Vật Trêu Đùa

Chương 26: Kế Hoạch Quay Lại




Sáng hôm sau, cô đi làm. Vũ Mộng Kỳ đánh thức Vũ Hạ Thiên và nói:

- " Dậy đi, Hạ Thiên. "

Hạ Thiên trở mình rồi tiếp tục ngủ. Vũ Mộng Kỳ lại lay lay, nói:

- " 3 "

Vũ Hạ Thiên lại tiếp tục ngủ.

- " 4 "

Vẫn không động đậy.

- " 5, đây là giới hạn. "

Hạ Thiên bật dậy làm kí hiệu tay chữ "OK" rồi nói:

- " Chốt kèo. "

Vũ Hạ Thiên vệ sinh cá nhân rồi ngồi vào máy tính trong phòng. Dù nhìn nó có hơi cũ kỹ nhưng lại là máy tính đã được nâng lên đời mới nhất. Vũ Mộng Kỳ nói:

- " Tra cho chị thông tin và phương thức liên lạc của chú ấy. "

- " Được. "

Sau một hồi gõ lạch cạch vào máy tính. Trên màn hình xuất hiện toàn bộ thông tin về Cố Trạch Vũ:

" Chủ tịch Cố thị - Cố Trạch Vũ - 28 tuổi - Từng có cuộc hôn nhân với ngườu phụ nữ tên Vũ Lạc Y - Từng yêu đương với Tô đại tiểu thư của Tô Gia - Sđt: 03xxx -.... "

- " Tô Mộc Khả ư " - Vũ Mộng Kỳ và Vũ Hạ Thiên cùng thắc mắc.

Nhưng rồi cũng bỏ qua.

" Tink... Số tài khoản của bạn vừa nhận được 5 triệu. "

Tiếng phát ra từ đồng hồ thông minh kiêm điện thoại ẩn của Vũ Hạ Thiên. Cậu bé nhìn chị mình:

- " Chị biết giữ lời đấy. "

- " Còn phải nói. Từ bây giờ, chị với em chính thức trở thành đối thủ cho cuộc thi 'Kén Rể Cho Mẹ' "

Hai người bắt tay buông lời thách thức.

Vũ Mộng Kỳ gọi điện theo số của Cố Trạch Vũ được cung cấp:

- " Chú Cố, chú ra Bearcof đợi cháu một chút. "

Rồi cô bé tắt máy luôn, thay quần áo để lên đường. Vũ Hạ Thiên đứng khoanh tay nhìn chị:

*Để em xem chị thắng kiểu gì. Ba đã làm nhiều chuyện với mẹ như vậy chỉ vì bà cô tên Tô Mộc Khả kia. Mẹ sẽ không tha thứ đâu.*

- " Đừng hòng trù chị. Mẹ sẽ chấp nhận ba một lần nữa. " - Vũ Mộng Kỳ nói vọng từ trong phòng như đã biết tất cả những gì Hạ Thiên nghĩ.

Hạ Thiên quay mặt ngoắt sang chỗ khác:

- " Hứ! "

Vũ Mộng Kỳ ra khỏi nhà và đến Bearcof đợi Cố Trạch Vũ. Một lúc sau, Cố Trạch Vũ đi tới và ngồi vào bàn. Vũ Mộng Kỳ đứng lên chỉ tay vào anh:

- " Con đã hẹn ba trước 20 phút vậy mà bây giờ ba mới đến. Mẹ ghét nhất là những người trễ hẹn. Ba như vậy làm sao mẹ thích được. "

Anh ngạc nhiên:

- " Ba ư? "

- " Ba là chồng cũ của mẹ, không phải bọn con không biết. Ba còn giống hệt Hạ Thiên. Bọn con không phải nhóc 5 tuổi ngu ngơ không biết gì. "

- " Các con còn chưa đến 5 tuổi. "

- " Cho dù thế thì bọn con cũng thông minh hơn những đứa trẻ khác. "

- " Được rồi, hôm nay con gọi ba ra đây có việc gì? "

- " Con muốn giúp ba theo đuổi mẹ!! "

Anh bất ngờ rồi cũng mỉm cười:

- " Được rồi, con nói đi. "

- " Đầu tiên chúng ta phải..... "

...----------------...

Tan làm, cô đi ra cổng như bình thường. Cố Trạch Vũ tiến đến và nói:

- " Để anh đưa em về. "

- " Không cần, cảm ơn. " - Cô vừa nói vừa đi qua anh.

Anh kéo cô lại:

- " Anh nhớ ra sự thật năm đó rồi. Có thể ngồi ăn tối với em không? "

Cô khựng lại, không biết nên làm sao. Anh vẫn giữ lấy tay cô. Cô khựng lại như vậy, có nghĩa là vẫn còn một chút tình cảm với anh. Chút tình cảm ấy vẫn sẽ là bước đệm để anh quay lại với cô. Cô ngẫm nghĩ một lúc rồi nhẹ gật đầu.

Anh mở ghế phụ ở đầu cho cô nhưng cô lại chẳng quan tâm, đi xuống ghế dưới ngồi. Lần cuối cùng và cũng là lần đầu tiên cô ngồi lên đó không phải là ký ức gì tốt đẹp mà là mở đầu cho sự tuyệt vọng. Anh cũng đột nhiên nhớ lại mà cúi đầu đi về ghế lái.

Anh đưa cô tới một nhà hàng thiết kế như quán bar, phục vụ như ở bar nhưng không náo nhiệt bằng. Anh hỏi cô:

- " Tại sao 5 năm năm nay em luôn trốn tránh anh? "

Cô dửng dưng:

- " Xin lỗi, tôi tới đây không phải vì việc này. "

Anh lại nói:

- " Vậy tại sao sau khi anh bị tai nạn, em lại không nói sự thật cho anh sớm hơn một chút. Sớm hơn một chút, có lẽ chúng ta không đến mức này. "

- " Anh thấy anh có cho tôi cơ hội nói không? Ngày duy nhất anh chịu mở lòng với tôi sau vụ tai nạn còn lại là để lấy thận của tôi trong khi đang mang thai. Anh nói xem tôi nên nói lúc nào đây? " - Cô rưng rưng nước mắt.

- " Anh... xin lỗi! "

- " Lời xin lỗi của anh nếu đến sớm hơn một chút có lẽ tôi sẽ tha thứ đấy. Đôi khi tôi thực sự không thể tin anh được một chút nào. Ở nước A thì công bố với thế giới anh đính hôn với đại tiểu thư Tô thị. Ở nước M thì anh nói muốn quay lại với tôi. Rốt cuộc tôi nên tin cái nào đây. " - Cô vừa nói vừa uống một hơi hết ly rượu trên tay.

- " Nhưng đại tiểu thư Tô gia là em. "

- " Ha... Tôi không hề nhận Tô Gia là gia đình mình. và ý anh là anh lại trêu đùa với tình cảm của Tô Mộc Khả? "

- " Không, đó chỉ là cuộc hôn nhân được bố anh sắp đặt, anh không hề có ý đó. "

- " Nhưng anh cũng đâu cod quyết liệt từ chối hôn sự này. "

- " Anh sẽ hủy hôn với cô ấy. "

- " Tôi không cần anh gây thêm tổn thương cho những người khác. Tôi nghĩ chúng ta chỉ nên nói tới đây thôi. Anh căb bản chỉ chấp nhận tôi khi biết quá khứ của chúng ta. "

Cô bỏ đi. Tửu lượng của cô rất tệ nên đã choạng vạng sau ly rượu đó. Anh nhanh chóng đỡ lấy cô.

...☆~= Hết Chap 26 =~☆...