từng đôi mắt cực kỳ hâm mộ, nội tâm sinh ra cảm giác đắc ý, không khỏi ưỡn ngực.
Không bao lâu mười quỷ công nhân mặc quần áo thống nhất hai tay ôm một tờ áp phích cuộn tròn đi tới trước mặt mười nhân sĩ may mắn, đưa lên phần thưởng cho bọn họ.
Mười người cẩn thận tiếp nhận, khoảnh khắc nắm bắt tới tay, thần sắc cực kỳ vui mừng.
Giờ khắc này đoàn người bên dưới ghen tỵ ánh mắt đều đỏ.
Sở Ô nói:
- Chư vị có thể mở ra nhìn một chút.
Mười người dè dặt mở ra áp phích, khi thấy người ngọc trong tranh trong mắt đều hiện lên vẻ kinh diễm.
Sở Ô tiếp tục nói:
- Nếu không để ý, vài vị có thể phơi bày cho mọi người nhìn xem phần thưởng của mình.
Ánh mắt mười người nhìn xuống bên dưới, thấy vẻ mặt hướng tới của đoàn người, cùng giơ lên áp phích.
Trông thấy một đám tuyệt sắc giai nhân tươi cười như hoa, đoàn người lập tức xôn xao.
Một đám người cuồng nhiệt sôi nổi kêu lên.
- Đó là Trương thị mà ta thích nhất!
- A! Tây phi!
- Tiểu công chúa! Tiểu công chúa!
Người đứng gần nhìn thấy rõ ràng nhất, thậm chí danh xưng được viết bằng mực trong áp phích cũng thấy thật rõ ràng. Trái lại người đứng xa thấy không rõ lại chen chúc về phía trước, muốn tận mắt chứng kiến mỹ nhân trong tranh.
Mười người tồi tệ cuốn lại áp phích không tiếp tục cho nhìn xem.
Người bên dưới bất mãn kêu lên.
- Vài vị mời nghỉ ngơi một lát.
Sở Ô nói, lại nhìn đoàn người bên dưới cao giọng nói:
- Chư vị mời yên tĩnh! Kế tiếp chúng ta tiếp tục tuyên đọc số thứ tư phần thưởng hạng nhì. Chúng nó theo thứ tự là..
Vô số ánh mắt khẩn trương lại chờ mong nhìn lên.
- 1573!
Một lão giả râu tóc bạc phơ ngẩn người một chút, nhìn chằm chằm dãy số trong tay mình, mới mừng rỡ như điên kêu la thành tiếng:
- Là lão phu! 1573, là số thứ tự của lão phu!
Một lát sau Sở Ô lại cao giọng nói:
- 230!
- Trúng! Ta trúng! Ta trúng phần thưởng hạng nhì!
Người hoan hô là một thư sinh gầy yếu, kêu lên vui mừng như chính mình trúng bảng khoa thi.