Vì Cô Ấy

Chương 19




Nhiếp Nhã Phàm đã dìu Diệp Tình đến phòng y tế. Nhưng ba người Dịch Ngạo Xuyên vẫn ở sân thể dục chưa đi. Anh ta hôm nay đặc biệt cố ý đến tìm La Mỹ Đình thu phí bảo kê, chỉ trùng hợp thấy cô ta đụng ngã Diệp Tình.

Nếu đã như vậy, Dịch Ngạo Xuyên sao có thể dễ dàng bỏ qua cho cô ta được chứ? Nếu không dạy cho cô ta một bài học ba chữ Dịch Ngạo Xuyên sẽ viết ngược lại.

“ Mày con mẹ nó đi nhanh lên” La Mỹ Đình bị bắt đi lên phía trước, Dịch Ngạo Xuyên chính là ở phía sau thô lỗ đẩy cô ta đi.

Anh ta quay đầu dặn dò : “ Tiết Khải mày ở lại đây, ai dám qua đây mày trực tiếp cho nó cút xa chút.”

Tiết Khải làm dấu tay ra hiệu “ ok” : “ Giao cho tao ”

Vì thế dưới con mắt dõi theo của mọi người, hai người Dịch Ngạo Xuyên và Lưu Giai Vũ ép La Mỹ Đình vào trong rừng cây nhỏ sau sân thể dục, còn Tiết Khải ở lại trông chừng.

Mà lúc này thầy thể dục vẫn không thấy đâu, cũng không ai chạy đi thông báo.

Sân thể dục lúc này bắt đầu như cái chợ vỡ, đám đông nhốn nháo nghị luận.

“ Ba người này từ đâu đến vậy, nhìn không giống như người tốt ?”

“ Hình như Nhiếp Nhã Phàm và Diệp Tình quen biết họ .”

“ Không phải chứ.......... hai người họ như thế nào lại quen biết những tên côn đồ này a ?”

“ Cái này ai biết.”

“ Dựa vào, đây là tình huống gì a? ác bá trường học La Mỹ Đình cư nhiên bị trừng trị rồi ?”

“ Ba người này vừa nhìn liền biết là côn đồ xã hội, La Mỹ Đình sợ là bị kéo đến rừng cây nhỏ đánh đi? Có xảy ra việc gì không? Có cần đi thông báo cho thầy giáo không ?”.

“ Tao nhổ vào, thông báo cái rắm! Con đàn bà thối này luôn cậy vào mình có chút quan hệ với trường học mà ức hiếp mọi người, ông đây sớm đã nhìn nó không vừa mắt, bị đánh chết cũng là đáng đời.”

“ Đúng vậy! Bình thường La Mỹ Đình không ít lần bắt nạt chúng ta, hôm nay để cô ta cảm nhận được mùi vị khi bị người ta bắt nạt là như thế nào.”

“ Cái người có hình xăm đó tớ biết nha, chính là ác bá khu này các cậu đều nghe rồi chứ, anh ta là Dịch Ngạo Xuyên.”

“ Mẹ nó !!! anh ta chính là Dịch Ngạo Xuyên, tội phạm giết người a! chẳng tránh ông đây nhìn thấy liền sợ hãi, nếu ông đây không học tiết thể dục này thì sao có thể gặp được anh ta a.”

“ hắc hắc hắc, La Mỹ Đình cũng thật thảm, sợ rằng bị kéo đến rừng cây “ ngũ mã phanh thây” đi.”

“.......................”

Đám đông chủ yếu nghị luận hai điều, một là thân phận của ba người họ, hai là cảm thấy hả giận, La Mỹ Đình cuối cùng cũng bị người ta trừng trị rồi.

Tiết Khải nghe thấy những lời nghị luận khoa trương đó có cảm giác thật muốn cười, nhất là họ nói La Mỹ Đình bị bọn họ “ ngũ mã phanh thây” liền cười không ngâm được miệng.

Anh ta cười đi đến giải thích cho cậu học sinh kia :

“ Mọi người cứ yên tâm, chúng tôi đều là công dân tốt tuân thủ theo pháp luật, thế nào có thể giết người chứ ?”



Những cậu nam sinh kia thấy anh ta lại đây bị dọa phát kiếp, sợ bị đánh.

Tiết Khải cười nói :

“ Thật đấy, mọi người đừng có không tin. Chúng tôi chỉ là nghe thấy La Mỹ Đình trường Tam trung rất kiêu ngạo, lần này đến đây muốn dạy cho cô ta một bài học, kêu cô ta khiêm tốn chút a ? thuận tiện thu phí bảo kê.”

Trong đó có một nam sinh gầy yếu lập tức đứng lên, vẻ mặt tức giận nói :

“ Vậy mọi người nhất định phải dạy dỗ cô ta thật tốt, người này không ít lần bắt nạt những người thành thật như chúng tôi.”

Cậu học sinh này bởi vì gầy yếu thành thật, mỗi ngày đều bị La Mỹ Đình bắt nạt một trận,

Tiết Khải đấm đấm bả vai mình :

“ Đó là đương nhiên rồi, phải dạy dỗ tốt một trận, để cô ta lại không bắt nạt bạn học nữa.”

Trong rừng cây nhỏ một người cũng không có, La Mỹ Đình bị bọn họ ép dựa vào thân cây.

Dịch Ngạo Xuyên lại lấy ra con dao gập quân dụng tùy thân, cầm trên tay quay quay, lưỡi dao sắc bén, phảng phất như một giây sau sẽ cứa lên măt La Mỹ Đình, làm cô ta sợ muốn chết.

Dịch Ngạo Xuyên cười lạnh : “ yên tâm đi đồ thỏ đế, ông đây không giết mày.”

“ Bọn mày muốn làm gì? Tao nói cho bọn mày biết, bọn mày mà làm gì tao, trường học khẳng định sẽ chắc chắn không bỏ qua đâu.”

La Mỹ Đình nghiến chặt răng nhìn bọn họ, trong lòng lại sợ hãi hoảng hốt.

Dịch Ngạo Xuyên khinh thường “ A” một tiếng : “ Ông đây lại không phải là học sinh trường này, mày con mẹ nó kêu Tam trung tra đi .”

Lưu Giai Vũ thái độ coi như còn có chút hòa khí :

“ Bạn học, thủ đoạn của cô một chút cũng không có tác dụng với chúng tôi. Chúng tôi đến tìm cô chỉ vì cô quá kiêu ngạo rồi, thiếu dạy dỗ.”

Dịch Ngạo Xuyên lười cùng cô ta nói nhiều, tay phải nghịch dao, tay trái vươn ra đòi tiền :

“ Phí bảo kê thu được từ người khác đều con mẹ nó đưa đây.”

La Mỹ Đình bất đắc dĩ chỉ có thể lấy toàn bộ tiền trong túi đưa cho Dịch Ngạo Xuyên.

Số tiền này cũng không nhỏ, thế mà tổng cộng có 1000 tệ. Ở thời buổi này đây là tiền lương đi làm thêm 1 tháng của người khác rồi. Cô ta đều cướp từ người khác.

La Mỹ Đình chia làm ba lần lấy tiền ra, những tờ 100 đỏ tươi cũng có vài tờ, Lưu Giai Vũ đều có chút kinh ngạc :

“ Trời đất, nhiều như vậy, không biết cô đã bắt nạt bao nhiêu học sinh a.”

Bọn họ tuy rằng cũng là thu phí bảo kê nhưng cũng có nguyên tắc, đều là tìm những ác bá thích bắt nạt người khác để thu phí, tiền như vậy họ cũng cảm thấy ít tội lỗi hơn một chút, dù sao thì họ tuyệt đối không thu phí của những người hiền lành vô tội.



Anh ta đương nhiên cũng nhìn không thuận mắt La Mỹ Đình, học sinh thì có thể có bao nhiêu tiền chứ, số tiền này đều là tiền sinh hoạt của bọn họ.

Dịch Ngạo Xuyên vươn tay cầm đi những đồng tiền xanh xanh đỏ đỏ, dùng lưỡi dao nhẹ nhàng gõ gõ vào mặt La Mỹ Đình, đanh giọng cảnh cáo :

“ Sau này ở trường học khiêm tốn làm người cho ông đây, nếu lại dám bắt nạt bạn học nữa, mày xem ông đây sẽ xử mày thế nào.”

Hai người ra khỏi rừng cây , Tiết Khải cười hỏi thăm tình hình:

“ Thế nào, thu được bao nhiêu tiền?”

Lưu Giai Vũ báo con số một.

Tiết Khải thất vọng không thôi : “ dựa vào, có 100 tệ thôi à.”

Dịch Ngạo Xuyên : “ hơn 1000 tệ”

Tiết Khải cả mặt đều hớn hở : “ Mẹ nó, con hàng này cũng thật có tiền, tháng này không lo tiền ăn tiêu rồi.”

Anh ta hỏi : “ Anh Xuyên, bây giờ chúng ta đi đâu? Quay về chứ ?”

Dịch Ngạo Xuyên không quan tâm đến anh ta, chặn hỏi một nữ sinh gần đó :

“ Cho hỏi chút, phòng y tế ở đâu?”

Thanh niên mày kiếm mắt sáng, lớn lên đẹp trai, nếu cười sẽ có chút vô lại, mặt không biểu cảm lạnh giọng hỏi, làm cho người ta có cảm giác không dễ chọc.

Vết sẹo trên mặt anh ta làm nữ sinh đó bị dọa không nhẹ.

Nữ sinh không dám chậm trễ, lập tức chỉ phương hướng phòng y tế, giọng nói còn có chút lộn xộn :

“ đó , đó, đó, phòng y tế ở hướng đó.”

Dịch Ngạo Xuyên tùy tiện nói “ cảm ơn”, hai tay đút túi quần đi về hướng đó.

“ đi phòng y tế.”

Thầy thể dục lúc này đã quay lại, vừa nhìn liền thấy ba người khác biệt nhất ở giữa sân thể dục.

Ông ta xoa thắt lưng đứng trên bậc thang, to giong hỏi ba người họ :

“ Này, này các cậu kia ở lớp nào? Sao lại không mặc đồng phục?”

Dịch Ngạo Xuyên hai tay đút túi, không nhanh không chậm đi tới, một chút cũng không hốt hoảng, bộ dạng không đứng đắn lưu manh cười nói :

“ Thầy giáo, chúng tôi không cẩn thận đi nhầm vào trong trường học, bây giờ liền đi.”

Lưu Giai Vũ, Tiết Khải và những học sinh có mặt ở sân thể dục đều bị chọc cười. Thầy thể dục có chút cạn lời, cũng không muốn tìm phiền phức : “ nhanh đi đi.”