6 giờ tối hôm sau, sau khi Trác Viễn Phong đi làm về thì thấy Diệp Dĩ Hiên đang ngồi trang điểm ở trong phòng.
Hôm nay cô còn ăn mặc rất sexy, chiếc đầm body hai dây ôm sát cơ thể.
" Em chuẩn bị đi đâu sao? "
Trác Viễn Phong quăng cặp táp xuống sofa, tay thì cởi áo vest và cavat.
" Em có hẹn với Y Tịnh, em lấy xe của anh đi nhé "
Diệp Dĩ Hiên xoay sang mỉm cười với anh.
Trác Viễn Phong nhíu mày, gương mặt không vui.
Thật ra anh không có vấn đề gì với cách ăn mặc của Diệp Dĩ Hiên nhưng hôm nay cô mặc quá sexy, vòng 1 của cô cứ lồ lộ ra bên ngoài.
" Ừm, bảo vệ sĩ theo em "
Diệp Dĩ Hiên mỉm cười gật đầu rồi quay sang tiếp tục trang điểm.
Trác Viễn Phong khó chịu đi vào phòng tắm.
Sau hơn 20 phút anh đi ra thì thấy cô đã chuẩn bị đi, tiểu Viên Viên cứ bám lấy chân cô đòi đi theo.
" Ngoan, mẹ đi một lát rồi về "
" Mẹ, mẹ cho Viên Viên đi theo đi mà.
Con sẽ ngoan."
" Viên Viên, để mẹ đi.
Con ở nhà chơi với ba và anh hai "
Trác Viễn Phong đi lại bế tiểu Viên Viên lên.
Anh muốn cô thoải mái vì hơn 4 năm qua cô đã thiệt thòi rồi.
Tiểu Viên Viên câu cổ, dụi vào ngực của Trác Viễn Phong miếu máo.
Nào giờ mẹ không bao giờ bỏ cô đi như vậy.
Nếu có đi cũng dẫn cô theo.
Đến hơn 9 giờ tối Trác Viễn Phong vẫn không thấy Diệp Dĩ Hiên đi về, tiểu Viên Viên thì cũng đã ngủ say.
Trác Viễn Phong lấy điếu thuốc ra ban công đứng hút, theo anh được biết thì Diệp Dĩ Hiên là người không thích ăn mặc hở hang nhưng hôm nay cô ăn mặc rất hở hang.
Lúc Diệp Dĩ Hiên đi về thì đã hơn 10 giờ tối, đúng ra cô về không đến 10 giờ nhưng cô đã bảo tài xế lái xe chậm để cô nhìn ngắm đường phố xung quanh.
Cô biết Trác Viễn Phong có đủ khả năng để chăm hai đứa trẻ và ở nhà có người làm nên cô mới làm như vậy.
Cô đi vào phòng thì thấy Trác Viễn Phong đang ngồi ở sofa, ánh mắt cứ đăm đăm vào một hướng.
" Anh chưa ngủ à?"
Diệp Dĩ Hiên bỏ túi xách xuống bàn, lại ngồi gần anh.
" Em đi gặp Tạ Minh Khải à? "
Trác Viễn Phong nét mặt lạnh lùng, ánh mắt như muốn thêu đốt cô.
Diệp Dĩ Hiên mím môi muốn cười.
" Chỉ là tình cờ gặp nhau ở nhà hàng thôi "
Diệp Dĩ Hiên vừa nói, vừa gỡ bông tai ra.
Hôm nay cô và Lâm Y Tịnh hẹn gặp nhau tại nhà hàng để ăn uống, tâm sự.
Trùng hợp là Tạ Minh Khải và Nhiếp Giai Giai cũng đưa cậu con trai đi ăn và gặp nhau.
Vì đã xem nhau như bạn bè nên Diệp Dĩ Hiên mới đề nghị ngồi ăn chung để nói chuyện, hỏi thăm lẫn nhau.
Trác Viễn Phong thì không biết rõ mọi chuyện chỉ nghe vệ sĩ của mình thông báo là Diệp Dĩ Hiên đang ngồi cùng với Lâm Y Tịnh và có cả Tạ Minh Khải.
Trác Viễn Phong nhíu mày nhìn chiếc đầm của Diệp Dĩ Hiên đang mặc.
Anh định sẽ chơi trò để cô thèm khát anh nhưng hiện tại anh không thể nhịn được nữa rồi.
Cơ thể của cô như đang thêu chết anh.
Trác Viễn Phong ngay lặp tức đè Diệp Dĩ Hiên xuống sofa.
Anh mà nhịn nữa thì anh không phải là đàn ông.
" Phong, đừng.
Có Viên Viên "
Trác Viễn Phong lập tức vác Diệp Dĩ Hiên lên vai đi qua thư phòng.
Qua thư phòng Trác Viễn Phong đặt Diệp Dĩ Hiên lên bàn làm việc và hung hăn chiếm lấy môi của cô, tay thì tuột chiếc đầm trên người của cô xuống.
Nhiệt độ trong phòng càng nóng lên.
Cả hai đều ở độ tuổi sung mãn và đã xa cách nhau hơn 4 năm nên có cảm giác ham muốn thể xác là đều không thể tránh khỏi.
Trác Viễn Phong càng hôn càng cuồng nhiệt, anh tự mắng mình ngu khi hôm qua Diệp Dĩ Hiên đã chủ động mở lời như vậy mà anh lại bỏ qua.
Diệp Dĩ Hiên ánh mắt mông lung nhìn Trác Viễn Phong.
Anh liền tiến xuống hôn vào chiếc cổ thơm tho, trắng ngần và xương quai xanh tuyệt đẹp của cô.
Sau đó anh ngay lặp tức tháo bỏ hết những thứ vướng víu trên hai thân thể của cô và anh quăng xuống đất.
Bởi vì sinh con nên ngực của cô rất dễ nhạy cảm, anh chỉ mới xoa nắn một chút là cô đã bắt đầu thở dốc.
Trác Viễn Phong càng thích thú hơn ngậm lấy một bên ngực của cô cắn mút, day day như một đứa trẻ.
Trác Viễn Phong tách rộng hai chân của Diệp Dĩ Hiên ra.
Nơi thầm kín, xinh đẹp của cô cứ như thế mà lộ ra trước mặt anh.
Anh quỳ xuống, hôn vào nơi thầm kín của cô.
Cô không chịu nỗi mà ngã người về sau thở dốc dữ dội.
" Đừng mà...ưm..
Phong "
Trác Viễn Phong đứng thẳng dậy, anh cảm thấy cô bé của Diệp Dĩ Hiên đã đủ ẩm ướt.
Vật nam tính của anh đã ngẩng cao đầu từ lâu khiến anh cũng khó chịu nên anh ngay lập tức đâm mạnh vào bên trong chặt khít của cô.
" Aaaa...Phong..."
Diệp Dĩ Hiên hét lên trong sung sướng, thỏa mãn.
Có đau, nhưng cảm giác này thật sự rất tuyệt.
Trác Viễn Phong để tay lên eo của Diệp Dĩ Hiên hung hăn đăm mạnh vào.
Ở tư thế khiến cho anh đi vào rất sâu, mỗi lần anh rút ra đăm vào đều chạm lên thành tủ cung của cô.
Bên dưới nhịp nhàng ra vào, bên trên thì Trác Viễn Phong dùng tay chăm sóc cho bầu ngực to tròn của cô.
Qua một lúc Trác Viễn Phong rút ra, để Diệp Dĩ Hiên đứng rồi xoay người cô lại đăm mạnh vào.
Ở tư thế này, khiến cho anh đi vào sâu hơn, cảm giác kích thích nhiều hơn.
Mỗi lần Trác Viễn Phong động thân là mông của Diệp Dĩ Hiên va chạm vào bụng dưới của anh, tạo ra âm thanh nghe rất xấu hổ.
" Phong...sâu quá...Ưm."
" Ưm...á..ưm"
" Phong....ưm...nhẹ..."
Qua một lúc lâu, cả hai đạt tới cao trào, Trác Viễn Phong xuất thẳng vào bên trong của Diệp Dĩ Hiên.
Cảm nhận được dòng nước ấm chảy vào, cô gục xuống bàn làm việc của anh thở dốc.
Thật sự rất mệt, nhưng cũng rất tuyệt.
" Thích không? "
" Mệt muốn..chết "
Trác Viễn Phong ôm Diệp Dĩ Hiên lại sofa trong thư phòng đặt cô nằm xuống.
Anh không đợi cô hiểu thì đã nhanh chóng đăm vào.
Đêm đó tiểu Viên Viên phải ngủ một mình vì ba mẹ đã bận công chuyện, phải thức cả đêm.
Diệp Dĩ Hiên rên muốn lạc giọng.
Hơn 4 năm ăn chay thì hôm nay Trác Viễn Phong đã hóa sói ăn thịt cô không thương tiếc.
Cô vì muốn bù đắp cho anh nên cũng không dám từ chối, cứ như thế mà chiều anh tới sáng..